Han Sooyoung giải thích kế hoạch bằng những từ ngữ rõ ràng, ngắn gọn.
Một, để giải cứu Kim Dokja, họ phải vượt qua [Bức tường cuối cùng].
Hai, để vượt qua [Bức tường cuối cùng], họ cần tổng cộng năm [mảnh vỡ].
Ba, mảnh vỡ duy nhất còn lại trong thế giới này là [Bức tường thứ 4] do avatar của Kim Dokja sở hữu.
Bốn, để có được bốn mảnh còn lại, họ phải thực hiện "hồi quy nhóm" và chuyển sang một thế giới khác.
Các đồng đội nhìn nhau với vẻ mặt hơi sững sờ sau khi nghe kế hoạch rất ngắn gọn đó.
Người đầu tiên hỏi là Lee Jihye. "... Liệu điều đó có khả thi không?" "Gã này đã nói là có, nên tôi chắc chắn là vậy." Han Sooyoung trả lời.
Sau khi nhận được ánh mắt của cô ấy, Yoo Joonghyuk gật đầu. "Nó khả thi. Tuy nhiên, Dấu thánh của tôi vẫn chưa hoàn toàn tiến hóa, vì vậy, có thể mất một thời gian nữa. Dù sao chúng ta cũng cần thời gian để chuẩn bị trước."
"....Khoan đã. "Hồi quy" mà người nói đến, Sư phụ, nguyên tắc của nó là gì?"
"Khi tôi kích hoạt hồi quy, tất cả chúng ta sẽ trở về quá khứ, trở lại điểm xuất phát của các kịch bản."
"Vậy còn thế giới của chúng ta thì sao?"
"Một đường thế giới hoàn toàn mới tách biệt với đường này sẽ được tạo ra. Nếu cô muốn đếm số lần hồi quy, thì... Đó sẽ là lượt thứ 1865."
Đường thế giới thứ 1865.
Đó là một con số đáng kinh ngạc đến nỗi những người đồng đội chỉ có thể chớp mắt sửng sốt.
"Vậy, anh đang nói rằng chúng ta nên lặp lại mọi thứ một lần nữa."
Như thể cô ấy đã mong đợi điều gì đó như thế này trước khi đến đây, biểu hiện của Jung Heewon khi nói những lời đó đầy quyết tâm. Tuy nhiên, không phải ai cũng có quan điểm giống cô.
"Theo hiểu biết của tôi, sự "hồi quy" lần này của anh hơi đặc biệt, phải không?" Yoo Sangah là người nói những lời này. "Tôi đã đọc về "hồi quy" bên trong thư viện của Dokja-ssi nên tôi cũng biết một vài điều về nó. Tất cả các lượt hồi quy của anh cho đến nay đều dựa trên thế giới quan của "Cách sống sót". Nhưng, lần hồi quy này có hơi đặc biệt."
Những người khác dường như cuối cùng đã nhận ra, ít nhất là một chút, rằng cô ấy đang nói về điều gì.
"Đường thế giới" hiện tại khác với các lượt hồi quy trong quá khứ của Yoo Joonghyuk. Đây là đường thế giới tồn tại vì mong muốn nhìn thấy "kết thúc" của Yoo Joonghyuk.
Một phần của [Bức tường thứ 4] được chuyển đến, và điều đó dẫn đến một thế giới nơi thực tế và hư cấu kết hợp thành một. Bằng chứng là lượt hồi quy này có sự góp mặt của một số người không phải là nhân vật trong "Cách sống sót".
"Tất cả chúng ta thực sự có thể hồi quy cùng nhau không? Anh có thể đảm bảo với chúng tôi rằng chuyện này sẽ thành công không?"
Nếu "hồi quy" của Yoo Joonghyuk được kích hoạt với tiêu chí hoạt động là "Cách sống sót", thì một số đồng đội, chẳng hạn như Yoo Sangah và Lee Gilyoung, không thể đi cùng anh ấy.
