Ngược lại thời điểm trước đây.

Trong lúc Kaga vừa kết thúc trận quyết đấu cùng với đội Sát thủ tại bến cảng, mang người em gái và hai ả sát thủ giả dạng rời khỏi con tàu chở hàng đang chìm dần xuống mặt biển. Hai cô bé Á Nhân Alisha và Tina ngay từ đầu đã không ở trên con tàu đó mà bị bắt đi dọc theo đường ven biển. Sử dụng Seimon và hai ả sát thủ giả dạng để câu thời gian, vụ giải cứu của Kaga đã một phần thất bại.

___________________________________

        Một ngày sau vụ bắt cóc Alisha và Tina.

Tỉnh lại trong một cỗ xe ngựa dưới không khi oi ả, ngột ngạt cùng nhưng cơn gió nóng thổi vào da thịt của Đại Mạc, Alisha ngơ ngạc nhìn quanh không hiểu chuyện gì đã xảy ra.

Tay cô bị giữ chặt vào nhau bằng một vòng đá kì lạ mà trước đây cô đã từng nhìn thấy nó. Một đạo cụ ma thuật rút đi tất cả ma lực tỏa ra từ người đeo nó, đó là lí do ma thuật của cô không thể thoát ra để nong chảy chiếc vòng tay.

Để ý người bên cạnh mình, Alisha nhận ra Tina cũng đang ở trong tình trạng tương tự. Song mặt Tina đỏ rực lên và nhiệt độ cơ thể cô ấy cao thất thường.

"Tina? Tina! Tỉnh lại đi! Cậu sốt cao quá" (Alisha)

Không thể nói gì, Tina đáp lại bằng những tiếng thở khó khăn vô cùng.

Tina vốn là một Á Nhân Elf. Một tộc sống đặc biệt trong rừng hay những nơi có nhiệt độ mát mẻ với không khí thoáng mát dễ chịu. Họ có thể điều hòa thân nhiệt bằng dòng ma lực trong cơ thể, nhưng để sống sót ở những vùng khô nóng thiếu nước thì chắc chắn vẫn là điều bất khả thi.

Hiện tại Tina bị đạo cụ ma thuật ngăn cản lưu thông ma lực trong cơ thể, dưới môi trường ngột ngạt khắc nghiệt này, chắc chắn cô ấy sẽ chết trong một giờ đồng hồ.

Alisha bắt đầu hoảng sợ, cô đặt Tina xuống và tìm bất cứ thứ gì hữu dụng xung quanh, dù cho khả năng di chuyển của cô bị giới hạn.

"Nước...nước đâu rồi, mình cần cho Tina uống nước" (Alisha)

[Bộp]

Không biết là ai, nhưng Alisha thoáng nhìn thấy một người phụ nữ với cây kiếm bạc đeo bên hông đang vén tấm vải lên và ném vào chỗ cô một túi da chứa đầy nước.

Người đó đang trần truồng với những tấm băng quấn quanh và chỉ diện trên mình một lớp áo che nắng. Xem chừng cũng vừa bị thương khá nặng.

Bỏ qua người đó, Alisha nhanh chóng mở túi nước ra và gọi Tina dậy.

Vẫn đạp lại bằng tiếng thở nặng nhọc, Tina nhìn Alisha và cố đứng dậy nhưng hoàn toàn vô dụng. Cơ thể Tina không còn đủ sức nữa, có lẽ quay đầu và giữ vị chí cổ là quá sức với cô bé vào lúc này.

Alisha không thể dốc nước xuống được, Tina không thể uống hết và nước tràn có thể làm cô ấy bị sặc. Đang phân vân không biết phải làm thế nào thì Alisha nhớ lại lần đầu tiên gặp Kaga, cậu ấy cũng nằm ngắt và không thể làm gì như Tina lúc này.

"Cố giữ cổ đừng di chuyển Tina nhé" (Alisha)

Alisha nhấp một ngụm nước và giữ nó trong miệng. Cô bám vào hai vai của Tina và kéo cơ thể cô ấy lên.

