Beta: Rya
Hiển nhiên, lần này Du Du tới đã chuẩn bị không ít, giới thiệu xong còn không quên đưa ra kết luận: “Nói tóm lại, nhà ăn số một của đại học H vẫn bình thường, chỉ có cửa sổ số 7 ngon, cho nên nếu mọi người muốn tới thử, tuyệt đối đừng tìm sai chỗ.”
Một lần lạ, hai lần quen. Nói xong, cô ấy đã vào trong nhà ăn, mới đi tới phụ cận cửa sổ số 7 đã bất giác dừng bước nhìn giờ.
“Nếu tôi không nhìn nhầm thì bây giờ mới hơn mười giờ, tại sao ở đây đã có nhiều người xếp hàng như thế.”
Lần trước cô ấy tới vào giờ cơm, người đông có thể hiểu được, bây giờ vẫn là giờ buổi sáng, nhìn thấy đã có nhiều người xếp hàng như thế, cô ấy thực sự hơi kinh ngạc.
Dù sao thì phải biết lúc cô ấy ở trường của mình, đừng nói hơn mười giờ, cho dù là mười một giờ đến nhà ăn cũng không có bao nhiêu người.
Bình thường, chứng tỏ cửa sổ này ngon, cho nên mọi người đều tới sớm xếp hàng.
Nói thật, nếu trường chúng ta có cửa sổ ngon như vậy, tôi cũng nguyện ý đến trước xếp hàng.
Du Du nhìn thấy bình luận cảm thấy có lý, thế là tiếp tục đi lên chuẩn bị xếp hàng.
Cô ấy vừa đến cuối hàng đứng, cô gái xếp trước mặt cô đã xoay đầu nhìn lại: “Cậu là Du Du sao?”
“Là tớ.” Du Du hơi bất ngờ, nhưng không kinh ngạc lắm, dù sao thì lần trước có rất nhiều sinh viên đại học H xuất hiện ở khu bình luận liên quan tới nhà ăn đại học H, cho nên bị sinh viên vừa hay xem qua video nhận ra cũng rất bình thường.
“Tớ đã xem video của cậu, quay rất đẹp.”
“Cảm ơn.” Du Du cười nói cảm ơn.
Cuộc trò chuyện của hai người nhanh chóng thu hút các sinh viên khác chú ý tới: “Lần trước không phải cậu đã quay rồi sao, sao lại tới nữa.”
“Nghe nói mới ra sườn xào chua ngọt, tớ rất thích ăn sườn, cho nên tới nếm thử.” Du Du và bọn họ tuổi tác ngang ngang nhau, nói chuyện không có khoảng cách gì.
“Vậy cậu tới đúng rồi, sườn xào chua ngọt do Thất Thất làm phải gọi là đỉnh, ngoài giòn trong mềm, vị ngọt và vị chua đều chuẩn, ăn vào ngon mà không ngấy, tớ ăn liên tục mấy ngày đều không ngán.”
“Cơm trộn nước sốt sườn chua ngọt cũng rất ngon, ngọt thơm hòa quyện, ăn vào bóng dầu nhưng lại không ngấy, ngon tới mức thăng thiên, nếu không phải tôi sợ mập, thật sự hận không thể ăn hằng ngày.”
“Khỏi nói, chỉ nghĩ tới bề ngoài sườn chua ngọt giòn giòn, bên trong thịt lại mềm mại ứa nước, tôi đã c hảy nước miếng rồi.”
Nghe các sinh viên khẳng định độ ngon của sườn chua ngọt, đừng nói họ, Du Du cảm thấy mình cũng không nhịn được muốn ch ảy nước miếng.
Mà vào lúc này, fans trong phòng livestream cũng bị lời miêu tả của các sinh viên chọc cho thèm nhỏ dãi, càng thêm mong đợi về sườn chua ngọt.
Không được, tôi phải đặt ship trước, nếu không đợi lát nữa streamer ăn, sợ là tôi sẽ thèm chết.
Tôi cũng vậy.
Hồi ức lại tư vị lần trước đã bị thèm tới chảy dài ào ào, fans lần lượt đặt ship trước.
Nếu thật sự nói ra, tuy bây giờ cũng phải xếp hàng, nhưng so với giờ cơm lần trước vẫn ổn hơn, chẳng bao lâu Du Du đã dần đi tới trước cửa sổ trong mùi thơm mê người.
Tuy hôm nay cô ấy tới sớm nhưng ngược lại không có nhiều lựa chọn như lần trước, may mà vẫn còn sườn xào chua ngọt, cuối cùng gọi sườn xào chua ngọt và giò hầm tương đậu vừa hầm xong.
