Ánh mắt Cuồng Đao lạnh như băng nhìn về phía hắn, Quách Khôn sợ tới mức run rẩy.

“Tô tiên sinh, tôi giúp ngài dạy bảo tên này.”

Tô Trường Phong nói: "Không cần, tôi muốn cha cậu ta tự mình động thủ.”

Văn phòng chủ tịch.

Quách Giai Hoài đang phê duyệt văn kiện, không chú ý tới diễn biến xảy ra bên này

Đô đô đô.

Điện thoại của ông bỗng nhiên vang lên.

Nhìn thấy tên người gọi ông ta không khỏi kinh hãi.

Điện thoại, dĩ nhiên là lão đại của sở thương mại Hàng Thành tự mình gọi tới......

Nghe điện thoại xong, sắc mặt Quách Giai Hoài trắng bệch, thân thể mềm nhũn, thiếu chút nữa ngã xuống đất.

Vừa rồi ở trong điện thoại, lão đại sở thương mại nói cho ông ta biết, bất động sản Quách thị đắc tội với người khác, trong vòng nửa giờ phải bán trung tâm quốc tế Thịnh Hải.

Nếu như ông ta không đồng ý, bất động sản Quách thị đều gặp xui xẻo.

Hơn nữa, đối phương còn nói cho ông ta biết, vị đại nhân vật kia, hiện tại đang ở cửa tập đoàn của ông ta...

Lúc này hai chân Quách Giai Hoài run cầm cập, sắp đứng không vững rồi.

Trung tâm quốc tế Thịnh Hải là hạng mục kiếm tiền nhất của bất động sản Quách thị, doanh thu chiếm hơn một nửa. Nếu bây giờ bán cho người khác tương đương với việc đem cây hái ra tiền này, chắp tay dâng cho người ta.

Nhưng mà......

Vừa rồi trong điện thoại có nói với ông ta, ông ta không thể không làm theo.

Vị đại nhân vật kia một tay che trời, chỉ cần hắn nói một câu, bất động sản Quách thị trong nháy mắt sẽ bị diệt...

Ông ta không kịp nghĩ nhiều, cắn răng một cái liều mình quyết định.

Tô Trường Phong đang ngồi trên sô pha.

Lúc này, Quách Giai Hoài mang theo Lưu Tiểu Ảnh vội vàng chạy ra ngoài.

“Cha, cha đến thật đúng lúc.”

Nhìn thấy Quách Giai Hoài, Quách Khôn nhất thời được tiếp thêm sức mạnh.

Cho dù đối mặt với Đao đường chủ ông ta cũng không sợ. Phải biết rằng, Đao đường chủ ở trước mặt Quách Giai Hoài, cũng phải nể mặt ông ta ba phần.

“Cha, biểu hiện hôm nay của Đao đường chủ làm con rất thất vọng, cha mau gọi những người khác đến xử Tô Trường Phong!”

"Con muốn tra tấn anh ta, chặt chân anh ta, dùng thịt của anh ta cho chó ăn!"

Lời của Quách Khôn còn chưa nói xong.

Bốp!

Quách Giai Hoài liền tát một cái thật mạnh vào mặt của Quách Khôn.

“Mày câm miệng cho tao!”

“Cha...... Cha đánh con làm gì?" Quách Khôn vẻ mặt oan ức, không dám tin vào mắt mình. Từ nhỏ đến lớn, Quách Giai Hoài nhiều lắm là nghiêm khắc phê bình hắn vài câu, chưa bao giờ ra tay động thủ.

Quách Giai Hoài không có thời gian để ý đến hắn, bước nhanh tới trước mặt Tô Trường Phong.

Ông ta không biết Tô Trường Phong, nhưng hiện tại hoàn toàn có thể khẳng định, Tô Trường Phong chính là người mà ông ta không thể động vào

“Quách mỗ, bái kiến Tô tiên sinh." Quách Giai Hoài khom lưng cúi đầu, tư thái cực kỳ khiêm tốn.

Tô Trường Phong nhìn ông ta, thản nhiên nói: "Đồ vật đâu?”

Quách Giai Hoài vội vàng đem toàn bộ hợp đồng của trung tâm quốc tế Thịnh Hải đưa cho anh: "Đều ở đây. Ngài yên tâm, tất cả thủ tục tôi sẽ sắp xếp người trong vòng một ngày sẽ làm xong.”

Tô Trường Phong gật đầu: "Rất tốt.”

Quách Giai Hoài thở phào nhẹ nhõm.