"(Mình làm đây, Tina)" (Alisha)

Không chần chừ gì nữa, một cảnh tượng chắc chắn sẽ làm nhiều thanh niên phải nổi thú tính của mình đã xảy ra. Alisha đang hôn Tina, và bằng cách đó buộc Tina phải uống hết số nước này.
Cứ liên tục như vậy cho tới khi túi nước vơi đi 1 phần 3 thì Tina bắt đầu tỉnh táo lại.

"A...lisha?" (Tina)

"Đúng vậy, là mình đây, Tina" (Alisha)

"Cậu vừa hôn mình à?" (Tina)

"Ư...ừ, đúng vậy, mình...mình xin lỗi" (Alisha)

"Đâu có gì phải xin lỗi chứ, Alisha. Mình phải cảm ơn cậu mới đúng. Mà, mình cũng hiểu vì sao Kaga-san và Alisha hay lén hôn nhau rồi, thích thật đó" (Tina)

"Ehhh, đừng nói vậy mà" (Alisha)

Tina đang dần bình phục lại đôi chút. Điều mà cả Alisha và Tina đều không nhận ra là, thứ đã góp phần nào giúp Tina cầm cự chính là chiếc vòng cổ mà chị cô -Shirohime - đã tặng. |Hộ Mệnh của WildStone|, nó được gọi như vậy.

Quay lại với chủ đề ban đầu, Tina đến giờ mới nhận ra là mình bị còng cả hai tay lại vì hai chiếc vòng đá và bản thân cô thì đang nằm trong một cái cỗ xe ngựa cùng Alisha.

"Chuyện gì đã xảy ra vậy?" (Tina)

"Mình không rõ, thứ duy nhất mình còn rõ là chúng ta đang đợi Chủ Nhân trở về từ khu rừng thì bất ngờ buồn ngủ và ngất đi, sau khi tỉnh lại thì chúng ta đã ở tình trạng này rồi" (Alisha)

"Chắc chắn đây không phải trò đùa của Kaga-san" (Tina)

"Chủ Nhân không bao giờ làm vậy" (Alisha)

"Vậy chỉ còn một cách lí giải thôi..." (Tina)

———"Chúng ta bị bắt cóc" (Alisha)

Hai cô bé nhìn nhau. Đó không phải đoán bừa, Alisha hiểu chuyện gì đã xảy ra ở quê nhà mấy ngày qua, thái độ lo lắng của Kaga trước đó cũng khiến cô hiểu rằng ai đó đang nhắm vào mình.

Đó là điều đáng sợ để nghĩ đến cho một cô bé, nhưng hiểu rõ tình hình của mình sẽ tốt hơn là mơ hồ về nó.

"Chúng ta cần phải thoát ra khỏi đây!" (Tina)

"Từ từ đã Tina, chúng ta chưa biết mình đang bị đưa tới đâu, ngộ nhỡ là vùng hẻo lánh nào, với cái vòng này thì chúng ta không có khả năng sống sót cao đâu, chưa kể toàn bộ cỗ xe đều bịt kín mọi lối ra trừ phía trước rồi, muốn thoát cũng là cả vấn đề đấy" (Alisha)

"Alisha...cậu vừa nói như Kaga-san vậy" (Tina)

"V-vậy nên đừng manh động, chúng ta không biết bọn bắt cóc sẽ phản ứng ra sao, hãy cư xử khôn ngoan một chút" (Alisha)

Cô bé Á Nhân rồng có vẻ đang đang phản ứng với điều Tina vừa nói. Nét nghiêm túc vẫn hiện lên nhưng thêm vào đó là khuôn mặt đang đỏ dần lên.

"Mà, dù sao chúng cũng lấy mất khẩu súng và cung của mình rồi, thật tệ nếu chiến đấu lại ai đó bằng tay không, mình đâu thể thổi bay ai hay búng phát chết luôn như Kaga-san" (Tina)
___________________________________

        Hai ngày sau khi Alisha và Tina bị bắt cóc.