Yoo Joonghyuk từ từ chớp mắt và trả lời. "Kỹ năng Hồi quy sẽ lấy đường thế giới mà tôi đang ở làm tiêu chuẩn để kích hoạt."
"Điều đó có nghĩa là "Dokja-ssi" này cũng có thể đi cùng chúng ta." Yoo Sangah chỉ vào Kim Dokja đang nằm trên giường bệnh phía sau họ.
Lý do khiến Kim Dokja của thế giới này chết dần là do sức mạnh của hệ thống đang ngày càng suy yếu. Nhưng nếu họ có thể mang theo Kim Dokja này với [Hồi quy nhóm], thì anh ấy sẽ một lần nữa tiến vào hệ thống của.
Yoo Joonghyuk nhẹ gật đầu. "...Có lẽ."
"Vậy thì, mọi chuyện đã ổn. Bất cứ ai không đồng ý điều này, hãy giơ tay lên."
Shin Yoosung thận trọng giơ tay trước giọng điệu tự mãn của Han Sooyoung, người đang nghĩ rằng sẽ không có ai phản đối quyết định này.
"Argh, nhóc nghĩ mình đang làm gì đấy?" Han Sooyoung hỏi ngược lại.
".... Em không chắc liệu đây có phải là điều nên làm hay không. Không phải ahjussi luôn muốn Joonghyuk ahjussi ngừng hồi quy sao?"
"Dù sao thì tên ngốc đó cũng chưa bao giờ thực sự quan tâm đến những gì chúng ta muốn. Huề nhau cả thôi."
"Nếu Joonghyuk ahjussi hồi quy, các kịch bản trên thế giới sẽ lại bắt đầu. Rất nhiều người sẽ chết. Và họ sẽ lại bị ném vào bi kịch. Các Chòm sao sẽ sử dụng con người như đồ chơi của họ... Và rất nhiều người thậm chí sẽ không thể vượt qua kịch bản đầu tiên."
Shin Yoosung đã đúng.
Có thể nói rằng cô ấy là Hóa thân thấu hiểu suy nghĩ của "Kim Dokja" hơn bất kỳ ai trong số những người đồng đội.
Và chắc chắn rằng, anh ấy không muốn tạo ra một nỗi đau khổ như vậy.
Tuy nhiên, suy nghĩ của Han Sooyoung lại khác. "Và vì vậy, nhóc nghĩ rằng "đau khổ" sẽ không xảy ra nếu chúng ta không hồi quy?"
"Sao?"
Han Sooyoung khẽ thở dài và nhìn lên khoảng không. "Này nhóc kia. Định ngồi đó nhìn bao lâu nữa?"
Khi câu hỏi đó kết thúc, một quả cầu lông bóng mượt bất ngờ xuất hiện trong không trung.
[Bah-aht?]
Han Sooyoung không hài lòng với cách Biyoo sử dụng chiến thuật đôi mắt cún con trông hết sức vô tội. "Nhóc lại dùng trò này nữa rồi."
Điều đó đã khiến Yoo Joonghyuk lên tiếng. "Biyoo."
Biyoo ho khan một chút trước khi mở miệng. [Dù mọi người có hồi quy hay không, các thế giới khác vẫn sẽ tiếp tục bị phá hủy.]
Tiếng Hàn trôi chảy của Biyoo khiến Shin Yoosung há hốc miệng.
Cô đã biết rằng Dokkaebi nhỏ bé này có thể nói chuyện. Nhưng đây là lần đầu tiên kể từ lúc ở tàu điện ngầm mà họ có thể trò chuyện trong thời gian dài.
"....Làm sao bạn biết điều đó?"
[Bởi vì bây giờ tôi là "Vua Dokkaebi", đó là lý do tại sao.]
Sau khi kêu "E hèm!", Biyoo vỗ vào ngực mình bằng cánh tay nhỏ bé của cô ấy.
Cô ấy không những không phải là Dokkaebi trực thuộc Cục mà còn tình cờ là người kế thừa toàn bộ của Vua Dokkaebi.
