“Cố thiếu, nếu anh không muốn tôi mang thai, phiền anh tránh thai!” Cô nuốt một ngụm nước bọt, cố nén sự chột dạ trong nội tâm nhắc nhở cô.

“Cô…”“Cố thiếu, ba năm sau, tôi vẫn muốn lập gia đình, không thể bởi vì anh, mà tôi không được làm mẹ, phiền anh tránh thai, đây là sự chịu trách nhiệm cơ bản nhất.

” Nhan Mộc Tâm nắm chặt đôi tay trắng như phấn, đanh thép nói.

Thái độ của người phụ nữ thật cứng rắn, trái lại Cố Hàn Đình không trả lời cô, trực tiếp đứng dậy, nói: “Giải quyết ổn thỏa mọi việc đi, sau này, cô sẽ ở đây.


”Nhan Mộc Tâm cầm chi phiếu, đi đến cửa, dừng bước chân, nhìn vào anh hỏi: “Cố thiếu, tại sao là tôi?”Đối phương không có đáp lại, trở về chỗ ngồi nghiêm túc làm việc.

Lời đã đến nước này, cô cũng không hỏi nhiều, cầm lấy chi phiếu, nhanh chóng đi đến chỗ chị Diễm, giải quyết tất cả mọi việc!Lúc cô giải quyết tất cả mọi chuyện ổn thỏa xong xuôi, đi ra bên ngoài, liền thấy màn hình lớn truyền phát tin tức Cố Hàn Đình và Chu Y Nhược sắp đính hôn, thân thể cô run lên, thiếu chút nữa không đứng vững.

Bọn họ sắp kết hôn, tại sao anh còn muốn cô trở thành người phụ nữ không thấy ánh hào quang? Nếu bụng cô ngày càng to lên, đến lúc đó không giấu được nữa, đứa bé chỉ có đường chết, cô không thể chấp nhận được, đứa bé nhất định phải sống!Nhan Mộc Tâm nhất định phải bình tĩnh lại, nhất định phải thoát khỏi người đàn ông đó, cất bước chân, lại lui về sau vài bước, như thế nào cũng không ngờ tới, sẽ gặp phải Chu Y Nhược?“Nhan tiểu thư, lâu rồi không gặp, cô có khỏe không?” Chu Y Nhược dịu dàng đến cực điểm.

“Cảm ơn.

” Cô xoay người liền muốn rời đi.

“Nhan tiểu thư, tôi sắp đính hôn rồi, cô có thể đến tham dự không?”Lời này, làm cho bước chân Nhan Mộc Tâm dừng lại, xoay người, ánh mắt đặt lên người cô ta, lạnh nhạt cười: “Thân phận của tôi, làm sao có thể đến tham dự buổi tiệc đính hôn của các người được? Tôi sẽ không quấy rầy các người nữa, anh ta đối xử với cô thật tốt.

”Ly hôn một tuần đã tay nắm tay tổ chức đính hôn, có biết bao yêu chiều Chu Y Nhược, có biết bao tàn nhẫn độc ác với cô!“Ừm, anh ấy đối xử rất tốt với tôi, chúng tôi đã định ngày kết hôn rồi, đúng rồi, bác sĩ nói tôi có cơ hội mang thai, lúc trước là chúng tôi xử oan cô, chắc cô sẽ không để trong lòng chứ?”Thảo nào, Cố Hàn Đình tuyệt đối không cho phép trong bụng cô có đứa bé, hóa ra, Chu Y Nhược cũng có thể mang thai, cô hoàn toàn bị oan uổng, một câu xin lỗi cũng không có! Thật đáng thương!Có lẽ, đây cũng không phải là một chuyện xấu, mà là một cơ hội, cơ hội rời khỏi người đàn ông này!Muốn đứa bé sống, bắt buộc phải lợi dụng Chu Y Nhược!“Nhan tiểu thư, chúng tôi có thể đền bù cho cô.

” Chu Y Nhược thấy cô không nói chuyện, áy náy giải thích.


“Không bằng, tối nay tôi đến nhà cô, nói chuyện đền bù.

” Nhan Mộc Tâm tiên phong hỏi.

Không nghĩ tới cô sẽ nói ra những lời này, Chu Y Nhược ngạc nhiên, một hồi lâu sau mới đáp lại: “Được, vậy tôi và anh ấy ở nhà đợi cô, tôi đi trước đây.

”Nhan Mộc Tâm gật gật đầu, đưa mắt nhìn cô ta rời đi.

Ngẩng đầu lên, nhìn bầu trời xanh thẳm, bàn tay cô đặt lên bụng, vô cùng dịu dàng: “Bé cưng, con yên tâm, mẹ nhất định sẽ cố gắng để con được sống, chúng ta đều phải cố gắng.

”Rời khỏi Cố Hàn Đình, rời khỏi thành phố này, đây là nguyện vọng duy nhất của cô!Hoàng hôn buông xuống, Nhan Mộc Tâm đi tới cửa, Châu Tố Cầm băng bó xong trở lại, nhìn thấy cô vội vàng hỏi: “Tâm Tâm, xin lỗi, dì biết, sự việc đã được giải quyết, chúng ta nói chuyện chút được không?”“Dì Châu, tôi có thể cho dì chỉ được như vậy, rời khỏi đây đi.


” Cô cầm chi phiếu đưa cho dì Châu.

“Không phải, dì…”“Dì Châu, tôi nói rồi, chúng ta đều giống nhau, không được lựa chọn.

” Thái độ Nhan Mộc Tâm kiên quyết, không có dì Châu có cơ hội phản bác, cất bước đầu cũng không ngoảnh lại rời đi.

Châu Tố Cầm nhìn theo bóng lưng của cô, bất đắc dĩ thở dài một hơi, thấy tờ giấy Nhan Mộc Tâm bỏ quên ở bên chân, nhẹ nhàng nhặt lên, nhìn thấy rõ ràng nội dung ở bên trên, trên mặt lộ ra nụ cười đã lâu không thấy!Nhan gia được cứu rồi!.