Bà mỉm cười rồi nói tiếp: “Mẹ thấy con bé ấy là một người siêng năng, hiện tại con cũng hiểu chuyện hơn rồi, hai đứa đều xứng đôi, cuộc sống sau này sẽ ngày một tốt lên.

”Điền Chí Thành ngượng ngùng cười cười, anh chỉ vừa mới sửa mái nhà thôi mà vào trong miệng bà ấy cứ như vừa kiếm được mấy chục công điểm vậy.


Bữa tối là các loại hạt ngũ cốc trộn lại đem chưng cùng khoai lang đỏ, còn có một nồi mướp luộc chín mềm, Điền Chí Thành bưng chén, anh sửng sốt một giây sau đó liền cầm lấy chén ăn cơm.

Điền quả phụ thấy con trai vùi đầu vào mâm cơm, nhớ lại ngày thường kiểu gì anh cũng than thở trách móc vài câu, nhưng hôm nay lại chưa nói gì, chắc là do quá đói, trong lòng không khỏi có chút xót xa.

“Chờ thu hoạch vụ thu xong mẹ sẽ đi đổi hai cân thịt về, đến lúc đó mẹ sẽ nấu thịt kho tàu cho con ăn.

”Tuy rằng nguyên chủ đã hai mươi tuổi, nhưng ngày thường rất ít khi làm việc, một tháng cũng chả kiếm được bao nhiêu công điểm, trong nhà chỉ có mình Điền quả phụ là sức lao động chính, nhưng một ngày bà ấy cũng chỉ kiếm được 7-8 công điểm.


Quanh năm suốt tháng cũng chỉ đủ cho hai mẹ con ăn no.

Điền Chí Thành nghĩ đến hệ thống Taobao cùng xuyên qua với mình, bên trong có rất nhiều đồ vật có thể đem đi đổi, chỉ là anh vẫn còn lạ lẫm với chỗ này, cho nên trước mắt còn phải quan sát thêm.

Bằng không, dù giờ anh có lấy ra một miếng thịt heo nhỏ thôi cũng sẽ bị coi là ăn trộm cho xem, bởi vì danh tiếng của nguyên chủ trong thôn quá kém rồi.

Buổi tối ở nông thôn không có hoạt động giải trí gì, cho nên Điền Chí Thành ăn xong liền đi tắm rồi ngủ thiếp đi.


Nhà họ Điền thuộc đội số ba, buổi sáng anh liền đi tìm đội trưởng đội số ba là Chu Bảo Quốc.

Tới đâu hay tới đó vậy, nếu đã thành con trai của người ta thì phải cố gắng một chút, anh cũng không phải là nguyên chủ, vậy mà nỡ để cho mẹ già gần 50 tuổi đi kiếm công điểm về nuôi mình.

.