Thiên Sơn Tuyết đang ngủ say, không hề cảm nhận được nguy hiểm. Đôi mắt xinh đẹp khép hờ, hô hấp vững vàng, không có dấu hiệu tránh né. 

Với sức mạnh của Vương Dương Minh, một khi đòn tấn công này đánh trúng Thiên Sơn Tuyết, cơ thể Thiên Sơn Tuyết chắc chắn sẽ biến thành máu thịt, bạo thể mà chết. 

Vù! 

Nhưng ai ngờ, ngay tại thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, lại có một luồng sức mạnh to lớn bay ra từ trong cơ thể Thiên Sơn Tuyết.       

Lúc này, cả Thiên Sơn Tuyết và cả quan tài băng đều bị một luồng ánh sáng vàng bao trùm. 

Luồng ánh sáng màu vàng này tản ra uy thế khủng bố, nuốt chửng lấy linh khí trường long của Vương Dương Minh. 

Hơn thế nữa. 

Luồng ánh sáng màu vàng này không hề tan biến, từ đầu đến cuối đều vẫn luôn bảo vệ cho Thiên Sơn Tuyết, ánh sáng vàng chiếu chói lọi xung quanh. 

“Đế khí hộ thể?” 

Vương Dương Minh thấy vậy, khóe miệng khẽ nhếch lên một nụ cười: "Khó trách sao cô lại dám tiến vào luân hồi. Cô thông minh hơn Tô Thương, thế mà vẫn luôn giấu đế khí trong cơ thể mình." 

“Có điều, như thế thì đã sao. Cô đang ngủ say, lại không có sức mạnh, tôi có thể liên tục tấn công, một lần không thành công, vậy thì mười lần, một trăm lần." 

Vương Dương Minh thản nhiên nói: "Cứ như vậy, cho dù đế khí của cô có kiên cố hơn đi nữa, cuối cùng cũng sẽ bị ta đánh sập!” 

“Đến lúc đó, Hiên Viên Thần Am, cô chắc chắn sẽ chết trong tay tôi, không nghĩ tới đệ nhất nữ thiên tài muôn thuở lại bị tôi chém chết.” 

Vương Dương Minh cười lắc đầu, sau đó bắt đầu điểu khiển sức mạnh, hết lần này đến lần khác tấn công luồng ánh sáng màu vàng. 

Ầm! 

Ầm! 

Ầm! 

Vương Dương Minh liên tục tấn công, sức mạnh của mỗi một đòn tấn công cũng dần tăng lên. 

Dần dần, luồng ánh sáng màu vàng bắt đầu yếu ớt, lâu dần về sau, chắc chắn sẽ không chịu nổi sự tàn phá của Vương Dương Minh. 

... 

Lúc này. 

Trang viên nhà họ Tô, Giang Bắc. 

Lý Nguyệt dừng chân ở bên ngoài trang viên nhà họ Tô, cảm nhận được được Giang Bắc bởi vì linh khí đang chậm rãi thức tỉnh mà xảy ra thay đổi, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy lo lắng. 

Bây giờ cô đã biết tất cả về Tô Thương. 

Hội võ Bách Tông, Tô Thương giành được vị trí cao nhất, thành công khởi động cải biến giới luyện võ, dùng quà tặng của cải biến giới luyện võ giúp cho mười vị trị một triều đại bạo phát, thăng cấp lên cảnh giới Võ Tôn. 

Mà trong mười người này, chắc có lẽ cô là một trong số đó, về chuyện này Lý Nguyệt đã phản ứng lại. 

Bản thân cô vốn dĩ cũng bình thường, chỉ vừa mới đặt chân vào hàng ngũ luyện võ cổ đại mà thôi, không có gì đặc biệt cả, vậy thì sao có thể bỗng nhiên vượt qua mấy cảnh giới lớn, bước thẳng vào Võ Tôn chứ? 

Rất rõ ràng, Tô Thương đã cho cô một vị trí trong đó. 

Nhớ lại lúc trước bản thân còn giả vờ ở trước mặt Tô Thương, mà Tô Thương còn phối hợp với cô, Lý Nguyệt vừa tức vừa cười, nhưng nhiều hơn thế là thỏa mãn và ấm áp. 

Với lại. 

Nửa năm nay Tô Thương bế quan, sau khi xuất quan, dưới núi Cửu Phong đã chém giết người ngoại cực đến đây, làm chấn động cả thiên hạ. 

Có thể không khoa trương chút nào khi nói, thực lực của Tô Thương đã vô cùng mạnh.       

Trong lòng Lý Nguyệt vô cùng tự hào, quả nhiên người đàn ông mình nhìn trúng, không hề kém cỏi. 

Thật ra về những tin tức này, nếu như Lý Nguyệt đi hỏi thăm là rất dễ dàng có thể nghe được. 

Chẳng qua nửa năm nay, Lý Nguyệt vẫn luôn che giấu thực lực, không hoà nhập vào vòng tròn của giới luyện võ cổ đại, mà sống trong vòng tròn của chính mình, cho nên không biết những điều này. 

Nhưng bây giờ đông đảo những người luyện võ cổ đại và người tu chân tập hợp ở Giang Bắc, hơn nữa linh khí thức tỉnh cũng đang chậm rãi khởi động, Giang Bắc xảy ra thay đổi quá lớn, linh khí cũng trở nên vô cùng dồi dào.