Lý do duy nhất khiến sức ảnh hưởng của vẫn tồn tại là do cô ấy, đồng thời, sự biến mất dần dần của nó là kết quả của việc không còn Dokkaebi nào khác ngoài Biyoo tồn tại.
[Có thể mọi người không nhận thức được điều này, nhưng các đường thế giới đang được sinh ra trong mỗi phút mỗi giây.]
"... Mỗi phút mỗi giây?"
[Đúng rồi. Bất cứ khi nào tồn tại trong một thế giới đưa ra quyết định về điều gì đó, một thế giới hoàn toàn mới sẽ ra đời. Mỗi khi bạn tung đồng xu đó, Yoosung-ah, một thế giới mới đã được sinh ra và bị phá hủy.]
Các đường thế giới về cơ bản giống như một cành cây bị phân chia bất cứ khi nào lựa chọn được đưa ra, Biyoo giải thích.
["Hồi quy" chỉ đơn giản là một phương pháp đặc biệt để chọn "đường thế giới", vậy thôi. Nó giống như việc trở lại thời điểm mà bạn đã lựa chọn để bắt đầu một nhánh mới.]
Đó là một hành trình khám phá bằng tâm trí. "Nếu vậy, cho đến nay, đã có bao nhiêu thế giới...."
Biyoo lại mở miệng như thể cô ấy đã đọc được nỗi tuyệt vọng vô bờ bến của những người đồng đội. [.... Chỉ có Cha mới biết được điều đó.]
"Cha".
Chỉ có một người mà Biyoo gọi là "cha" trong tất cả các đường thế giới.
Chòm sao chịu trách nhiệm thành lập nên <Kim Dokja Company>.
Sự tồn tại đã trở thành "Giấc mơ cổ xưa nhất" của vũ trụ này.
[Mọi người chỉ có thể thay đổi một đường thế giới trong số vô số đường khác ngoài kia.]
*
Các đồng đội bắt đầu sốt sắng lên kế hoạch vào ngày hôm sau.
Dự án. Han Sooyoung đã nghĩ ra cái tên đó.
"Một lần nữa, tiêu chuẩn về "dạng sống" được chấp nhận là gì?"
Vì tất cả đều quyết định sẽ "hồi quy" một lần nữa, họ phải đưa ra một kế hoạch thực sự hoàn hảo.
Các đồng đội thường thảo luận về những phương pháp để chinh phục hoàn toàn và kỹ lưỡng các kịch bản, và một chủ đề mà ý kiến của họ dường như mâu thuẫn hơn bất kỳ chủ đề nào khác là "kịch bản đầu tiên".
"Còn vi trùng thì sao? Vi trùng cũng là dạng sống, phải không? Nếu ta phun axit clohydric lên tay, chúng ta sẽ nhận được, chẳng hạn như, mười nghìn Xu?"
"Nếu một điều như vậy được chấp nhận, thì một người không làm gì cũng sẽ sống sót. Cơ thể của chúng ta vẫn luôn tự động tiêu diệt vi trùng."
"Nhưng một số người đã sống sót mà không làm gì cả."
"Chúng ta không thể để số phận quyết định cho mình. Chúng ta chắc chắn phải giết một thứ gì đó."
"Em đã giết một con châu chấu để sống sót hồi đó. Và em nghe nói Dokja hyung thậm chí còn dùng đến việc bóp nát trứng châu chấu để kiếm Xu."
Han Sooyoung lặng lẽ lắng nghe các ý kiến khác nhau và bắt đầu ghi chúng vào sổ ghi nhớ.
"Vậy thì. Trứng côn trùng được tính là dạng sống theo tiêu chuẩn của."
"Nhưng tại sao vi trùng lại không được tính?"
"Tôi nghĩ nó có liên quan đến việc người ta có thể nhận thức được dạng sống đó hay không. Chúng ta có nên hỏi Biyoo về điều này không?"
Ngay cả "Đội Anna" gồm Selena Kim và Iris cũng được thêm vào nhóm, và cuộc họp chiến lược thậm chí còn trở nên nhộn nhịp hơn trước.
