Biệt thự nhà họ Doãn
Sau khi Du Nhiên và ông Doãn đã dùng cơm xong với nhau, ông Doãn chưa muốn để Du Nhiên rời đi vội liền viện cớ muốn nói chuyện tương lai với Du Nhiên một lúc.
_ Sau khi rời khỏi đây, cháu đã có dự định gì chưa?
_ Hiện tại thì cháu chưa có ạ nhưng chắc chắn thời gian tới cháu sẽ cố gắng hơn để có thể lo cho bà nội nữa.
Ông Doãn thấy Du Nhiên đã có ý định muốn đứng lên, trước khi cô đi ông liền đưa cho cô một bát canh hầm nói muốn giúp cô bồi bổ.
_ Nào, uống cái này đi, nghe nói cái này rất tốt cho sức khoẻ còn giúp cải thiện làn da nữa, rất phù hợp cho con gái bọn cháu đấy.
_ Cảm ơn bác trai.
_ Muốn uống nữa không? Trong kia, đầu bếp nấu rất nhiều đó.
_ Dạ thôi, cháu ăn no rồi, bác trai… cháu đi… a..
chóng mặt quá..
_ Cháu xem, vừa nãy bảo cháu đừng uống ly rượu hoa quả đó, giờ say rồi đúng không? Mau dìu mợ chủ vào phòng nghỉ ngơi đi.
_ Ông chủ, làm như vậy có ổn không? Nếu như cô chủ biết ông bỏ… vào đồ ăn của cô ấy chắc cô ấy sẽ ghét nhà mình lắm.
_ Tôi làm như vậy không phải vì Đình Nghiêm sao, chỉ cần Du Nhiên mang cốt nhục của nhà họ Doãn chúng ta thì có lẽ nó sẽ không có lý do gì đòi ly hôn và rời khỏi đây nữa.
Còn về chuyện của Tô Nhi kia, ông mau đi điều tra rõ đi, tôi không thể để Đình Nghiêm tiếp tục bị dắt mũi nữa.
Đúng lúc này, thấy Doãn Đình Nghiêm đang hối hả lôi xồng xộc cô gái Tô Nhi kia vào thì vô cùng tức giận.
_ Khốn khiếp! Mày còn đem người phụ nữ này về để làm gì? Mày muốn chọc tức bố phải không?
_ Bố, Du Nhiên đâu? Cô ấy đang ở đâu?
_ Con bé kêu mệt nên đang nghỉ ngơi ở trên phòng, còn không mau lên phòng chăm vợ đi.
_ Con đi ngay đây.
___________
Phòng của Du Nhiên.
Hiện giờ, thuốc kích dục bắt đầu phát huy tác dụng, cơ thể của Du Nhiên thực sự rất khó chịu, thân thể cô nóng đến nỗi cô cảm tưởng tựa như đang bị thiêu cháy vậy.
Cô cố gắng cắn chặt hai cánh môi mỏng của mình vào với nhau để tránh phát ra những tiếng rên rỉ, cô cắn mạnh đến nỗi mà môi mình bật máu nhưng vẫn không thấy cơ thể khá hơn chút nào, càng không thuyên giảm mà còn khó chịu hơn trước.
_ Nóng… nóng quá…
Khi Doãn Đình Nghiêm bước vô phòng, thấy cô quằn quại đau đớn như vậy lòng anh thực rất xót.
Du Nhiên nhìn thấy Đình Nghiêm thì đã bỏ qua hết lớp phòng bị mà choàng tay lên cổ anh kéo cả người anh lại gần vào người mình mà ngồi lên.
Khi chạm tay vào người anh cô cảm thấy cực kì mát, cực kì dễ chịu.
Doãn Đình Nghiêm nhìn thấy Du Nhiên khó chịu như vậy thì chợt nhớ ra lời nói gấp gáp của ông Doãn khi thấy anh trở về, ông gấp gáp muốn anh vào đây để có thể nhìn thấy Du Nhiên như này ư? Bố anh thật sự đã bỏ thuốc Du Nhiên ư?
