Dỗ dành con trai trong chốc lát, cuối cùng Hạ Tri Kỳ cũng bắt đầu buồn ngủ. Hạ Ngôn ôm cậu bé, xoay người chuẩn bị trở về, Hạ Tri Kỳ liền ôm lấy cổ cô, mơ màng nói: “Mẹ, hình như con nhìn thấy chú.”

Bước chân Hạ Ngôn dừng lại, vài giây sau, cô trở về, không chú ý tới khe hở, cô chỉ ôm con trai, cúi đầu dùng sức ấn chặt cửa.

Nói: “Không cần quan tâm tới chú ấy.”

Hạ Tri Kỳ: “Được ạ.”

Người đàn ông bên ngoài cửa nghe thấy cách xưng hô này, cằm trở nên căng chặt. Anh quay lại, liếc nhìn vệ sĩ đứng bên cạnh, vệ sĩ cúi đầu, cho dù anh ta đã làm vệ sĩ nhiều năm, nhưng đây cũng là lần đầu tiên nhìn thấy loại tình huống này, con trai ruột gọi bố mình là chú.

Sau khi đặt đứa bé xuống, Hạ Tri Kỳ đã ngủ say. Hạ Ngôn kéo chăn lên đắp cho con trai, sau đó ngồi ở mép giường cùng cậu bé một lát, rồi mới tắt đèn ngủ trong phòng, đi ra ngoài tiếp tục luyện múa. Tiếng nhạc lại vang lên, ngày hôm sau còn phải thi đấu nhưng đến hơn bốn giờ sáng Hạ Ngôn mới về phòng nghỉ ngơi.

Sau khi cô tắt đèn.

Người đàn ông trong chiếc xe màu đen ở bên ngoài đang nhắm mắt, vệ sĩ liếc nhìn anh một cái: “Sếp, cô ấy đã nghỉ ngơi rồi.”

Văn Liễm mở mắt, nhìn cửa viện.

Những nỗ lực của cô giống như một con dao đâm vào trái tim anh.

Đáng lẽ anh phải cho cô một cuộc sống tốt hơn.

Cho cô ấy và…con trai.

Gần đây mỗi lần Hạ Tri Kỳ đi ngủ đều đổ mồ hôi, trước khi nằm xuống Hạ Ngôn thường sẽ lau mồ hôi sau gáy cho cậu bé, khẽ kéo chăn xuống. Sau đó, cô mơ màng ngủ thiếp đi, đã luyện múa cả đêm, cơ thể mệt mỏi, chỉ cần nhắm mắt lại liền chìm vào giấc ngủ. Sáng sớm hôm sau, khuôn mặt của cô bị bàn tay của trẻ con xoa tới xoa lui.

Hạ Ngôn ôm cậu bé vào trong ngực, cô mở mắt, dùng mũi cọ vào mũi con trai.

Hạ Tri Kỳ cười ha ha, bàn tay nhỏ bé nâng mặt cô. “Mẹ. Dậy thôi.”

Hạ Ngôn ừ một tiếng, chuẩn bị ngồi dậy, liền nghe thấy cửa gõ, Từ Mạn ở bên ngoài gọi cô, “Hạ Ngôn, rời giường chưa? Mau xem Weibo.”

Hạ Ngôn dừng một chút, xuống giường, mở cửa.

Từ Mạn đứng ở bên ngoài, giơ máy tính bảng cho cô xem, “Em xem.”

Hạ Ngôn cúi đầu nhìn.

Liền thấy hot search weibo #Cúp Vân Thường Tần Lệ Tử thi đấu cố ý đả thương người # video đang đứng ở vị trí thứ hai, vị trí đặc biệt nổi bật. Hạ Ngôn trầm mặc vài giây, bấm mở hot search này.

