Chương 3300
“Cố Hy…” Cô thì thào gọi.
Nước mắt vô thức rơi xuống, làm ướt thái dương.
Trong mơ, thật là đau khổ.
Ôn Thiên Âu chứng kiến hết cảnh này, cảm thấy lạc lõng.
Anh ta khẽ cắn môi, không muốn xem tiếp, quay người đi ra khỏi phòng bệnh.
Bởi vì Cố Hy đến, Cố Niệm Noãn trở nên ngoan ngoãn hơn rất nhiều. Bác sĩ có thể điều trị như bình thường, lúc này mọi người mới thở dài một hơi. _ Thuốc dần dần phát tác, ý thức của cô dần dần mơ hồ rồi sau đó thiếp đi.
Lúc này, Cố Hy mới buông lỏng bàn tay cô, mu bàn tay có vài vết máu. Tất cả đều là kiệt tác của cô.
Lúc tiêm rất đau, mặc dù hôn mê cô cũng có thể cảm nhận được và vô thức năm chặt tay anh.
Anh lau mồ hôi trên trán cho cô, trái tim anh đau đớn vô cùng.
“Những khách hàng đó sẽ không thật sự rời đi, bọn họ chỉ làm bộ làm tịch, sau này bọn họ sẽ quay lại. Sao em phải cực nhọc như vậy, hơn nữa đó chỉ là công ty con, không thể làm tác động nhiều thế.”
“Là anh không tốt, làm em mệt mỏi như vậy, em cố gắng chịu đựng một thời gian ngắn. Anh đảm bảo, một tháng sau, nhà họ Cố sẽ lấy lại thái bình như trước.”
Anh đau lòng nói, giọng nói cực kì nhẹ nhàng, hoàn toàn trái ngược với hình tượng lạnh lùng ngày thường.
“Khát quá…”
Cô nói mớ, đôi môi khô nứt mở ra như là cá cạn nước.
Nhân viên chăm sóc đã ra ngoài, trong phòng chỉ còn hai người bọn họ.
Cố Hy có chút khó khăn, mím môi nhìn bình nước bên trên tủ.
“Được rồi, để anh tìm anh Thiên Âu, bây giờ anh không có tư cách.”
Cuối cùng, lí trí đã thắng.
Anh ra ngoài tim Ôn Thiên Âu nhưng anh ta không có ở cửa ra vào.
“Anh Thiên Âu, anh đâu rồi?”
“Tôi đang ở ngoài, lát nữa sẽ về, sao vậy?”
“Không có gì, anh về nhanh lên, cô ấy còn cần anh.”
“ĐUợGC Ôn Thiên Âu nhanh chóng cúp điện thoại, mặc kệ gió lạnh ngoài cửa sổ phả vào mặt.
Trên đường phố yên tĩnh, xe của anh †a phóng nhanh qua.
“Đắc tội rồi.”
Sắc mặt Cố Hy hơi đỏ hồng, cảm giác giống như anh vừa làm một chuyện: xấu, bắt nạt cô.
Môi của anh hơi lạnh buốt mà môi của cô mỏng nhưng ấm áp.
Nước, cô uống từng chút một giống như là dòng suối mát, không thể chờ đợi được mà muốn uống ngay.
Trái tim của anh run rẩy, nếu không phải lí trí đã thăng thì anh thật sự muốn chìm sâu vào nụ hôn này.
Anh vội vàng rời đi, Niệm Noãn giống như một bé gái chưa uống đủ nước, cô miễn cưỡng li3m cánh môi.
Cố Hy nắm chặt lòng bàn tay, anh phát hiện chỉ một nụ hôn thôi mà cũng khiến anh đổ đầy mồ hôi.
Mặc dù môi cô hơi khô nhưng cũng không ảnh hưởng đến sự mềm mại của nó.