Du Nhiên hiện tại đã không còn tỉnh táo, hoàn toàn bị thuốc khống chế, cô mặc kệ Doãn Đình Nghiêm nói gì vẫn chuyên tâm cởi từng cúc áo sơmi của anh làm lộ ra khuôn ngực rắn chắc của anh.
Cô dần dần đẩy ngã Doãn Đình Nghiêm xuống giường, đưa tay vuốt dọc yết hầu của anh khiến anh khó chịu không kém cô là bao.
Cô còn táo bạo hơn khi cúi xuống hôn lên yết hầu của anh khiến nó chuyển động lên xuống không thôi, cơ thể anh cũng dần có phản ứng khác lạ.
Du Nhiên chuyển nụ hôn của mình lên hai cánh môi bạc mỏng của anh mà ghì xuống hôn sâu.
Càng hôn Du Nhiên lại càng cảm thấy khó chịu, nóng bức khắp người dường như nụ hôn kia không thể giải toả hết sức nóng trong cơ thể cô lúc này.
Doãn Đình Nghiêm đã bị những hành động của cô làm cho dục vọng nguyên thuỷ của anh trỗi dậy mạnh mẽ, nhưng anh vẫn điềm nhiên muốn cô xác nhận một lần nữa để sau này cô không cảm thấy hối hận.
_ Lục Du Nhiên, em nhìn rõ xem anh là ai?
_ Đình Nghiêm… em nóng quá… cầu anh giúp em…
Doãn Đình Nghiêm vẫn cố gắng kiềm chế mình, anh nhớ lại những lời nói lúc chiều của cô mà không khỏi nhíu mày, có phải bây giờ anh làm cô như vậy thì cô sẽ không rời xa anh nữa không? Vậy thì đừng trách anh, cho dù ngày mai Du Nhiên thức dậy có ghét Doãn Đình Nghiêm đi chăng nữa thì anh cũng sẽ không bao giờ hối hận, không bao giờ để mất cô.
Suy nghĩ của Doãn Đình Nghiêm vụt tắt khi tiếng gọi nỉ non tên anh cứ liên tục mấp máy ở bờ môi căng mọng của Du Nhiên.
_ A~ Đình Nghiêm… mau giúp em…
Anh đã hoàn toàn bị dục vọng chiếm hữu, anh không thể kiềm chế con thú dữ trong người mình mãi được.
Sau đó, anh thuận tay cởi chiếc áo sơ mi màu xanh lục ra vứt sang một bên, cúi xuống chiếm giữ đôi môi ngọc ngà thơm mát của Du Nhiên.
Anh đỡ cô dậy, dùng tay cởi dần dần từng món đồ một trên người cô xuống, cô hiện ra trước mắt anh là một thân hình trắng không tì vết, hai bầu ngực căng tròn nhấp nhô theo từng nhịp thở dốc của cô.
Anh đã cảm nhận được bụng dưới căng lên, “người anh em” của anh đang từ từ ngóc đầu lên cao.
Anh cúi người cẩn thận ngậm lấy một bên ngực của cô mà cắn mút, tạo ra âm thanh “chụt chụt” khiến người nào nghe cũng phải đỏ mặt, bàn tay kia của anh cũng không rảnh rỗi là bao, tiếp tục xoa nắn bên còn lại thành đủ thứ hình dạng.
Hành động của anh làm cho cô có phản ứng kịch liệt, không kiềm chế được mình mà phát ra âm thanh ái muội.
_ Ưm..
Ưm… A~
Đối với sự nhiệt tình của Doãn Đình Nghiêm, cô ôm đầu anh, tách anh ra khỏi ngực mình, đưa tay nâng đầu anh lên để anh có thể nhìn thẳng vào mắt cô hồi lâu, sau đó lại trực tiếp ghì đầu anh xuống cuồng nhiệt hôn.
Anh cũng nhiệt tình đáp trả cô, anh hôn đến nỗi mà hai cánh môi cô bắt đầu sưng đỏ anh mới luyến tiếc rời đi.
