bởi vì tất cả mọi người ở đây đều dựa vào công điểm để nuôi sống gia đình sống tạm qua ngày.

Nếu anh vì sợ khổ mà lười biếng giống nguyên thân, thì làm sao có thể khiến mấy người trong thôn cùng Mục Hiểu Hiểu thay đổi thái độ và có cái nhìn mới về anh.


Điền Chí Thành cố gắng chuyên tâm gánh nước, những người xung quanh nhìn thấy vậy đều lặng lẽ nghị luận sau lưng anh.

“Điền Chí Thành này bây giờ biết chăm chỉ làm việc rồi, không còn lười biếng trốn việc như lúc trước nữa.

”“Nhìn bên kia kìa, có lẽ người ta cố gắng như vậy để cho người khác nhìn đấy.

”Mấy cô gái thuộc hội thanh niên trí thức đang đứng ở bờ sông cắt cỏ heo, Mục Hiểu Hiểu cầm lưỡi hái, cô đứng không xa địa điểm từng bị Điền Chí Thành đẩy rơi xuống nước.

“Hiểu Hiểu, cô nhìn người kia có phải Điền Chí Thành không, trông bộ dáng anh ta cũng biết tích cực làm việc đấy chứ.


” Một cô gái trực tiếp kéo kéo tay áo Mục Hiểu Hiểu, để cô nhìn về phương hướng Điền Chí Thành đang làm việc.

Vì đã xảy ra loại chuyện mất thanh danh như vậy, nên mọi người ai cũng đoán được Mục Hiểu Hiểu có lẽ sẽ phải gả cho Điền Chí Thành, chẳng qua tạm thời còn dây dưa chưa kết hôn thôi.

Lời đồn về Điền Chí Thành ở nông thôn rất không tốt, mấy hội nhóm thanh niên trí thức đều từng nghe thấy mấy chuyện xấu của anh, hiện tại họ nhìn thấy bộ dáng nghiêm túc làm việc của Điền Chí Thành, trong lòng mọi người đều suy đoán anh đang cố tình làm ra vẻ cần cù chăm chỉ, muốn để Mục Hiểu Hiểu nhìn thấy bộ dạng này rồi cô sẽ có cái nhìn mới về anh.

Mục Hiểu Hiểu ngẩng đầu nhìn qua, rồi nhanh chóng cúi đầu xuống tiếp tục cắt cỏ heo, chỉ là bàn tay cô nắm lấy lưỡi hái ngày càng chặt, sắc mặt cô trở nên lạnh nhạt hơn.


Mục Hiểu Hiểu không muốn để ý tới, nhưng có người lại cố tình để ý giúp cô.

Điền Chí Thành đang gánh đòn rỗng, anh chuẩn bị đến bờ sông tiếp tục lấy nước, Đổ Phương lớn tiếng gọi anh: “Điền Chí Thành, Hiểu Hiểu cắt cỏ heo ở đây này, sao anh không tới giúp cô ấy, chút để ý quan tâm anh còn không có, còn muốn cưới Hiểu Hiểu của chúng tôi à.

”.