"Hướng đi này là cái tốt nhất có thể thực hiện."
"....Không, chờ đã. Cái này tốt hơn. Theo [Dự đoán đạo văn] của tôi... "
Kim Dokja không tồn tại trong lượt hồi quy tiếp theo đang chờ họ. Nhưng điều đó không có nghĩa là họ không biết gì cả.
Yoo Joonghyuk sở hữu ký ức của lượt thứ 1863 mà anh ta có được từ "Kẻ mưu phản bí mật", và...
Han Sooyoung sở hữu [Dự đoán đạo văn].
Và Yoo Sangah đã đọc các bản ghi chép trong thư viện của [Bức tường thứ 4]. ⸢Và cuối cùng, họ là những sinh vật duy nhất vượt qua được [Bức tường cuối
cùng].⸥
Han Sooyoung cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm sau khi cuộc họp đầu tiên kết thúc. Chỉ mới một tuần trôi qua; Theo Yoo Joonghyuk, "hồi quy nhóm" chỉ có thể kích hoạt sau khoảng thời gian một tháng kể từ bây giờ.
Các đồng đội đôi khi sẽ tranh luận về các phương pháp giải quyết kịch bản. "Vật phẩm ⸢Con cừu hiến tế vĩ đại nhất⸥. Cô nhất định phải..... "
"Cô quên rằng Dokja-ssi đã chết hồi đó rồi sao? Nếu cô làm theo cách này.... " Họ ghét kịch bản hơn bất kỳ ai khác.
Ngay cả vậy, khi họ thảo luận về nó, bằng cách nào đó, mọi người lại có vẻ hào hứng về một điều gì đó.
Tại sao lại như vậy? Họ đã lấy lại được thực tại của mình bằng cách chật vật sống sót trong các kịch bản, nhưng làm sao họ có thể vui vẻ như vậy khi thảo luận về kế hoạch quay trở lại "kịch bản"?
⸢Thực tại không nhất thiết phải là một "địa điểm".⸥
Có lẽ, điều này là do tất cả bọn họ đều không thể quên được một người.
Có lẽ, họ không thể quên được khoảng thời gian họ đã cùng người đó sống sót sau các thảm kịch kinh hoàng.
"Tôi vẫn nhớ mọi thứ về [Hầm ngục rạp chiếu]. Dokja-ssi đã làm điều này ở đây...."
Vị trí nơi mỗi người bạn đồng hành tham gia nhóm có thể khác nhau. Khoảng thời gian mà họ nhớ, và "Kim Dokja" mà họ nhớ, cũng khác nhau.
Bất chấp tất cả những điều đó, giống như cách mà vô số lượt hồi quy của Yoo Joonghyuk cuối cùng tập hợp lại để trở thành "một người", đó cũng là một câu chuyện tương tự đối với Kim Dokja.
"[Ngai vàng tuyệt đối]. Theo lời của Dokja hyung... "
Những mảnh ghép của Kim Dokja mà những người khác nhau yêu mến đã tập hợp lại để trở thành một Kim Dokja. Và...
".... Tôi nhớ khi đó."
... Và những mảnh ghép của Kim Dokja được tập hợp theo cách đó đã khiến những người đồng đội bắt đầu yêu thích những mảnh ghép khác, những phần vẫn còn xa lạ đối với họ.
Han Sooyoung từ từ quay đầu lại và bắt gặp bóng dáng Yoo Joonghyuk đang ngồi theo tư thế hoa sen. Những vòng tròn ánh sáng màu vàng cuộn quanh toàn bộ cơ thể anh khi anh cần mẫn luyện tập để tiến hóa Dấu thánh của mình.
Han Sooyoung lặng lẽ quan sát anh một lúc, trước khi hỏi một câu. "Này. Tôi đang tò mò về một điều."
"Tôi đang tập trung, vì vậy đừng làm phiền tôi."
"Trước kia anh nói với tôi rằng anh đã nhớ lại những kí ức ở lượt thứ 0, phải không?"