Bàn tay anh dần dần di chuyển xuống phía dưới lần mò vào bên trong mà lột phăng đi mảnh vải cuối cùng trên người cô.
Do màn dạo đầu quá kích thích cộng thêm tác dụng của thuốc đã ngấm trong người của Du Nhiên mà bên dưới của cô đã ướt nhẹp từ khi nào.
Anh đưa một ngón tay vào khám phá xung quanh *** ***** ẩm ướt ấy, Du Nhiên cảm nhận được có vật lạ xâm nhập liền co quắp chân lại với nhau, rên lên một tiếng:
_ A~… Đau…
Biết cô đã chịu không nổi, liên tục đòi hỏi anh nhưng anh vẫn muốn trêu đùa cô một chút nữa liền cùng một lúc đút 2 ngón rồi 3 ngón khuấy đảo huyệt động bên trong.
Một lúc sau khi thấy bên dưới của cô đã ướt đẫm, dịch thuỷ tràn ra ướt hết ngón tay của anh, cũng cảm thấy cô đã dần quen với sự ma sát này, anh tiếp tục cởi bỏ quần tây, sau đó là mảnh vải cuối làm lộ ra vật to lớn đã sừng sững dựng đứng lên từ lúc nào.
Doãn Đình Nghiêm không một động tác thừa, kéo cả người Du Nhiên xuống, một phát đưa vật thô cứng của mình thúc mạnh vào sâu bên trong cô.
_ Á… đau quá…
Cho dù bị thuốc khống chế nhưng cơn đau xé thể xác này Du Nhiên vẫn có thể cảm nhận được từng hồi, chính vì thế mà cô siết chặt lấy vật cứng bên trong, bị cô siết chặt như vậy suýt nữa thì anh không kiềm chế được mà bắn ra.
Nhìn cô run rẩy lên từng hồi, anh biết đây là lần đầu của cô nên sẽ rất đau, chính vì thế mà anh vẫn chưa di chuyển để cô có thể làm quen với kích thước này của mình.
Giọng anh vang lên như đang an ủi cô:
_ Du Nhiên, thả lỏng ra đi em.
Thấy Du Nhiên bắt đầu thả lỏng người, anh cũng cảm nhận được cơ thể cô đang vô cùng ham muốn, anh liền dùng sức thúc mạnh, đâm lút cán, di chuyển mỗi lúc một nhanh hơn.
_ A… ha… ưm…
Được một lúc, cả hai mồ hôi nhễ nhại, Doãn Đình Nghiêm nhẹ nhàng lấy một cái gối đặt xuống hông của Du Nhiên, anh gác một chân cô lên vai mình, tiếp tục thúc mạnh lần nữa vào bên trong cô.
.
Đọc truyện hay, truy cập ngay { t r ù m t r u у ệ n.
V N }
Không biết đã qua bao lâu, bên trong căn phòng lớn kia, trên chiếc giường kia, rap giường nhăn nhúm, một nam một nữ vẫn đang điên cuồng quấn lấy nhau, những âm thanh rên rỉ cùng hương vị kích tình càng làm cho hai người họ trở nên hưng phấn hơn.
Doãn Đình Nghiêm thấy cô đã thấm mệt liền mơn trớn một bên tai rồi nỉ non:
_ Anh… sắp không chịu nổi nữa rồi Du Nhiên à..
Tuy nói như vậy nhưng anh vẫn sung sức hì hục làm cô điên cuồng, đến khi cô thật sự mệt mà ngất đi lúc nào không hay thì anh mới kết thúc cuộc kích tình, phóng thích mầm mống của mình vào sâu bên trong cô.
Sau đó, anh nhẹ nhàng ôm cô vào phòng tắm để tẩy rửa cho cả hai, sau khi tắm xong, anh lại bế cô trở về giường rồi ôm chặt cô vào lòng, từ từ chìm vào giấc ngủ.
_________
P/s: Ulatr =)))) lần đầu viết H chắc có lẽ sẽ hơi lủng củng, mọi người thông cảm nha ❤️.