*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cô quen biết không ít người ở bất động sản Quách thị, muốn biết một chút tin tức không phải là khó.
Nói chuyện điện thoại xong, vẻ mặt Tống Thanh Mạn khiếp sợ: "Bà nội, ba, Lưu trợ lý nói, Tô Trường Phong và Tống Thanh Ca đi Thịnh Hải Quốc Tế là muốn thuê văn phòng mở công ty, công ty cũng đã đăng ký xong, là một công ty mậu dịch."
“Cái gì?" Lão phu nhân và Tống Thế Ân đều rất kinh ngạc.
Bọn họ vốn tưởng rằng, Tống Thanh Ca rời khỏi Tống gia, chỉ có thể mở một quán mì nhỏ qua ngày.
Nhưng ai ngờ, Tống Thanh Ca lại muốn tự mình mở công ty, hơn nữa giống như Tống gia, cũng là mở một công ty mậu dịch.
“Có điều, Tô Trường Phong đắc tội Khôn thiếu, tập đoàn Quách thị không thể để bọn họ vào trung tâm Thịnh Hải." Tống Thanh Mạn rất nắm chắc điểm này.
Tống Thế Ân cùng lão phu nhân đều không nói gì.
Họ đang nghĩ đến một vấn đề khác.
Trầm mặc một lát, Tống Thế Ân nói: "Mẹ, công ty này của Tống Thanh Ca chúng ta không thể để cho nó mở được. Con có loại dự cảm không tốt, nếu để cho nó thuận lợi thành lập, về sau có thể sẽ ảnh hưởng đến công ty chúng ta."
“Như vậy đi, ngày mai con sắp xếp để người ta tạo chút phiền toái cho nó.”
Lão phu nhân híp mắt, quải trượng trong tay gõ gõ mặt đất.
Trầm mặc trong chốc lát, bà ta mở mắt nói: "Không cần, để công ty bọn họ thành lập thuận lợi đi.”
“Nhưng mà..." Tống Thế Ân vẻ mặt lo lắng.
Chờ sau này công ty Tống Thanh Ca phát triển một thời gian, chúng ta có rất nhiều cách có thể đem công ty này thu mua vào Tống thị."
“Cứ như vậy, còn có thể đẩy mạnh thực lực của Tống thị, chẳng lẽ không phải tốt hơn sao?”
Tống Thế Ân và Tống Thanh Mạn vừa nghe, ánh mắt đều sáng lên.
Nhà cũ Tô gia.
Buổi tối hôm đó, Tô Trường Phong liền nhận được điện thoại của Quách Giai Hoài.
Tô tiên sinh, thủ tục của trung tâm quốc tế Thịnh Hải đã làm xong, đã chuyển sang tên ngài.
Mặt khác, bất động sản Quách thị, trước sáng mai nhất định sẽ dọn ra khỏi cao ốc.
Tô Trường Phong nói: "Không cần, công ty của ông tiếp tục ở lại Thịnh Hải, trung tâm Thịnh Hải vẫn do ông quản lý, tôi sẽ dựa theo giá thị trường trả phí quản lý cho ông.”
“Không dám không dám." Quách Giai Hoài bổng dưng được ưu ái nên không dám tin vội lên tiếng nói tiếp: “Ngài có thể giao Thịnh Hải cho tôi quản lý, tôi đã cảm kích vạn phần rồi.”
Quách Giai Hoài cũng không phải kẻ ngốc, nếu như có thể mượn chuyện này ôm lấy đùi Tô Trường Phong, đó quả thực là chuyện tốt từ trên trời rơi xuống.
Tô Trường Phong lại nói: "Mặt khác, có chuyện nhờ ông giúp tôi xử lý một việc.”
“Tô tiên sinh, mời nói.”
“Sáng mai, ông đuổi công ty Tống Thanh Mạn ra khỏi trung tâm Thịnh Hải, sau này để công ty của vợ tôi ở đó.”
Quách Giai Hoài sửng sốt.
Ông ta đã điều tra Tống Thanh Ca cho nên biết quan hệ giữa cô và Tống gia. Nhưng Tô Trường Phong vừa nói như vậy, liền đoán được xích mích giữa bọn họ.
"Tô tiên sinh, ví trí chỗ tầng kia không tốt lắm, chi bằng công ty của vợ ngài chuyển đến tầng lầu của tôi đi?"
Tô Trường Phong nói: "Không cần. Tôi thích văn phòng Tống gia.”