“Cái quái gì đang xảy ra vậy? Mày rốt cuộc đã gây chuyện gì ở bên ngoài rồi!”
Tiếng gầm của Lưu Đại Hùng lại vang lên ở đầu dây bên kia.

Lý Thần cười khẽ một tiếng, Lưu Tử Hào chưa kịp lên tiếng, anh đã giật lấy điện thoại từ trong tay hắn, trực tiếp cắt ngang tiếng gầm lớn không ngừng của Lưu Đại Hùng.

“Phòng bao trên tầng cao nhất của Long Phượng Cư, tới chuộc lại công ty và con trai của ông!”
Nói xong, Lý Thần ném chiếc điện thoại đã cúp máy vào tay của Lưu Tử Hào, xoay người ngồi vào bàn ăn.

Thấy Lý Thần ngồi xuống, phản ứng đầu tiên của Hoắc Hoàn Vũ là nhảy dựng lên.


Giây tiếp theo, Hoắc Hoàn Vũ đột nhiên cảm thấy xấu hổ vì hành động mất mặt của mình.

Đang định nói gì đó để cứu vãn tôn nghiêm của mình, Hoắc Hoàn Vũ chợt nghe thấy Lý Thần nói: “Đồ ăn vẫn chưa lên à? Có hơi đói rồi”.

Lên đồ ăn? Lên cái đầu nhà anh, chỉ cần anh ra vẻ oai phong lẫm liệt như vậy là đã đủ no rồi? Còn muốn lên đồ ăn?
Nhân viên phục vụ nhanh chóng mang các món ăn lên, Lý Thần chậm rãi nếm từng món, Hoắc Hoàn Vũ cũng cảm thấy đói, cầm đũa lên bắt đầu ăn.

.


Truyện Light Novel
Hai người Lưu Tử Hào và Hà Chí Thành không dám bước đi, cũng không dám nhúc nhích, cứ đứng ở đó, như hai cái cọc gỗ nhìn bọn họ ăn.

“Lập tức bắt đầu bài học đầu tiên”.

Lý Thần đột nhiên bỏ đũa xuống, uống một ngụm nước, nói với Hoắc Hoàn Vũ đang gặm giò heo.

“Hả?”
Hoắc Hoàn Vũ đang gặm giò heo, ngơ ngác nhìn Lý Thần, não vẫn chưa kịp nhảy số.

“Doanh nhân thành đạt khi kiếm tiền, phần lớn trái tim đều không trong sạch”..