Chuyện không liên quan đến bản thân, đa phần mấy người trong nhóm thanh niên trí thức đều đứng một bên vây xem, chỉ có mầy người thân thiết với Mục Hiểu Hiểu, sắc mặt họ đều không tốt liếc nhìn Đổ Phương.

Đổ Phương vốn không tốt tính bỏ qua mấy ánh mắt này, cô ta nâng cằm hừ nhẹ một tiếng, trào phúng nói: “Có thể gả cho Điền Chí Thành là một chuyện đáng vui mừng rồi, anh ta tốt như vậy mà cô ta còn coi thường cái này coi khinh cái khác, cứ như vậy về sau không chừng cô ta sẽ tái giá lần hai đấy.


”Thời này, một cô gái vô tình ướt thân bị một người đàn ông đụng phải, thì danh dự của cô gái đó sẽ mất hết, dù cho cô gái ấy không có sai, nhưng vẫn bị xã hội lên án coi khinh.

Gả cho đối phương là kết cục tốt nhất, nếu đối phương có nhân phẩm tốt, thì cuộc hôn nhân này về sau sẽ rất tốt, còn ngược lại, cô gái chỉ có thể cam chịu số phận.

Nếu như không gả cho đối phương, thì cô gái ấy cũng mất đi thanh danh trong sạch.

Người đàn ông Điền Chí Thành chính là một người lười biếng, thích chiếm tiện nghi của người khác, là người xảo quyệt, nhưng không có tin đồn người này từng làm chuyện xấu xa độc ác nào, anh ta còn đối xử khá hiếu thuận với mẹ ruột.


Suy nghĩ lại, còn cảm thấy anh ta không kém lắm?Điền Chí Thành đứng cách đó không xa, đã nghe thấy giọng nói của Đỗ Phương, anh đối với cô gái thanh niên trí thức lúc nào cũng tìm cách gây hấn với Mục Hiểu Hiểu này không có chút hảo cảm nào, bất quá người này nói một chút cũng không sai.

Quan hệ giữa anh và Mục Hiểu Hiểu đang ở trạng thái đông cứng, anh nếu mặt dày lấy lòng người ta, cô ấy sẽ không có cái nhìn khác về anh.

Điền Chí Thành lấy đầy hai cái thùng nước, rồi gánh lên bờ, anh đi qua chỗ Mục Hiểu Hiểu đang làm.


“Hiểu Hiểu, ánh nắng mặt trời đang chói chang lắm, cô đi đến chỗ có bóng mát dưới tàng cây nghĩ ngơi đi, tôi thay cô cắt cỏ heo nhé.

” Điền Chí Thành xoa xoa mồ hôi trên mặt, mặt trời hôm nay rất nóng, cả người anh như đang được tắm bằng mồ hôi vậy.

.