Tina nhờ vào đôi tai nhạy bén của mình để nghe lén tất cả những gì mấy kẻ bắt cóc bàn bạc với nhau.

Có vẻ như cả Alisha và Tina đều bị đưa đến chợ đen như Nô Lệ. Đối với Alisha có lẽ là một lần nữa.
Tina không phản ứng nhiều, nhưng Alisha thì bắt đầu tỏ ra lo lắng vì cô đã biết một Nô Lệ sẽ phải trải qua những gì.

Cả hai cô bé đều được xếp vào mục Nô Lệ đặc biệt, Alisha là "hàng đặt trước" còn Tina là "hàng sẽ được đấu giá". Điều này nghe không vui chút nào.

Tinh thần muốn bỏ trốn của Alisha và Tina cao hơn bao giờ hết. Cả hai dùng chiếc vòng đá và toàn sức lực còn lại của mình để đập nát tấm ván gỗ chắn phía sau xe, tới mức cổ tay của hai cô bé trầy xước, bầm tím, nhưng không có gì xảy ra cả. Thiếu đi ma lực và thể lực, hai cô bé Á Nhân không khác gì hai đứa trẻ bình thường cả.

Cuối cùng cả hai bị người phụ nữ đeo kiếm bạc phát hiện và sử dụng một sợi xích cố định cả hai xuống mặt sàn.

Đêm hôm đó, cả hai cô bé ôm lấy nhau và cầu mong Kaga sẽ nhanh chóng xuất hiện và giải cứu cả hai, song ngay sáng hôm sau, chiếc xe ngựa đã đến nơi nó cần đến.

Chợ Đen, Khu buôn bán Nô Lệ.
___________________________________

Alisha và Tina bị vứt lại, cả hai được giao cho những kẻ quản lý khu nhà giam, dành riêng cho những Nô Lệ đặc biệt.

Đám bắt cóc bịt mặt và trang phục của chúng trông như những sát thủ chuyên nghiệp. Cỗ xe ngựa đưa Alisha và Tina đến đây thì bị đập nát, đám sát thủ sẽ chờ nhận tiền và rời khỏi Chợ Đen bằng một con đường khác. Đó là một điều luật ở đây, có thể vì đó là cách duy nhất để ngăn chặn các dạng ma thuật có khả năng "theo dấu".

Alisha bị đưa sang một phòng khác và thay thế hai chiếc vòng ở cổ tay cô bằng một chiếc vòng lớn và to hơn trên cổ. Đó đích thị là dấu hiệu của một Nô Lệ, bây giờ không chỉ ma lực, sức mạnh, mà toàn bị sự sống của cô sẽ do người mua quyết định.

Trong lúc đó, Tina bị đem tới khi nhà giam cho Nô Lệ được sử dụng cho đấu giá. Vừa bước chân vào trong, cô có thể thấy vô số các tộc Á Nhân quí hiếm khác nhau đang co ro trong từng buồng giam riêng của tộc.

"Nhiều người quá...tất cả bọn họ đều là nô lệ sao?" (Tina)

"Khác gì mày chứ? Đi nhanh lên!"

Tina bị quăng một cách thô bộ vào trong buồng giam của tộc Á Nhân Elf, làm rách hết phần váy của cô bé.

"Đau quá..." (Tina)

Co người lại để ôm lấy phần vai bị va đập mạnh, Tina cố đẩy cơ thể mình di chuyển bằng chân rồi dựa lưng vào bức tường phía sau. Dù không phải lần đầu bị thương như vậy, nhưng lần này hoàn toàn khác, Tina phải trải qua toàn bộ cơn đau khi không còn chút sức mạnh gì trong cơ thể.

"Nó đau quá..." Tina ôm lấy bên vai của mình và cố không khóc.

Cô bé đưa mắt ra bên ngoài buồng giam cũng như chờ cho cơn đau biến mất hoàn toàn. Có vẻ như tất cả các buồng khác ít nhất phải có hai người trở lên, riêng buồng của cô thì lại chỉ có một mình. Cô đang tự hỏi rằng mình là Elf duy nhất từng bị bắt không thì cánh cửa buồng giam lại ở ra cùng với một người tóc bạch kim với đôi tai Elf bị ném vào.