Một trong những vòng tròn màu vàng đã văng ra. Khi những tia lửa yếu ớt nhảy múa xung quanh anh, Yoo Joonghyuk khẽ nâng mí mắt.
Han Sooyoung cười toe toét và hỏi lại. "Chính xác thì anh đã nhớ gì?"
Anh ngập ngừng một lúc lâu trước khi trả lời. "Kim Dokja đã ở đó."
"Cái gì? Thật à?"
"Đó là lý do tại sao tôi trở nên chắc chắn. Chắc chắn rằng Kim Dokja vẫn còn sống và được coi là "Giấc mơ cổ xưa nhất"."
"Dù sao thì, anh ta đã làm gì ở đó?"
"Tôi không thể nhớ rõ mọi thứ, nhưng...." Yoo Joonghyuk nặng nề cau có nhìn vào [Hắc quỷ kiếm] của mình, trong khi nói với giọng sôi sục. "Tôi biết chắc chắn rằng cậu ta đã đánh vào sau đầu tôi."
*
Tôi vừa mở mắt ra vừa cảm nhận được rung động ồn ào của tàu điện ngầm.
⸢N gủ thê m cũng kh ông sao đ âu Ki m Dok ja⸥
"Tôi ngủ đủ rồi."
Tôi duỗi thẳng tay chân nặng nề của mình, và cảm nhận được sức sống đang từ từ quay trở lại phần còn lại của cơ thể.
Hầu hết sức mạnh tôi dùng để xem lượt 0 đã phục hồi. Cánh tay phải mà tôi hy sinh để tạo điều kiện cho Yoo Joonghyuk hồi phục cũng đã gần như mọc lại hoàn toàn.
Nhưng không hiểu sao, tôi cảm thấy toàn thân nhẹ hơn trước. Tôi có nên nói rằng tổng thể kích thước cơ thể của tôi đã bị thu nhỏ lại không?
⸢Yoo Joonghyuk bắt đầu cuộc sống thứ hai của mình.⸥
Yoo Joonghyuk khi anh ấy sống trong lượt đầu tiên đang được chiếu trên màn
hình hiển thị.
Tôi nhớ lại hình dáng của anh ấy khi rời khỏi lượt 0. Mặc dù anh ấy đã đi đến Kết thúc lý tưởng nhất mà tôi có thể nghĩ ra, anh ấy vẫn chọn hồi quy.
Để tìm ra lý do tại sao anh ấy lại được sinh ra trên thế giới này.
Để tìm ra nguyên nhân đằng sau sự tồn tại của anh ấy trong thực tế này.
"Bức tường thứ 4."
⸢Hử m⸥
"Nếu mọi sinh vật được sinh ra bởi vì ai đó đã "đọc" họ.... Cậu có nghĩ rằng có một tồn tại đang đọc về tôi ở đâu đó?"
[Bức tường thứ 4] không trả lời. Có thể, thậm chí chính nó cũng không có manh mối nào về vấn đề này.
Tôi bắt đầu tưởng tượng ra một "người đọc khác" đang quan sát tôi từ đâu đó. Tuy nhiên, nó khó hơn tôi nghĩ. Giống như "Giấc mơ cổ xưa nhất" đầu tiên, một vị thần rất có thể là một sinh vật yếu ớt, bất lực. Đó thậm chí có thể là một người mà tôi từng biết.
Có lẽ đó là một trong những thành viên của <Kim Dokja Company>?
Chẳng lẽ tôi tồn tại ở nơi này vì họ đang tưởng tượng về tôi? ⸢Mu ốn xe m khôn g?⸥
Tôi chuyển mắt về phía màn hình đang hiển thị lượt đầu tiên của Yoo Joonghyuk. "Có lẽ để sau đi. Dù sao tôi vẫn còn rất nhiều thế giới khác để xem."
Khoảng thời gian đó, tốc độ của tàu điện ngầm bắt đầu giảm dần.
[Chuyến tàu sẽ bay qua vùng rìa của giấc mơ.]
