“Tế đàn câu hồn phương thức, ngươi thực tế trải nghiệm qua không phải tử vong quy hoạch, nhanh chóng tập trung lại." Văng vẳng trường âm một nữ hài nào đó đột nhiên tóa lên bên tai Mạc Phàm.

Kể cả khi hắn có mơ hồ cách mấy, lập tức cũng liền nhận ra được giọng nói kia đến từ đâu, càng là biết chính xác chủ nhân của nó.

Thanh âm sạch sẽ này mặc dù không thể một thức đánh chết được cái hình ảnh đáng sợ đang diễn ra trong trí não Mạc Phàm, nhưng phi thường vừa đủ để tạo thành một ma linh khác tiếp cận được đến hành lang suy nghĩ của hắn.

Apase!!!

Dĩ nhiên là cái xà nữ mỹ nhân này, vẫn luôn xuất hiện kịp thời quan trọng như vậy!!!

Cùng một địa phương chìm xuống, lần này nhưng cứ việc không có một cái thần ngữ lời thề rắc rối, triệu hoán khế ước của hắn hoàn toàn có thể tự do hoạt động. Cũng không giống như trường hợp Ảnh duệ trường giả đang ẩn mình trong bóng Mạc Phàm bị khóa đi, Apase liền là một mối liên kết đặc biệt rất khác, mạnh mẽ hơn đến linh hồn bản chủ.

“Thần mộc tỉnh vô hạn ảnh, đối với người lần đầu tiên nhìn phải thì chính là tương lai tử vong, nhưng kể từ đó trở đi, nó đồng thời giống như lực lượng lõi thức tâm linh, liên tục gợi nhắc, chỉ là tái hiện này không phải nhất thiết lúc nào cũng phát ra thôi. Cũng không có loại trừ khả năng, dấu hiệu cảnh báo này thực tế đã tồn tại trong tiềm thức ngươi từ trước, thần mộc tỉnh chỉ là xúc tác đánh thức.” Apase tiếp tục giảng giải.

Nàng trước đây không có rõ ràng, cũng không thể giải thích được thần mộc tỉnh năng lực.

Nhưng giờ phút này không giống, cứ việc sau khi hấp thụ hết toái tinh được Mạc Phàm trao trả lại cùng những thánh phẩm quan trọng thu về từ sau trận chiến với hai vị tỷ tỷ của mình bên trong Sát Uyên, thêm vào có thời gian ngủ đông dài hạn thức tỉnh truyền thừa cổ lão huyết thống, nàng hoàn toàn lột xác trở thành chân chính nữ vương Medusa.

Mà phải nói, Mạc Phàm đã thăng lên cấp Tà Thánh Vương, đứng dưới Tà Miếu là lãnh tụ có bát hồn cung phụng.

Apase là sinh vật có huyết thống thuộc về giai cấp thống trị ở Tà Miếu, bản thân lại cùng Mạc Phàm ký kết khế ước linh hồn. Do đó, việc hắn thăng vương liền cũng đóng một vai trò phi thường quan trọng trong việc xung kích cho nàng lên cảnh giới cao hơn bất kỳ Medusa nào trong quá khứ.

“Apase, nếu ngươi có định nói gì hay làm gì đó, thì nhanh lên, ta cảm thấy một phần tâm thức đang bị mờ dần rồi” Mạc Phàm vội vã khó khăn lên tiếng, hắn tuy có rất nhiều thắc mắc nghi vấn muốn hỏi nàng, nhưng tự cảm khái loại tình cảnh trước mắt.

Hắn rõ ràng, nàng xuất hiện, ắt hẳn không thể chỉ đem ra lời nói mang tính không vũ như vậy, hoặc là giúp đỡ chính mình, hoặc là cả hai cái duyên phận tri kỉ này cùng chết đi dưới lạnh vắng huyết đàm nơi đây.

“Lực lượng huyết đàm ở đây nôm na có thể coi là đen đuốc nhất từng sinh ra trên hết thảy vị diện, được gọi là vật chất tối, chúng nó ngoài việc sản sinh ra cỗ bào ăn mòn mạnh mẽ hơn gấp mấy mươi lần so với hắc ám vật chất, còn có mang đến ngũ quan cô lập, đại biểu màu, mùi, vị, thính, cảm đều vô phương tồn tại. Thậm chí kể cả kim đồng Medusa của ta cũng không thể quan sát được bất cứ thứ gì". Apase nói rằng.