“Không thể không nói, hai phần đồ ăn này quả thực quá thơm, chỉ ngửi thôi đã khiến tôi thèm ăn muốn điên.”
Du Du nói chuyện, đồng thời nhanh chóng tìm chỗ ngồi xuống, phô hai phần thức ăn xong, cô ấy vội vàng thưởng thức.
Sườn mang vị chua ngọt ngoài giòn trong mềm, giò hầm tương đậu mềm mại thấm vị, hai món đều ngon.
Trên màn hình, fans thấy cô ấy xé thịt từ trên sườn xuống, ăn đến thỏa thích, chỉ hận không thể thế thân cô ấy.
Sườn xào chua ngọt này nhìn phát biết là ngon ngay, tôi đã nhìn thấy lúc cô ấy ăn vào, nước thịt bắ n ra.
Da đỏ au trông giòn giòn, rất muốn cắn một miếng thử là vị gì.
Hu hu hu, tôi xem đến ch ảy nước dãi, vì sao người ăn sườn không phải là tôi, tôi cũng rất muốn ăn.
Trong phòng livestream, có bạn nào học đại học H không, tôi muốn kết bạn với cậu.
Tôi không thèm vạch trần cậu luôn ý, cậu muốn kết bạn à, rõ ràng là thèm đồ ăn trường người ta.
Giò hầm tương đậu mà tôi thích nhất, cái giò đó trông rất ngon luôn, chắc chắn hầm rất nhừ, còn có tương đậu dẻo dẻo kia, trộn cơm ăn chắc chắn siêu dính.
Du Du ăn một miếng sườn cắn một miếng giò, sau khi hơi đã thèm, cô ấy ngẩng đầu nhìn thấy một dòng bình luận mới nhất, lập tức dùng tương đậu trộn cơm ăn một miếng, sau đó gật đầu nói: “Quả thật, tương đậu dẻo dẻo và cơm trộn lại với nhau, vừa thơm vừa ngon.”
“Cơm trộn sốt sườn xào chua ngọt cũng ngon, ngọt ngọt lại không ngấy.”
Khen xong cơm trộn, cuối cùng cô ấy quay lại trọng điểm: “Sườn xào chua ngọt thật sự quá đỉnh, ngọt mà không ngấy, giòn mà không xơ, ăn vào cực kỳ thấm vị, rõ ràng trông bóng dầu nhưng ăn nhiều cũng sẽ không cảm thấy ngấy dầu, ngược lại càng ăn càng thơm, móng giò cũng cực kỳ ngon, xử lý rất sạch sẽ, cắn một miếng cả khoang miệng đều là cảm giác dẻo dính.”
Nhìn tướng ăn của cô ấy là biết sườn và móng giò ngon cỡ nào, fans nghe cô ấy đánh giá, nước mắt sắp chảy ra từ khóe miệng.
Đáng ghét, người ăn cơm trong nhà ăn nhiều như thế, vì sao không thể thêm một người là tôi.
Có bạn học đại học H không, mau tới xem tôi, tôi là anh em ruột khác cha khác mẹ của cậu, mau đưa tôi đi với.
Đồ ship của tôi tới rồi, nhưng nhìn bề ngoài này so với trong màn hình, đúng là hàng so với hàng thật sự phải vứt đi.
Sườn xào chua ngọt của tôi cũng tới rồi, nhưng tại sao ăn vào có hơi xơ, hơn nữa chỉ có vị ngọt, cảm thấy càng ăn càng ngấy.
Có ai lập nhóm đến nhà ăn đại học H không.
Trong ánh mắt ngưỡng mộ của fans, Du Du tiếp tục ăn, cắn một miếng sườn giòn, lại cắn miếng thịt mềm thơm bên trong, đợi thịt còn lại bị gặm sạch sẽ hết, xương cũng không thể vứt thẳng, còn phải nhét vào trong miệng m út kỹ, cho tới khi không còn vị mới nỡ phun ra.
Xương rất sạch sẽ, cho chó ăn chó cũng không ăn.
Tôi thấy cô ấy là do răng không đủ cứng, nếu không có thể trực tiếp nhai cả xương.
Nhìn ra được chắc chắn rất ngon.
Không chỉ sườn, móng giò cũng vậy, cô ấy gặm rất sạch sẽ, ngay cả một thớ thịt cũng không nỡ lãng phí. Đừng nói thịt, cho dù là nước sốt dính lên vách bát, cô ấy cũng dùng cơm lau sạch, ngay cả chút dầu cũng không tha.
Rất nhiều người thích xem livestream ăn uống là vì dễ ăn cơm, nhưng hôm nay Du Du ăn như vậy lại có hơi quá đà, người trong phòng livestream đều thèm tới ngứa tim ngứa phổi.