Bên trong chính là lúc Tần Lệ Tử đi lướt qua cô, đụng vào vai cô một cái, đoạn phản kích của cô lúc sau không có phát sóng, chỉ dừng lại ở chỗ cô ta đụng phải cô. Mà Hạ Ngôn lại hơi lảo đảo, may mắn là cô đi phía trong, nếu ở bên ngoài thì không chừng sẽ ngã xuống sân khấu.

Biểu tình ác ý của Tần Lệ Tử cũng đồng thời được phát theo.

Cư dân mạng lập tức xôn xao.

“Thật ác độc mà.”

“Ôi, tôi vẫn luôn cho rằng cúp Vân Thường này rất cao quý và vinh dự, sao lại có tuyển thủ như thế này, cũng không loại bỏ đội đó sao?”

“Đoàn múa có Đường Dịch chỉ đạo, để tôi phổ biến một chút kiến thức cho mọi người, đoàn múa này mấy năm nay rất hot, nhưng tôi cảm thấy có chút kiêu ngạo.”

“Quả thực là quá kiêu ngạo, cái gì gọi là có chút chứ? Nếu cô vũ công kia bị đụng mà ngã xuống sân khấu, video này mà không phát ra, ai biết được tình huống là như vậy?”

“Thật đáng sợ, người này có thể cút khỏi giới khiêu vũ được không, không nên làm ô uế cái vòng này.”

“Các cậu có biết người bị đụng phải là ai không? Hạ Ngôn, em gái của Hạ Tình, em gái thủ lĩnh của đoàn múa Đường Dịch, Tần Lệ Tử và Hạ Tình có quan hệ đặc biệt tốt, tôi không tin cô ta đụng người như vậy mà không có sự đồng ý của Hạ Tình.”

“Oa, phức tạp như vậy, đoàn múa Đường Dịch chính là đoàn múa thành phố, lại có những người như thế? Sau này ai dám tới đó nữa?”

“Ha ha ha, chuyện dơ bẩn của mấy người đó còn nhiều lắm, Hạ Ngôn năm đó tranh chức đội trưởng, chọn múa bài “Lá liễu”, mọi người đều biết “Lá liễu” rồi nhỉ? Tiết tấu nhanh của điệu nhảy này, người có thể nhảy được không quá hai mươi người, lúc trước Đường Dịch cũng dựa vào điệu múa này để giành được chức đội trưởng, kết quả Hạ Ngôn nhảy bài này, Đường Dịch nói cô ấy nhảy không tốt, trực tiếp loại người.”

“Wow wow, quả là nhiều nội tình, thật đặc sắc nha.”

“Hạ Tình không muốn em gái mình làm đội trưởng sao? Chị em gái không phải nên giúp đỡ lẫn nhau sao? Thật kinh tởm.”

Ngoài những bình luận này, còn có không ít người mắng Tần Lệ Tử, thậm chí có người còn đem video làm thành biểu tượng cảm xúc, hot search vẫn luôn đẩy lên trên cao.

Đường Dịch ở bên kia tốn không ít tiền muốn dìm hot search xuống, nhưng lại không thể dìm xuống được. Cuối cùng để cơ hội cho rất nhiều người bắt đầu chăm chăm giành Cúp Vân Thường, rất nhiều người còn đang mắng Tần Lệ Tử, cảm thấy cô ta không xứng ở trong giới này.

Hạ Ngôn và Từ Mạn dẫn Hạ Tri Kỳ đến hậu trường Cúp Vân Thường, trong hậu trường ầm ĩ nhốn nháo, Tần Lệ Tử khóc trước cửa phòng nghỉ của Hạ Tình.

Đường Dịch ở giữa, chỉ đành bước lên trấn an cô ta.

Tần Lệ Tử quát: “Có phải các ngươi cảm thấy tôi rất dễ bị bắt nạt hay không? Hạ Tình, Hạ gia các ngươi ở Kinh thị có là cái gì, dựa vào cái gì muốn tôi phải chịu nhục để nhượng bộ cô? Cô là gì?”

