Người này là người ngày đó Tào tứ muội nói sẽ giới thiệu đối tượng cho Lý Hà Hoa, tên là Cố Đại Phong.
Tào tứ muội trước đó đã nói với Cố Đại Phong về Lý Hà Hoa, Cố Đại Phong để tang thể tử ba năm, nghĩ cũng đã đến lúc cưới thêm người nữa.
Nghe Tào tứ muội nói đối phương rất có khả năng tại hiền thục, còn tự mình mở một quán ăn, một nhà Tào tứ muội đều làm việc cho nàng liền muốn gặp một lần. Nhưng mà mấy ngày nay đều không có tin tức gì, lòng hắn không khỏi nóng nảy, sáng nay liền tự mình lại đây, muốn nhìn một chút rốt cuộc là nữ tử như thế nào.
Cách không xa, Cố Đại Phong nhìn thấy Lý Hà Hoa rất rõ ràng: nàng mặc áo vải thô, thoạt nhìn rất sạch sẽ gọn gàng, làn da rất trắng, ngũ quan cũng rất không tồi nhưng mà dáng người có chút béo.
Cố Đại Phong rất vừa tòng, rất muốn lập tức gặp mặt một phen, nhưng mà không biết vì sao bên Tào đại tỷ không có động tĩnh gì, chẳng lẽ đối phương không muốn?
Nghĩ nghĩ một hồi, Cố Đại Phong không tự chủ được mà đi lên phía trước.
Lý Hà Hoa cười hỏi người trước mặt: "Ngươi muốn mua gì?"
Cố Đại Phong ngừng một chút, nhìn nhìn đồ vật trên sạp, duỗi tay chỉ bánh kẹp thịt cùng bánh chấm tương: "Cho ta mỗi thứ một cái."
"Được." Lý Hà Hoa lưu loát gói từng khối đưa cho hắn: "Xong rồi, bánh của người đã có, tổng cộng ba văn tiền."
Cố Đại Phong gặp Lý Hà Hoa tươi cười thân thiện vội vàng cúi đầu lấy tiền, đem ba văn tiền đưa cho Lý Hà Hoa, thấy có không ít người ngồi trên bàn ăn, liền cũng không lên tiếng mà đến cạnh bàn ngồi.
Cố Đại Phong nhanh chóng liếc Lý Hà Hoa, cuối cùng quyết định không nói thật: "Đại tỷ, ta đến trên trấn làm việc, đói bụng cho nên đến ăn chút gì, món ăn nhà này thật sự không tồi."
Trong lòng Tào tứ muội lại không tin lời của Cố Đại Phong, cái gì mà tới ăn, nhất định là muốn đến gặp Hà Hoa muội tử, đây vốn dĩ là chuyện tốt, nhưng ai biết Hà Hoa muội tử bất đồng ý kiến, bởi vậy việc này liền không dễ làm. Tào tứ muội cưỡi trên lưng cọp khó xuống, chỉ có thể kề sát vào Cố Đại Phong nói: "Đại Phong à, chuyện lúc trước ta nói với người đó, có chút vấn đề, muội tử của ta tạm thời còn chưa nghĩ thông suốt, không muốn xem mắt, ta còn muốn chờ nàng suy xét lại, cho nên các ngươi, việc này......Đại phong, việc này đại tỷ làm không tốt, xin lỗi nha."
Cố Đại Phong có chút ngồi không yên, đứng lên nói với Tào tứ muội: "Đại tỷ, cảm ơn tâm ý của người, không việc gì phải xin lỗi, ta về trước, người cứ làm việc đi." Nói xong liền nhanh chóng rời đi.
Tào tứ muội thấy bóng dáng hắn đi xa, trong lòng thoáng hụt hẫng. Việc này là nàng không suy nghĩ chu toàn, vốn dĩ nàng không nên nói trước cùng Đại Phong, ban đầu nàng cho rằng việc này đã nắm chắc, ai ngờ đâu...
"Nương, người không phải muốn giới thiệu Đại Phong thúc cho Hà Hoa di chứ? Đại Phong thúc là đến xem mắt sao?" Thanh âm Đại Hà đột nhiên vang bên tai Tào tứ muội, dọa nàng ấy nhảy dựng.
Tào tứ muội gõ Đại Hà một cái: "Ngươi, cái đứa trẻ chết tiệt này, lo mà làm việc của ngươi đi, những chuyện không nên hỏi thì đừng hỏi."
Đại Hà buồn bực mà chu miệng tên, xoa xoa đầu mình, sợ nương hắn lại đánh nên chạy nhanh đến sát cái bàn bên kia, thấy nương hắn trở về bán điểm tâm mới dám nhỏ giọng nói thầm: "Nhất định là vậy, bằng không Đại Phong thúc tới làm gì? Nhưng mà Đại Phong thúc kỳ thật cùng Hà Hoa di rất xứng đôi, con người Đại Phong thúc không tồi, nhất định sẽ đối tốt với Hà Hoa di, nếu thành cũng là một cuộc hôn nhân không tồi."
Đang ngồi trên bàn ăn, động tác Trương Thiết Sơn ngừng lại, ánh mắt nhìn về phía Lý Hà Hoa đang bận rộn, nhớ tới nam nhân vừa mới cùng Tào tứ muội nói chuyện.
Thì ra là cho nàng xem mắt sao?
Trong lòng có chút không quá thoải mái, Trương Thiết Sơn đem ba văn tiền đặt trên bàn, cầm lấy con mồi trên mặt đất yên lặng không tiếng động mà đi.
Chờ đến lúc Lý Hà Hoa chuẩn bị đem bánh kẹp thịt cùng bánh chấm tương cho Trương Thiết Sơn mang về lại tìm không thấy người, không khỏi cảm thấy kỳ quái.