Hôm nay Du Du cũng đặc biệt chọn vị trí khá khuất, nhưng lúc cô ấy tới đã có sinh viên chú ý tới cô ấy, cho nên lúc này tuy không tới quấy rầy nhưng lại tò mò mò vào trong phòng livestream của cô ấy.
Thế là lúc phần lớn các fans đều thèm ứa nước miếng, phòng livestream bắt đầu xuất hiện một số bình luận gợi đòn.
Người ở nhà ăn đang ăn sườn xào chua ngọt cùng loại với streamer, chua ngọt vừa vị, ngon mà không ngấy, đúng là mỹ vị nhân gian.
Mọi người từng ăn món sườn không dầu không ngấy, không xơ không tanh, ngoài giòn trong mềm, càng ăn càng ngon chưa, tôi đang ăn.
Cậu xem sườn này vừa đỏ vừa sáng, ăn vào vừa thơm vừa ngon.
Đậu mé, các cậu đừng quá đáng.
Có ai có thể quản họ một chút không, đúng là quá gợi đòn.
Triệu Nguyệt cũng là một trong những người hóng hớt, cô ấy nhìn thấy bình luận ngưỡng mộ đố kỵ trong phòng livestream, cảm thấy sườn xào chua ngọt trong miệng càng ngon.
“Cậu đang xem gì vậy?” Bạn cùng phòng thấy cô ấy vừa ăn vừa xem điện thoại, ghé tới nhìn thử, không nhịn được lộ ra nụ cười: “Ha ha, nhìn thấy dáng vẻ bọn họ muốn ăn lại không ăn được, bỗng nhiên cảm thấy chúng ta rất hạnh phúc.”
“Chứ còn gì nữa, cũng may Thất Thất ở trường chúng ta, nếu không bây giờ người bị thèm khóc chính là chúng ta rồi.” Triệu Nguyệt nói xong, cắn một miếng thịt to, chỉ nghĩ nếu bỏ lỡ loại mỹ vị này đã cảm thấy cuộc đời tối sầm không chút ánh sáng.
“Chính xác.”
Lúc họ tán gẫu, bên kia Du Du đã ăn gần xong hai phần thức ăn, khiến fans trong phòng livestream bị chọc thèm, đồng thời lần lượt cảm thán cô ấy có thể đi làm livestream dạ dày vương rồi.
“Thực ra tôi đã hơi no căng rồi, nhưng cơm này ngon quá, cộng thêm cũng không còn nhiều, tôi vẫn muốn cố gắng giải quyết hết nó.” Du Du cảm thấy đũa ăn không đã nghiện, tự lấy thìa mình mang theo từ trong túi ra ăn từng thìa lớn.
Cơm trắng nhuộm màu của nước thịt, chỉ nhìn đã biết chắc chắn rất ngon. Thấy cô ấy ăn từng miếng từng miếng, ngon tới mức vốn không dừng lại được, fans thiếu nghị lực phát hiện thế mà họ lại bị cơm trộn làm cho phát thèm.
Cô biết rất nhiều sinh viên trong trường đều có điều kiện rất tốt, có hàng khối sinh viên một lúc gọi mấy món ở cửa sổ của mình, bởi vì họ nói, cảm thấy cơm ngon lại không đắt, một bữa ăn vài món cũng có thể đảm đương nổi. Nhưng vẫn có một số sinh viên lại phải dựa vào bản thân tự kiếm tiền sinh hoạt thậm chí học phí, cơm của mình đối với họ mà nói quả thật rất ngon, nhưng không phải là bữa ăn quá đắt đỏ.
Lâm Sở Trì nhớ lúc vừa mới khai giảng chưa lâu, cô ngẫu nhiên nghe được sinh viên nào đó gọi điện thoại với người nhà, vui mừng nói với người nhà trong trường có cơm phủ cực kỳ ngon, giá cả không đắt, mỗi lần cô ấy có thể ăn một bữa đỡ thèm, còn nói nếu không phải phí đi đường quá đắt, cô ấy còn muốn cho người nhà nếm thử.
“Không cần đâu.”
Những món ăn chay như khoai lang chua cay quả thực khá rẻ, cơm phủ như sườn xào chua ngọt, thịt bò xào kỳ thực đặt trong mức giá của nhà ăn số một đã được coi là đắt rồi, Lâm Sở Trì cảm thấy không cần tăng giá nữa.
Cô không có yêu cầu quá cao với vật chất, hiện giờ tiền kiếm được đã đủ cho gia đình ba người sinh sống, thậm chí mỗi tháng còn có thể tiết kiệm không ít. Nếu cô thật sự có chỗ cần tiêu tiền, bán một số phương pháp điều phối gia vị hoặc trực tiếp nhận tiệc cỗ đều sẽ kiếm tiền nhanh hơn.
