Bởi vì, Viêm Long tiên đế nắm toàn bộ nơi này trong tay, trong góc nhìn của Viêm Long tiên đế, ông ta có thể dễ dàng xóa bỏ Tô Thương. 

Mà nếu đã như vậy, vậy thì Viêm Long tiên đế cần gì phải làm nhiều việc như vậy, bịa đặt nói dối để lừa mình? 

Nghĩ như vậy, nhất định lời của Viêm Long tiên đế là sự thật. 

Hơn nữa, vừa rồi trước khi bốn người Bạch Khởi và Thương Uyển nghênh chiến Viêm Long tiên đế, Vương Dương Minh cũng bỗng nhiên biến mất không thấy đâu. 

Lúc trước trong cơ thể Phong Khê thiếu gia có ẩn chứa một phần hồn phách của Viêm Long tiên đế, nhưng cũng bị Vương Dương Minh thu đi. 

Mặc dù Vương Dương Minh từng nói cho Tô Thương biết rất nhiều bí mật, nhưng vừa nói đến bí mật chân chính thì ông ấy lại ấp a ấp úng. 

Ví dụ như làm sao để mở khóa ký ức của Thiên Sơn Tuyết, làm sao thì Tô Thương mới có thể dung hợp trí nhớ của ba đời. 

Về những vấn đề quan trọng có thể làm thay đổi kết cục lúc này, thì Vương Dương Minh lại không hề nhắc đến một chữ nào. 

Đủ loại dấu hiệu cho thấy, Vương Dương Minh này không đơn giản, chắc chắn là đang âm mưu cái gì đó. 

"Không sai, chính là Vương Dương Minh." 

Viêm Long tiên đế cười nói: "Bản thể của tôi, chính là nhân vật của thời kỳ cổ xưa, Tổ Long ở trước mặt ông ấy cũng chỉ là một tên nhóc hậu bối mà thôi." 

"Tô Thương, tôi thấy cậu có thể khống chế được chìa khóa của Đông phủ, theo như tôi được biết, đó chắc là đế khí của Tổ Long." 

Viêm Long tiên đế nói tiếp: "Bây giờ tôi đã hiểu, nếu như tôi không đoán sai, chắc chắn cậu là Tổ Long hơn hai ngàn năm trước, nghiền nát hư không rời khỏi trái đất đúng chứ." 

"Hơn hai ngàn năm trước, cậu tiến vào ngoại vực, chắc có lẽ là nhầm lẫn thời không, đến ngoại vực mười vạn năm trước, đạt được thành tựu Huyền Thiên tiên đế, cho nên mới có chút qua lại với tôi." 

Viêm Long tiên đế cười châm chọc, ông ta nói: "Thế nhưng những điều này đã không còn quan trọng." 

"Hôm nay, tôi sẽ xóa sổ cậu, cắt đứt hoàn toàn bố cục sắp đặt nhiều năm của cậu, từ đó khống chế trái đất một cách triệt để, nô dịch tất cả của nơi này." 

Viêm Long tiên đế cười lạnh nói: "Đến lúc đó, có lẽ tôi sẽ đạt được tư cách độc lập, triệt để thoát khỏi trói buộc của bổn tôn, trở thành một cá nhân độc lập!" 

"Mặc kệ cậu có là Tổ Long, hay là Huyền Thiên tiên đế, hay là Tô Thương đi chăng nữa, cũng chịu chết đi!" 

Dứt lời, Viêm Long tiên đế híp mắt lại, lạnh lùng nhìn Tô Thương. Sau đó ông ta thẳng tay chém ra một kiếm, định sẽ xóa sổ Tô Thương. 

Thật ra. 

Với trạng thái trước mắt của ông ta, có thể sử dụng kiếm Thiên Đế liên tục. Nhưng nếu muốn sử dụng kiếm Thiên Đế phát huy thực lực chỉ Đế Cảnh mới thì lại tương đối khó khăn, chỉ có năm cơ hội mà thôi. 

Lúc nãy ngưng đọng không gian, ngăn cản linh khí thức tỉnh được tiến hành, Viêm Long tiên đế đã dùng hết một lần. 

Sau đó dùng một kiếm đánh bại bốn người Tô Vô Kỵ và Tô Ma, lại dùng hết một lần. 

Bây giờ, ông ta vẫn còn có thể huy động kiếm Thiên Đế ba lần, vốn dĩ ông ta định giữ lại, chờ đến khi gặp phải bản thể, sẽ không bị động như vậy. 

Nhưng vừa nghĩ đến người mình muốn giết là Tô Thương, Viêm Long tiên đế lại không hề chần chờ. Ông ta sử dụng sức mạnh Đế cảnh lần thứ ba, định sẽ đánh một đòn đoạt mạng, tránh cho xảy ra nhiều chuyện. 

Chẳng qua Tô Thương chỉ là cảnh giới Độ Kiếp mà thôi, đối mặt với một kiếm của Viêm Long tiên đế, anh sẽ không có sức lực đánh trả. 

"Không cho phép ông làm tổn thương cha tôi!" 

Nhưng đúng vào lúc này, Tô Du Du mặc Thâm Hải Chi Lam, cô bé ấy tung người đứng lên, chắn trước người Tô Thương. 

Keng! 

Thoáng chốc, sau một tiếng kiếm vang lên, kiếm quang do Viêm Long tiên đế đánh ra, đánh thẳng vào Thâm Hải Chi Lam. 

Vù... 

Trong phút chốc, Thâm Hải Chi Lam phóng xuất ra một luồng năng lượng mạnh mẽ, tiếp nhận kiếm quang của kiếm Thiên Đế đánh ra. 

"Phù..."