Chương 125

Diệp Thành phất tay thu lại bình hồ lô, sau đó nhặt cái vạc nhỏ lên khỏi mặt đất.

Cái vạc vẫn giống như bộ dạng ban đầu, không có gì thay đổi.

“Ta không tin”, Diệp Thành thầm mắng chửi, hắn lập tức triệu gọi chân hoả bao quanh cái vạc.

Một canh giờ sau, Diệp Thành thu lại chân hoả, ngồi phịch xuống đất thở hổn hển. Còn cái vạc kia vẫn như ban đầu, dù bị Diệp Thành dùng chân hoả đốt một canh giờ nhưng vẫn không hề chảy.

“Ngươi làm bằng gì mà lại có thể không bị chân hoả thiêu chảy?”

Diệp Thành cầm cái vạc trong tay mà tặc lưỡi, đến cả chân hoả cũng không thể khiến nó tan chảy, hắn thật sự đã mất hứng rồi.

Diệp Thành lại cầm bình hồ lô Tử Kim, sau đó nuốt vài hơi linh dịch.

Linh dịch chảy vào cơ thể như dòng nước mát lành, có điều điều khiến Diệp Thành ngỡ ngàng đó là linh dịch lần này hắn nuốt vào lại không giống như trước đây, còn có gì không giống thì hắn lại không tả được.

“Sao lại có cảm giác kỳ lạ thế này nhỉ?”, Diệp Thành phất vạt áo, cảm giác cơ thể hơi nóng.

Chẳng mấy chốc, máu tươi trong cơ thể hắn chảy nhanh hơn, thậm chí còn sục sôi khiến hắn thấy như có ngọn lửa đang thiêu trong người mình.

Diệp Thành liếm liếm cái miệng khôn ran, hắn lại cầm bình hồ lô lên rồi lại ngẩng đầu trút linh dịch vào miệng. Ngay sau đó, cảm giác như thiêu như đốt kia càng mãnh liệt hơn.

Hắn xoay đầu vì cảm thấy có phần chếnh choáng, cảm giác khát khô cổ họng lại ập đến, linh dịch bên trong bình hồ lô Tử Kim được hắn uống lấy uống để, nhưng càng uống lại càng khát.

Không biết từ khi nào, linh dịch bên trong bình hồ lô đã bị hắn uống mất hơn một nửa.

“Sao thế nhỉ?”, Diệp Thành mơ màng, đến nhìn mọi vật cũng trở nên mơ hồ.

Vì uống quá nhiều linh dịch khiến tu vi của hắn tiến giới tới tầng ngưng khí thứ sáu mà hắn cũng không nhận ra.

A…!

Diệp Thành chợt rít lên, cởi y phục và cảm thấy toàn thân giống như có ngọn lửa cháy bừng, thậm chí mỗi một lỗ chân lông trên cơ thể đều có ngọn lửa thiêu đốt.

“Nước”, hắn vô thức cầm bình hồ lô lên rồi lại uống điên cuồng hồi lâu không ngừng.

Hự!

Ngay sau đó, trong cơ thể hắn chợt vang lên âm thanh này, hắn vừa tiến giới chưa lâu, tu vi ở cảnh giới từ tầng ngưng khí thứ sáu lại nhảy vọt lên tầng ngưng khí thứ bảy, vả lại tu vi còn là ở tầng ngưng khí thứ bảy Đỉnh Phong, nếu cứ vậy thì hắn có thể đột phá lên tầng ngưng khí thứ tám cũng nên.

A…!

Lại là tiếng thét lên, hình thái của Diệp Thành có sự thay đổi. Đôi mắt hắn hằn lên vân máu, trên trán từng đường vân xanh nổi .

Nhưng chưa hết, cơ thể hắn chợt có khói đen bao phủ, mỗi một lỗ chân lông trên cơ thể đều mang theo luồng khí màu đen, tóc màu đen. Và sau đó lại chuyển sang màu máu.

Điều quan trọng hơn cả chính là giữa hai đầu lông mày hắn có ánh sáng ma mị, và có một đường ma văn dị thường xuất hiện.

Ôi..!