Theo tiếng của Lý Hiên.
Những người xung quanh đang xem chuyện vui và thấy không có chuyện gì to tát, cũng cảm thấy áp lực, nhận thấy tiêu cục Bạch Vân không dễ động tới.
Đến em vợ của Triệu thống lĩnh cũng dám đánh, gan lớn như vậy cũng coi như không nhỏ.
Tại cửa của tiêu cục Bạch Vân.
Lý Hiên vừa nói xong lời đe dọa, không nhìn tên thanh niên có nốt ruồi đen đến một cái.
Có sự giúp đỡ của phân thân, những ngày này tiêu cục Bạch Vân áp tải hàng càng thuận lợi, tất cả các vụ làm ăn lớn nhỏ đều thành công hoàn thành, nên việc làm ăn của tiêu cục Bạch Vân ngày càng phát đạt.
Điều này đương nhiên cũng thu hút một số người bất mãn và tọc mạch, giống như tên có nốt ruồi đen này cũng làm một tên đỏ mắt mà ghen ghét, muốn đến gây sự.
“Triệu thống lĩnh đến rồi, Triệu thống lĩnh đến rồi!”
Trong đám người có người lớn tiếng nói, theo sau câu nói đó, đám người tản ra, Triệu thống lĩnh khôi ngô eo đeo đao từng bước một bước đến.
“Tỷ phu tỷ phu, em bị đánh rồi, người làm chủ cho em!”
Tên có nốt ruồi đen vừa nhìn thấy Triệu thống lĩnh thì giống như nhìn thấy cứu tinh la lối không ngừng.
Những người đang xem náo nhiệt cũng có hứng thú xem tiếp, chờ đợi Triệu thống lĩnh nổi trận lôi đình, xung đột với Lý Hiên.
“Đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Giọng Triệu thống lĩnh buồn phiền hỏi, cau mày nhìn thanh niên có nốt ruồi trên đất.
“Tỷ phu, em bị đánh, là Lý Hiên người của tiêu cục Bạch Vân, là Lý Hiên đã đánh em.” Thanh niên có nốt ruồi đen liên hồi tố cáo.
“Cái gì?”
Triệu thống lĩnh nghe xong sững người, vội chạy đến trước mặt Lý Hiên nói: “Người không sao chứ? Có bị thương ở đâu không?”
Két!
Tất cả mọi người im lặng.
Thanh niên nốt ruồi đen ngây người, những người xung quanh đến xem chuyện vui cũng ngẩn ngơ, cho dù là người của tiêu cục Bạch Vân cũng đứng hình, ngẩn ngơ nhìn Triệu thống lĩnh.
Rõ ràng là Lý Hiên đánh tên thanh niên kia, vậy mà Triệu thống linh lại hỏi Lý Hiên có bị thương hay không, đây không phải là đã quan tâm nhầm người rồi hay sao?
Mọi người có chút mơ hồ, không hiểu rõ là chuyện gì đang diễn ra, hoài nghi liệu có phải Triệu thống lĩnh nghe nhầm rồi không.
Có người không kìm được mà nhắc nhở.
“Triệu thống lĩnh, là Lý Hiên đánh em vợ của người, không phải em vợ của người đánh Lý Hiên.”
“Nói láo! Lý Hiên sao có thể đánh người được? Các người ít bịa đặt chuyện sinh sự đi, còn dám gây sự, ta sẽ bắt hết tất cả các ngươi.”
Giọng của Triệu thống lĩnh giống như tiếng sầm vang khắp hiện trường, những người đến xem chuyện vui càng thêm mơ hồ.
“Tỷ phu, tỷ phu, em thực sự bị đánh, người xem mặt của em, bị Lý Hiên đã bị đánh thành như vậy, đều đỏ hết cả lên rồi này.” Thanh niên có nốt ruồi không nhịn được mà tố cáo thêm lần nữa.
“Nói láo, con người ngươi thế nào ta còn không biết hay sao? Ngươi không đến gây sự như vậy, đừng nói là Lý Hiên đánh ngươi, cho dù có đánh chết ngươi cũng đáng đời.”
Triệu thống lĩnh một lời dứt khoát, toàn thân lộ ra dáng vẻ chính trực, cũng khiến những người xung quanh càng thêm mông lung.
Bọn họ nhớ rất rõ.
Lúc trước tên thanh niên có nốt ruồi đen này đi gây sự, đều là Triệu thống lĩnh thay hắn chống lưng, sao hôm nay Triệu thống lĩnh lại thay đổi như vậy? Trở thành người có đạo dức như thế?
Mọi người nghi ngờ không hiểu, hoài nghi bản thân hôm nay ra khỏi cửa nhầm hướng rồi.
“Khụ khụ.”
Triệu thống lĩnh không quan tâm đến phản ứng của bọn họ, liền vội bước đến trước mặt Lý Hiên tạ lỗi.
“Lý Hiên sư huynh, xin lỗi, là em vợ ta không hiểu chuyện, làm phiền đến cậu rồi, cậu yên tâm, sau này ta nhất định sẽ quản giáo hăn thật tốt, chắc chắn không để hắn đến đây gây sự nữa.”
“Ừm, nếu Triệu thống lĩnh đã tạ lỗi, vậy chuyện này bỏ qua đi.” Lý Hiên không bận tâm mà xua xua tay.
“Đa tạ Lý Hiên sư huynh.”
Triệu thống lĩnh liền cảm ơn, sau đó nhìn thanh niên có nốt ruồi trên mặt, nhấc chân phải đạp một cái nói: “Còn không mau xin lỗi Lý Hiên sư huynh, mau lên.”
“Ồ ồ ồ.”