“Tiểu gia phả của ta, ngươi đừng có nói khó hiểu như vậy, rốt cuộc có hay không cách thoát khỏi đây". Mạc Phàm âm giọng bắt đầu ngắt quãng, nếu không phải hắn tinh thần ý lực đã sớm thoát ly nhân loại cảnh giới, tất yếu còn không có khả năng chia đôi tâm trí ra trò chuyện.

Mạc Phàm ban nãy cũng nhìn rõ được loại vật chất tăm tối màu đen kia, đây không phải là lần đầu tiên hắn gặp phải một loại lực lượng đặc biệt.

Lúc trước đối đầu với tuần du thiên sứ Sariel, còn nhớ tới cái gì “Dị không chi sương”, một loại vật chất hiếm hoi cực hàn đến từ vị diện khác, chính loại vật chất này lúc đâm vào trái tim, lò hỏa tâm từ Chu tước của Mạc Phàm hoàn toàn đóng băng, chết yểu.

“Ngươi chưa có chết nhanh như vậy được, nghe ta nói hết liền để tập trung tinh thần mà làm theo". Apase không chút khách khí quát lại.

Apase bên trong khế ước không gian cũng cảm thụ được đôi chút cái ám ảnh ảo giác để Mạc Phàm chìm trong cực hạn đau khổ, nàng dĩ nhiên đối với nguyền rủa hình thức như vậy cũng không tính là đáng sợ nhất đi.

“Nếu huyết đàm này nguyên bản hoàn toàn là vật chất tối thì chúng ta vô vọng, nhưng trên thực tế nó lại hòa lẫn với nhiều tạp chất khác nữa, ta trước hết đem kim phấn chi đồng tử để đồng thời nguyền rủa lên ngươi, hiện tại bất đắc dĩ đè lên hình ảnh phản chiếu từ thần mộc tỉnh, để thứ duy nhất dội đến trong đầu ngươi trơn tụi là một màn đen mà ta đang nhìn thấy".

"Sau đó, đem tinh thần lực của đồng thời phát tác xung quanh tạo ra sóng xung kích, trước hết như vậy, ta giải thích sau". Apase nói rằng.

Nàng dứt lời, trong tiềm thức Mạc Phàm, đột nhiên toàn bộ màn ảnh trước mắt từ chân thực, nhanh chóng trở thành không rõ ràng, tiếp theo đến mờ nhạt, sau cùng vẻn vẹn chỉ còn một màu đen hoăn hoắc đầy ghê rợn, để cho người nhìn vào lập tức không rét mà run.

Chỉ là Mạc Phàm hiểu được, màn đen này chính tựa hồ như Huyết đàm tái cảnh, do Apase đem cái tầm nhìn mà nàng thấy được bên trong tầng thứ hai của Luyện ngục, nguyền rủa lên Mạc Phàm, vô hình cũng giống chồng ảnh lên thần mộc tỉnh mầm mống.

Hắn sau đó, tâm thái cùng nhịp tim một lần nữa thanh bình trở lại, hít lấy mấy lần hơi sâu, tự tạo ra một làn ý niệm liên tục chuyển động xung quanh mình, không ngừng xung kích đến mấy trăm km địa phương.

Năng lực Mạc Phàm đối với một bất kỳ không gian nào đặt chân đến, bao gồm cả Minh giới, Hắc ám tập khu… hắn đều có thể định hình ra cấu trúc tương đối bản đồ. Duy huyết đàm khu vực này rõ ràng không giống, mức độ cảm nhận phản hồi của hắn tại đây thực sự không khác mấy những sinh vật nhuyễn trùng đáng thương.

“Xoay người lại, nghiêng một cái vuông góc trọng tâm, rồi phi hành về hướng đó!!!”

Ngay lúc này, Apase tiếp tục cất giọng, nàng nhấn mạnh ngữ khí mang mệnh lệnh bắt buộc, tuyệt đối không có ý tứ cho phép bàn bạc, nghi vấn, để cho Mạc Phàm nhất nhất làm theo, chẳng dám lay động, mà nửa điểm cũng chẳng hề sai lệch.

U tối tĩnh mịt của huyết đàm lưu vực không phải là vô biên, vô ngã, hòng là không gian hữu hạn, tất yếu sẽ sinh ra giới hạn cửa biên. Apase cùng Mạc Phàm, hai người cứ như thao tác tuần hoàn, một đem ý niệm phóng ra liên tục, một lại cảm nhận thu về, nói cho đối phương biết chính xác chuyển động mình sẽ phải hướng tới.