Hạ Tình đã thay xong vũ phục, váy đỏ thắt lưng đen, sắc mặt cô ta khó coi, nói: “Chúng ta vào phòng rồi nói. ”

“Tôi không vào.” Tần Lệ Tử cười lạnh nói: “Nếu tôi đi vào, sẽ không ai biết các người lén lút âm thầm đi cửa sau, cô là kẻ đã bị loại, còn muốn lấy được chỗ ngồi chờ định, từ khi nào mà Cúp Vân Thường lại có luật lệ này? Đối với những người bị loại có còn công bằng hay không?”

Hậu trường được thêm một trận xôn xao.

Tất cả mọi người đều không dám tin nhìn Hạ Tình và Đường Dịch.

Sắc mặt Đường Dịch cực kỳ khó coi, cô lạnh giọng nói: “Em mau vào đi, Tần Lệ Tử, đừng để cô nói đến lần thứ hai.”

Tần Lệ Tử đương nhiên không nghe lời cô ta nữa, cô ta khoanh tay nói. “Cô Đường, nhiều năm như vậy, cô thiên vị Hạ Tình cũng thiên vị đến tận cổ họng rồi, đội trưởng bên tổ B, cô thà mất công tuyển người thêm một lần nữa, chứ nhất định không muốn để cho chúng tôi thử sức, không phải là cô chỉ muốn tạo ra một Hạ Tình bậc nhất sao, còn những người chúng tôi đều chỉ có thể làm nền cho cô ta.”

Đường Dịch hét: “Lâm Học, Triệu Châu Châu, kéo người vào cho tôi.”

Sắc mặt Hạ Tình khó coi lại tái nhợt, lần đầu tiên cô ta bị Tần Lệ Tử nói thẳng mặt như vậy, lúc này hậu trường cũng có người nói. “Khó trách hôm nay Hạ Tình còn mặc vũ phục xuất hiện, tôi còn tưởng rằng cô muốn biểu diễn cái gì, thì ra là được khôi phục. Cô à, chúng tôi phải gặp ban tổ chức Cúp Vân Thường, “

“Đúng, chúng tôi phải gặp ban tổ chức.”

“Cúp Vân Thường từ khi nào đã trở thành nơi các người một tay che trời, không dựa vào thực lực, có thể đi cửa sau như vậy.”

“Một nơi uy tín, vinh dự cao như Cúp Vân Thường, vì sao lại phát sinh loại chuyện này, các người phải cho chúng tôi một lời giải thích.”

“Nơi này không phải là do Đường Dịch tổ chức đấy chứ? Không phải thật sao?”

“Thật sự là không biết xấu hổ đến cùng cực.”

“Còn ban tổ chức thì sao? Ra đây đi. Ra đây đi. ”

Tất cả mọi người bắt đầu phản đối.

Lời nói cũng càng ngày càng khó nghe, mặt Đường Dịch hết một trận xanh lại đến một trận trắng, cơ thể Hạ Tình lay động một chút, cô ta phảng phất có thể nhìn thấy đáy mắt những người đó đều là sự miệt thị. Mà cô ta chưa từng trải qua loại đối đãi này, tầm mắt cô ta nhìn lướt qua, vừa lúc thấy Hạ Ngôn đang đứng trong đám người, khóe môi Hạ Ngôn khẽ nhếch lên.

Tất cả đều là chế giễu.

Hạ Tình phát điên rồi, xoay người trở về phòng nghỉ.

Sầm.

Cánh cửa đóng lại.

Đường Dịch lại không có cách nào trốn đi, cô ta phải xử lý những chuyện này, chỉ chốc lát sau, ban tổ chức Cúp Vân Thường quả nhiên đã bị gọi tới, mấy giám khảo như cô Giang cũng đi theo, cô Giang nhìn Đường Dịch, ngữ khí có chút lạnh lùng, “Cô đã từng này tuổi rồi, vậy mà vẫn còn làm ra loại chuyện này.”