"Con nô lệ khốn khiếp, mày muốn chết luôn à? Tao bảo là không được tấn công khách hàng cơ mà! Nếu không vì bỏ ra quá nhiều tiền mua mày thì chắc tự tay tao sẽ kết liễu mày đấy"

Một loạt các câu chửi được xổ ra và cánh cửa đóng rầm lại ngay sau đó.

Tina không biết phản ứng gì ngoài việc tròn mắt lên sợ hãi. Cô không dám nhìn người thiếu nữ tóc bạch kim kia, chắc chắn không phải vì Tina không muốn giúp, mà vì cô bé cũng đang chịu một nỗi đau như vậy.

Chờ cho thiếu nữ Elf đó dựa vào cùng một bức tường, Tina mới dám đưa mắt sang nhìn một lượt từ trên xuống.

Biểu tượng của tộc Á Nhân Elf không chỉ là đôi tai dài mà còn có cả hai "vật" trông giống đôi cánh trên đầu mỗi cá thể. Không rõ đó là một kiểu sừng hay là cánh thật nhưng nhìn thấy nó thì chắc chắn đó là Á Nhân Elf.

Người thiếu nữ tóc bạch kim kia cũng có, song có vẻ một bên đã gãy mất không biết từ bao giờ.

Tina vẫn nhìn cô ấy dù không dám bắt chuyện và người thiếu nữ có vẻ cũng nhận ra sự hiện diện của Tina rồi. Chắc là vì tiếng thở, nếu không thì làm sao cô ấy nhìn qua được phần tóc che mất gần hết khuôn mặt ấy.

"Em...là người mới đến hả?"

Giọng nói như muốn xé rách cổ họng vì khát nước vang lên hỏi Tina. Mặc dù con bé không hề trả lời, cô ấy vẫn tiếp tục nói.

"Chị hiểu...em thấy sợ...đó là điều tốt, nó chứng tỏ rằng...em chưa chấp nhận số phận của mình"

Nói đến vậy rồi dừng. Cả hai im lặng như vậy gần 10 phút thì giọng nói kia lại vang lên.

"Chị từng có một cô em gái,
Nó giỏi bắn cung lắm, nó luôn nghe lời chị và là một cô bé đáng yêu. Chị và nó sống với nhau từ nhỏ, không họ hành thân thích, chỉ có chị và nó, cố gắng vật lộn từng ngày để sống. Rồi cái ngày mọi người chọn chị làm đại diện tộc, con bé càng chứng tỏ mình là niềm tự hào của chị...

Rồi một ngày nọ, chị gặp được một người, một con người mà chị tin rằng anh ta sẽ trở thành một phần quan trọng trong sự đổi thay của thế giới. Đó là lần đầu tiên chị thấy em gái mình hứng thú về một người khác ngoài chị ra, và cuối cùng chị gửi gắm nó cho con người ấy..."

Tina nhận ra gì đó trong câu truyện của người thiếu nữ kia.

"Chị nhớ con bé...Dù đã quá lâu kể từ lần cuối thấy mặt con bé nhưng nếu được, chị muốn gặp lại con bé một lần nữa..."

Tina càng nghi vấn hơn, cô nhìn kĩ thẳng vào phần mặt của người thiếu nữ và hỏi lại câu đầu tiên.

"Em gái chị tên gì, chị còn nhớ chứ?" (Tina)

"Tất nhiên rồi, làm sao chị quên được chứ, con bé tên là Ti...na—"

Nhận ra chất giọng quen thuộc của cô bé bên cạnh, cô gái Á Nhân Elf vén mái tóc của mình lên, để lộ hoàn toàn khuôn mặt của minh. Cả hai người nhìn thẳng vào mắt nhau.

"Tina?"

"Shirohime-oneechan?"

__________________________________________________________________________________