Trên thực tế, Apase cũng không có khả năng năng cảm nhận được bất kỳ ý niệm nào từ không gian huyết đàm trả về, nàng cảm nhận chính là sóng năng lượng của Mạc Phàm tỏa ra từ bên trong cơ thể hắn.

Dựa vào cơ thể Mạc Phàm để đánh dấu làm một cái điểm mốc, tự mình vẽ lên bản đồ ở Huyết đàm kinh hãi này. Đại loại giống như một cái Ra đa phát tín hiệu, kể cả khi Apase không biết xung quanh mình lối ra ở đâu, nàng vẫn có thể giúp Mạc Phàm không bao giờ di chuyển trùng lại con đường vị trí mình đi.

Tất yếu, theo cách như vậy, chỉ cần Huyết đàm không phải vô hạn, cuối cùng Apase trước sau cũng sẽ hoàn thành bản đồ trong đầu mình, dẫn được Mạc Phàm ra ngoài.





“Dường như đã có thể cảm thụ được âm thanh, hơi thở sinh vật, còn có nhìn thấy vật thể trước mắt.” Mạc Phàm nhẹ nhõm cất lời.

“Chúng ta đã vượt qua huyết đàm!”

Trong vết rách không gian ánh trăng, tiểu mỹ nữ Apase dáng người nổi bật tràn ngập thanh xuân quyến rũ đi ra, duỗi một cái eo nhỏ mệt mỏi khiêu gợi, nàng giọng nói cũng không giấu đi nụ cười đầy mị lực.

Mạc Phàm xoay người lại nhìn lấy nàng, tựa hồ cũng đã dằng dặc mấy năm thời gian đều là không có trực tiếp đứng trước mặt đóng giả làm một cái huynh muội chân thực.

Bên tai còn chưa hết vang vọng thanh âm tiếng cười quyến rũ của Apase, Mạc Phàm hai mắt thực sự muốn xướt một vệt dài rồi, toàn thân dĩ nhiên càng trập trùng lên khí khái nam nhân mãnh liệt.

Rốt cuộc nàng đã trưởng thành…

Còn là một vị thiếu nữ đẹp như yêu nghiệt….

Nữ vương Medusa!!!

“Ngươi thích ta sao, làm một bộ dạng nhung nhớ như vậy?” Apase khóe mắt lộ ra mấy phần yêu tinh tà khí nói rằng.

“Đến đây, ôm một cái…” Mạc Phàm dĩ nhiên mặt dày phóng lên lao của nàng mà chạy tới ôm, cũng không có để cho Apase một chút cơ hội thoát khỏi vòng tay hắn.

Loại này cảm giác như có điện lưu tán loạn ở bên trong thân thể liên lục chạy qua chạy lại, còn phải nói hương thơm xà nữ trên người nàng nếu được trích xuất ra đem bán làm mấy cái nước hoa cao cấp, thực sự có khả năng trở thành một siêu đại hào phú.

“Há, to ra rồi này..” Mạc Phàm trong lúc cũng vô tình đặt một tay lên ngực Apase cảm thán.

Đổi lại hình ảnh quen thuộc của nàng trong mắt hắn, liền là một cái Âu Châu tiểu thư xinh đẹp bất phàm, dung hoa lệ tuốt, duy nhất khuyết điểm đều thuộc về… trước sau như một.

Vậy nên, lần này trỗ mã, thực sự mang đến trùng kích độc dược cực kỳ lớn đi!!!

“Bốp ~~~~”

“Dâm tặc!!” Apase ngay lập tức phản ứng lại, nàng tức giận đến đỏ mặt, không khỏi vung tay tát cho hắn một cái.

Chính mình lẽ ra ban nãy nên dẫn dụ cái tên vô sỉ này đi thêm mấy vòng huyết đàm, để cho hắn vết thương loét đến chết đi!!!

“Soạt soạt” (tiếng động lạ)

“Hai người vượt qua được Huyết đàm luyện ngục… thật sự ta đã vui vẻ chứng kiến!”

Đột nhiên xuất hiện một đường tia sáng màu xanh lóe lên ở vùng khô cằn, gai góc trước mặt Apase cùng Mạc Phàm.

Bên trong đó bước ra, là một nữ nhân áo trắng bích tinh khiết, nàng theo làn khói bạc lộ đến thân hình đẹp như thiên thần sinh linh.

“Lần đầu gặp mặt, ta tên Mei”. Bạch y nữ nhân vui vẻ chào hỏi.