Triệu Nguyệt thấy cô không suy nghĩ chuyện tăng giá, ghé sát vai cô nói: “Thất Thất, sao chị lại tốt như vậy chứ?”
Đại khái là video của Du Du đã truyền ra cả trường, hai ngày sau đó, rất nhiều sinh viên đều tới hỏi Lâm Sở Trì, sợ cô thật sự bị người ta bợ đi mất.
Mới đầu Lâm Sở Trì còn kiên nhẫn trả lời, sau đó dứt khoát dán giấy thông báo ở ngoài cửa sổ rằng chưa từng nghĩ sẽ tới khách sạn.
Các sinh viên thấy vậy, cuối cùng mới yên tâm, cảm thấy cũng may cô không có mộng đầu bếp khách sạn gì, nếu không e là họ sẽ khóc chết.
Lại một ngày cuối tuần, có thể bởi vì lân cận có một cửa hàng mới mở, không ít sinh viên đều bị hoạt động khai trương thu hút, sau tám giờ tối nay, người xếp hàng dần ít đi.
Lâm Sở Trì cảm thấy thức ăn còn lại đã đủ bán, bảo Mộc Thần tan làm trước, cô tự tới trước cửa sổ.
“Thất Thất, xem ra cuối cùng tối nay chị cũng có thể tan làm sớm rồi.” Sinh viên tới mua cơm nói xong còn đặc biệt gọi thêm hai món, dùng hành động trợ lực cô tan làm sớm một chút.
“Đúng vậy.”
Lâm Sở Trì nói xong, mỉm cười múc cơm phủ mà cậu ấy gọi đưa tới.
Lúc tám giờ rưỡi, các món khác trên cửa sổ đều đã bán hết, chỉ còn lại chút sườn xào chua ngọt cuối cùng.
Không phải các sinh viên đã ăn ngán sườn xào chua ngọt, dù sao thì chính vì các sinh viên quá thích ăn, cho nên Lâm Sở Trì nấu sườn xào chua ngọt nhiều nhất, bây giờ mới thừa lại.
Lúc cô nghĩ hay là dứt khoát đóng gói mang về cho dì Vương, sau đó trực tiếp về nhà, cực kỳ trùng hợp trước cửa sổ lại có một người tới.
Lâm Sở Trì ngẩng đầu lại phát hiện là người quen, cười nói với đối phương: “Chỉ còn sườn xào chua ngọt.”
“Vậy tôi tới rất đúng lúc.”
Cố Hoài Dục chính vì nghe quãng thời gian trước chú họ khen sườn xào chua ngọt trong nhà ăn, hôm nay rảnh mới đặc biệt tới đây.
Nghe ra anh ta vốn dĩ tới vì sườn xào chua ngọt, Lâm Sở Trì mỉm cười múc toàn bộ sườn chua ngọt còn lại cho anh ta.
Cố Hoài Dục bưng bát đến lân cận tìm chỗ ngồi xuống ăn, Lâm Sở Trì xoay người thu dọn đồ.
Đợi khi cô từ nhà bếp đi ra, đúng lúc nhìn thấy Cố Hoài Dục cũng ăn cơm xong chuẩn bị rời đi.
“Sườn xào chua ngọt rất ngon.” Cố Hoài Dục cảm thấy chẳng trách chú họ lại khen như thế, quả thực mùi vị ngon tới mức khiến người ta kinh diễm.
“Cảm ơn.”
Lâm Sở Trì khách sáo cảm ơn lời khen của anh ta, cùng anh ta đi ra khỏi nhà ăn. Thấy anh ta từ nhà ăn đi ra còn theo mình, Lâm Sở Trì liếc mắt nhìn anh ta.
Bắt gặp ánh mắt của cô, Cố Hoài Dục không tránh không né nói: “Tôi có thể thỉnh giáo cô một vấn đề không?”
“Vấn đề gì?” Lâm Sở Trì lộ ra chút nghi hoặc, hiển nhiên không biết anh ta có vấn đề gì muốn thỉnh giáo mình.
Hôm nay Cố Hoài Dục tới không phải vì cố tình tới hỏi cô, mà là nghĩ tới hương vị của món sườn chua ngọt vừa nãy, cảm thấy với tay nghề của cô, nói không chừng thật sự biết, cho nên mới đột nhiên nghĩ tới có lẽ có thể thỉnh giáo cô một chút.
Anh ta nói ra vấn đề, Lâm Sở Trì suy nghĩ một lúc, thông qua vài câu hỏi ngược, cô suy đoán nói: “Tôi cảm thấy có thể là món thanh ngư ngốc phế (phổi cá trắm đen)..”