Một số màn hình bị tắt, và thay vào đó, toàn cảnh vũ trụ được hiển thị bên ngoài cửa sổ.
Thậm chí trước khi tôi có thể hỏi, [Bức tường thứ 4] đã lên tiếng trước. ⸢Vùn g rìa củ a vũ tr ụ, khu vự c ranh g iới của c ác chiều k hông gia n khác⸥
Những tia sáng yếu ớt có thể được nhìn thấy trong bầu trời đêm tối đen như mực của vũ trụ.
Điều này có vẻ khá khác với vũ trụ của. Bởi vì, vũ trụ đặc biệt này có hình dạng giống như một cái cây bị biến dạng.
"...Có những gì ở đó? Có vũ trụ nào khác với vũ trụ của tôi không?"
⸢"Star Stream" ch ỉ là một tr ong nhiề u thế giớ i quan tr ong v ũ trụ lớ n hơn⸥
[Hiện tại, đoàn tàu đang bay qua vùng rìa của "Cây ảo ảnh".]
[Hiện tại, đoàn tàu đang đi qua trục thời gian của Chiều không gian tối.]
Cây ảo ảnh. Dường như đó là tên của cái cây này.
... Nhưng mà, tôi có nhầm lẫn không? Tôi nghĩ rằng trước đây tôi đã nghe thấy cái tên này ở đâu đó.
"Chúng ta có thể đến đó không?"
⸢R ất ngu y hiểm n ên tốt hơ n là k hông⸥ "Có "Giấc mơ cổ xưa nhất" nào ở đó không?" ⸢C ó nhưn g với cá i tên k hác⸥
Vô số rễ cây vươn dài bên dưới, thân cây được tạo ra từ vô số linh hồn, và phía trên tất cả, cành cây hòa vào bầu trời đêm. Rễ và cành quanh quẩn trong khoảng không gian rộng lớn của vũ trụ để kết nối với nhau, và một thứ giống như một con mắt khổng lồ nằm ở giữa - một con mắt đơn độc, chiếu sáng vũ trụ với ngọn lửa sôi sục, lấp lánh. Khoảnh khắc ánh mắt của tôi bắt gặp ánh mắt đó, tôi cảm thấy một cơn ớn lạnh không thể giải thích được.
[Đã xảy ra sự cố trong hệ thống!]
Tốc độ của tàu điện ngầm nhanh chóng giảm xuống cùng với một tiếng ồn. Đèn bên trong toa tàu nhấp nháy và tắt lịm mà không hề báo trước, một tiếng rít của kim loại vang vọng bên trong. Điều này gần giống như khi kịch bản đầu tiên bắt đầu. Tiếng chuông lớn nổ vang bên tai tôi, ngay sau đó là tiếng nghiến ken két kỳ quái giống như tiếng máy móc.
Có thứ gì đó đang tiến đến cửa sổ của tàu điện ngầm. ⸢Ki m Dok ja ngu y hiể m⸥
Và sau đó, tôi nhìn thấy một tia sáng duy nhất.
⸢Tồ n tại tuy ệt đối từ ch iều kh ông gian kh ác⸥
Cuối tia sáng đó là một lưỡi kiếm duy nhất. Ánh sáng này cắt ngang qua tầng bóng tối và bay thẳng vào, dường như chia cắt toàn bộ vũ trụ trong quá trình này. Tôi đã nhìn thấy rõ ràng kỹ thuật đó là gì.
Đó là "một nhát đâm".
KWA-BOOOM!!
Tôi té xuống sàn một cách vụng về khi vụ nổ phát ra.
Theo phản xạ, tôi đánh thức Câu chuyện của mình và vội vàng ngẩng đầu lên, chỉ để phát hiện ra thanh kiếm đã chém đứt ngang lối vào của đoàn tàu. Đó là một thanh kiếm có lưỡi tối hơn chính bản thân bóng tối. Và một người đàn ông khỏa thân đang đứng đó trừng trừng nhìn tôi, tay anh ta nắm chặt thanh kiếm.
"Thằng khốn, ngươi có phải là << Big Brother >> không?"