Người đàn ông này vẫn ngông cuồng hệt như năm đó!
Trong xe taxi, Lâm Hữu Triết lại nhớ về quá khứ.

Tám năm trước, vì một âm mưu mà anh đã phát sinh quan hệ với cô ba nhà họ sở là sở Hạ Vũ.

Sau đó, cả hai không hề cãi vã, trái lại còn thừa nhận mối quan hệ.

Tuy nhiên, Lâm Hữu Triết quyết định nhập ngũ để thay đổi vận mệnh của mình, đồng thời hứa rằng trong vòng hai năm,
anh nhất định sẽ vinh danh trở về, tặng Sở Hạ Vũ một đám cưới long trọng nhất thế giới.

Sở Hạ Vũ hiểu và bằng lòng đợi anh.

Không ngờ rằng, tình hình chiến trận ở biên giới thay đổi trong chớp mắt.

Anh đi suốt tám năm liền!
Đã tám năm trôi qua, cũng không biết bây giờ cô ấy thế nào.


Gác lại dòng suy nghĩ, trước tầm mắt Lâm Hữu Triết đã xuất hiện biệt thự khá cũ, đây chính là nhà của sở Hạ Vũ.

Anh chỉnh quần áo ngay ngắn, đối mặt với thiên binh vạn mã, lòng anh vẫn vô cùng bình tĩnh, vậy mà lúc này lại hơi căng thẳng.

Chưa kịp gõ cửa, anh chợt phát hiện một chiếc xe Volkswagen Beetle màu đỏ đang đậu bên cạnh nhà họ sớ, đã thế lại đang không ngừng rung lắc.

“Đây chẳng phải là xe của Hạ Vũ ư? Sao có thể chứ?”
Dù xa cách suốt tám năm, nhưng Lâm Hữu Triết vẫn nhớ như in mọi thứ có liên quan đến Sở Hạ Vũ.

Anh bước nhanh về phía trước thì nghe thấy âm thanh truyền ra từ bên trong.

“Buông tôi ra, cậu là đồ cầm thú, tôi là chị dâu của cậu đấy!”
Giọng nói ấm ức của sở Hạ Vũ vang lên từ trong xe.

“Ha ha ha, tất nhiên bởi vì chị là chị dâu của tôi nên tôi mới muốn chơi chị!”

Triệu Bôn cũng nói rôi, tên Lâm Hữu Triết đó và chiến thần Hữu Triết đã chết trên chiến trường từ lâu rồi.

Chị đã giữ mình làm quả phụ suốt tám năm nay, chẳng lẽ còn muốn làm quả
phụ cả đời này hay sao?”
“Để tôi thay thế thằng hèn đoản mệnh kia, đến yêu thương chiều chuộng chị nào”.

Bên ngoài xe, Lâm Hữu Triết
đã rất điên tiết.

Anh sẽ không bao giờ quên giọng nói này.

Hắn là Lâm Thiên Hàng -em họ cùng lớn lên với anh, nhưng trong thời khắc mấu chốt lại là người đầu tiên giậu đổ bìm leo!
Anh tức giận bước tới, kéo mạnh cửa xe.

Lâm Thiên Hàng đang đè lên trên người sở Hạ Vũ hết sức kinh ngạc, sau đó phẫn nộ mắng chửi: “Mày là thằng nào, lại dám phá hỏng chuyện tốt của…”
Chưa nói hết câu, Lâm Thiên Hàng đã sững sờ.

Hắn nhìn gương mặt người đàn ông ngoài xe, ánh mắt từ tức giận chuyến sang hoảng sợ.

“Anh… anh là Lâm Hữu Triết ư?”