Nhưng hắn sợ nhất tỷ phu, chỉ có thể vội vàng nói xin lỗi.
“Xin lỗi, đều là lỗi của ta, ta sẽ không thu phí bảo kê nữa, cũng không dám đắc tội với người nữa.”
“Cứ vậy đi.”
Lý Hiên cũng lười để tâm đến tên tiểu tử thối đó, quay người trở vào tiêu cục, quay về tiểu viện của mình, cầm lấy hòn đá chầm chậm điêu khắc tượng đá.
Tại cửa tiêu cục.
Triệu thống lĩnh thấy Lý Hiên không có ý truy cứu, cuối cùng cũng thở phào, sau đó mang theo tên thanh niên vội vội vàng vàng rời đi.
Những người đang ngẩn ngơ đứng đó tự hỏi bản thân có phải gặp ảo giác rồi không, cảm thấy sự việc ngày hôm nay có chút không hiểu nổi, giống như nằm mơ vậy.
Ở một nơi khác.
Triệu thống lĩnh mang theo tên thanh niên đó về nhà.
“Tỷ phu, có phải xảy ra chuyện gì rồi không?” Thanh niên có nốt ruồi đen cũng phát hiện ra sự bất thường.
“Không chỉ là có chuyện, nếu ta đến muộn một chút, ngươi có chết cũng là chết vô ích.” Triệu thống lĩnh nghiêm trọng nói.
“Hả? Vì sao?” Tên thanh niên nghi hoặc không hiểu.
“Bởi vì sau lưng Lý Hiên có người chống đỡ, anh ta và những người tu tiên phái Tam Kiếm Tông có liên quan đến nhau, nói không chừng còn có thể kết hôn với người tu tiên, bối cảnh như vậy dù là thành chủ cũng không dám động đến. Ta chỉ là một thống lĩnh nhỏ nhoi, đâu dám động đến những người như vậy?” Triệu thống linh tiếp tục giải thích.
“Thì ra là vậy, lúc trước ta không nghe nói đến chuyện này?” Thanh niên nốt ruồi đen nghi ngờ khó hiểu.
“Ta cũng mới biết hôm nay, người tu tiên đó của phái Tam Kiếm Tông Đường Khả Nhi, cô ta nhìn trúng Lý Hiên.”
“Cô ta lại nhìn trúng Lý Hiên sao, đáng ghét, Lý Hiên có gì tốt chứ, không phải chỉ là trắng trẻo hơn chút thôi sao, anh ra là một tên mặt trắng.”
Thanh niên có nốt ruồi đen đố kỵ ra mặt, rất hi vọng mỹ nữ tu tiên Đường Khả Nhi có thể thích mình.
“Đừng ghen tỵ nữa, chỗ nào mát thì trú, nhỡ kỹ, sau này tuyệt đối không được động đến Lý Hiên, nếu không dù là ta cũng không cứu được ngươi.” Triệu thống lĩnh cảnh cáo.
“Ta biết rồi.”
Thanh niên nốt ruồi đen buồn rầu nói, hắn rất ngưỡng mộ Lý Hiên, rất muốn thay thế địa vị của Lý Hiên, vì vậy suy nghĩ làm thế nào để bản thân có thể trở thành tên mặt trắng đó.
Ở một nơi khác.
Lý Hiên cầm lấy viên đá, khắc từng chút một.
Kỹ thuật điêu khắc của anh đã nâng cao không nhỏ, bởi vì phân thân cũng bắt đầu luyện tập điêu khắc.
Có nhiều phản hồi của phân thân như vậy, kỹ thuật điêu khắc của Lý Hiên biểu lộ sự nâng cao rõ rệt.
Nhiều kiến thức như vậy, đối với Lý Hiên cũng là có thu hoạch lớn, cho dù anh mỗi ngày đều rất nhàn nhà trong nhà, cũng vẫn có thể ngày ngày tiến bộ thần tốc.
Duy chỉ có một điều không ổn, đó là mỗi ngày trong đầu phải xử lý quá nhiều kiến thức, rất dễ bị mệt.
Lý Hiên có chút mệt mỏi đặt bức tượng đá xuống, quay lưng dựa vào ghế, uể oải nhìn không trung, nhìn bầu trời xanh mây trắng.
Nhưng dưới Thượng Đế Thị Giác.
Trên bầu trời xanh thẳm, dòng khí đen lưu động trong vòng khí đen của khu mỏ quặng sương trắng ngoài thành, cũng ngày càng dày đặc.
“Khí đen ngày càng nhiều.”
Lý Hiên tự nhủ, phải càng nhiều phân thân đến khu vực khí đen dày đặc, tìm kiếm thiên mệnh chi tử, đồng thời mở tiểu phụ trợ.
[Ding! Phân thân số 5000 nghe có tin đồn, hoài nghi có huyết mạch thần bí xuất hiện.]
[Ding! Phân thân cương thi số 666, hấp thu khí âm, dần trở nên mạnh hơn.]
[Ding! Phân thân bổ khoái của ngươi, lúc thăm dò trong khu vực khí đen, bị một lượng lớn sinh vật ô nhiễm tập kích, vì yểm trợ cả đội rút lui, đã dũng cảm tử trận.]
[Ding! Phân thân số 996, qua bảy ngày quan sát, xác nhận đến chín mươi phần trăm đã tìm thấy thiên mệnh chi tử.]
“Ủa?”
Lý Hiên nhướn mày, tinh thần trở nên nghiêm túc.
“Chín mươi phần trăm sao? Sác xuất không nhỏ, ta xem qua tài liệu trước xem sao.”
Lý Hiên từ từ ngồi dậy, bắt đầu hấp thụ ký ức của phân thân, rất nhanh đã biểu lộ thần sắc hứng thú.