Trương Vân Sơn, Hàn Thu Nguyệt ngồi đối diện với Lăng Duệ, Trịnh Dục Tú.

Lăng Quốc Thiên ngồi trên xe lăn cạnh bọn họ, tai nạn xe làm anh bị bỏng một bên mặt từ đó anh luôn đeo mặt nạ
không rời.

Chân cũng không thể đi lại được phải ngồi xe lăn.

Tất cả mọi sinh hoạt dựa vào đôi tay.

Trương Vân Sơn lo lắng nhìn một lượt ba người bọn họ xem thái độ.

Ông ta vừa nói với họ về việc để Trịnh Tú Anh kết hôn với Lăng Quốc Thiên thay cho Trịnh Tú Linh.

“Ông bà cũng biết, Tú Linh nhà tôi từ nhỏ đã không được khỏe mạnh, chỉ sợ không chăm sóc tốt được cho Quốc Thiên, chi bằng để Tú Anh về đây chăm sóc cho cậu ấy, từ nhỏ Tú Anh đã khéo léo lại khỏe mạnh, nhanh nhẹn, tôi tin con bé sẽ chăm sóc tốt cho Quốc Thiên.” - Hàn Thu Nguyệt rụt rè.

Vẻ mặt Lăng Duệ và Trịnh Dục Tú hết sức khó coi.

Ở Ninh Thành này ai mà không biết bê bối của Tú Anh trước đây.

Xem ra nhà họ Trương quá coi thường tăng gia rồi.Vừa muốn liên hôn để tăng sức mạnh lại vừa muốn gả đi đứa con gái tiếng xấu mù trời, họ coi Lăng gia là bãi rác hay sao.


Mặc dù cả ông Lăng và bà Lăng đều là những người có lối suy nghĩ phóng khoáng không hẹp hòi những chuyện nam nữ chơi bời nhưng dù sao họ cũng là gia đình có tiếng tăm trong xã hội.

Mặc dù liên hôn lúc này có lợi ích rất lớn đối với cả Lăng gia và Trương gia.

Nhưng con trai họ, ngời ngời như vậy sao lại có thể để Trương gia muốn làm gì thì làm.

Trịnh Dục Tú siết chặt nắm tay định nói cho ra lẽ.

Lăng Duệ Phản ứng lanh lẹ giữ tay Trịnh Dục Tú khẽ vỗ vỗ, lắc đầu ra hiệu là bình tĩnh lại.

“Nhưng...” - Trịnh Dục Tú muốn nói gì đó, lời ra đến miệng lại cố gắng nuốt vào, Thiếu chút nữa bà quên mất con trai đang là người tàn phế.Vì thế mà mặt bà mới như uống phải giấm chua.

“Tôi đồng ý, cứ như vậy đi.

Kết hôn không cần đám cưới.

Ba, mẹ tôi sẽ chọn một ngày đăng kí kết hôn rồi rước cô dâu về.

Trương gia có yêu cầu gì về của hồi môn thì cứ nói với bố mẹ tôi” - Lăng Quốc Thiên xoay màn hình điều gắn trên xe lăn về phía mọi người, anh không nói được nên thường giao tiếp với mọi người bằng cách gõ lại những lời của mình trên máy tính.


Lăng Duệ và Trình Dục Tú sững sờ.

Ngay cả khi đính hôn với Tú Linh anh.

cũng rất thờ ơ, mặc họ muốn làm gì thì làm, lần này anh lại chủ động sắp xếp.

“Nếu Thiên Thiên đồng ý chúng tôi cũng không có ý kiến gì.

Thế này đi, chọn ngày không bằng gặp ngày chúng ta quyết định ngày 15/8 sẽ tổ chức rước dâu, ông bà thấy sao” - Mặc dù không hài lòng, nhưng Lăng Duệ và Trịnh Dục Tú vẫn luôn tôn trọng mọi quyết định của Lăng Quốc Thiên, anh làm vậy nhất định là có lý do chính đáng, thấy anh đồng ý họ cũng không có ý kiến gì.

“Được, được! theo ý gia đình bên này hết, về phần lễ vật tôi nghĩ không cần, dù sao hai bên gia đình chúng ta cũng không thiếu thốn gì” Trương Vân Sơn thở phào, ông ta không nghĩ Lăng Quốc
Thiên lại dễ dàng chấp nhận việc đổi người như vậy.

Trên xe trở về Trương gia, Trương Vân Sơn nhắc nhở Hàn Thu Nguyệt.

“Bà lo mà kiểm soát con bé, còn có ba ngày nữa đừng để hỏng việc.

Tốt nhất là trong mấy ngày tới đừng rời nó nửa bước”
“Tôi biết rồi, ông yên tâm.

Dù sao con bé cũng là con chúng ta.

Nó đồng ý rồi chắc không đến mức nuốt lời” - Hàn Thu Nguyệt giải thích nhưng giọng bà ta cũng không mấy tự tin.

Thái độ của Trương Tú Anh ngày hôm qua khiến bà cảm thấy có chút hổ thẹn.

Dù sao cũng là Con gái do bà ta sinh ra trong lòng bà ta không khỏi có chút phiền muộn, đau lòng.