Edit: Mavis Clay
Vân Phong cảm thấy cực kỳ nghi ngờ, tại sao Lam Y này lại để hai con ma thú này đi theo tiểu Khinh Thần, hơn nữa trông có vẻ đã từ rất lâu trước đây rồi, trước giờ nàng luôn tin tưởng tuyệt đối với hắn, mặc kệ hắn làm gì cũng sẽ không làm hại tới Vân gia, Vân Phong chỉ thắc mắc mục đích của Khúc Lam Y, thật sự là để bảo vệ Khinh Thần sao? Ngoài mặt hình như Lam Y không quan tâm tới tiểu Khinh Thần tới mức đó lắm.


“Các ngươi theo Khinh Thần bao lâu rồi?” Vân Phong hỏi, hai ma thú ấp a ấp úng một hồi tên hán tử mỡi hãi đầu nói, “Chuyện này… nếu bàn về thời gian thật là khó nói…”
“Chúng ta chỉ đi theo thôi, không làm gì khác cả, càng không hề có ý định hại tiểu tử Vân gia.” Thanh niên ốm nói, sợ Vân Phong sẽ hiểu nhầm bọn họ, Vân Phong nhếch môi, “Các ngươi làm gì ta rất rõ, nếu thật sự có ý làm hại tới Khinh Thần, thì nó đã không bình an sống tới ngày hôm nay.”
“Tiểu tổ tông hiểu là tốt rồi.” Hán tử không khỏi thở phào, hai huynh đệ nhìn nhau mấy lần, bây giờ nên làm gì đây? Đã bị bắt gặp rồi họ có nên tiếp tục không? Bị tiểu tổ tông này bắt được rồi, nhưng mà họ cũng không dám cãi lời của tiểu tổ tông kia.


“Nếu là ý của Khúc Lam Y thì các ngươi cứ tiếp tục đi.” Vân Phong nói, hai huynh đệ lập tức thở phào, Vân Phong xoay người chuẩn bị đi, đột nhiên lại quay lại hỏi, “Lam Y có bảo các ngươi để ý tới chuyện gì khác nữa không?”
Hai huynh đệ nhìn nhau, hán tử cười lúng túng, “Chuyện này… chuyện này… tiểu tổ tông, chúng ta không thể nói được…”
Vân Phong cười, “Thôi, ta cũng không miễn cưỡng nữa, tuỳ các ngươi.” Vân Phong xoay người bỏ đi, để lại hai ma thú đứng đó bối rối, “Đại ca, tiểu tổ tông vậy là có ý gì?”
“Đốp!” Bàn tay lại dùng sức đánh tới, thanh niên ôm lấy đầu mình, “Đại ca! Sao huynh lại đánh đệ nữa?”
“Đánh ngươi thì không được sao?” Hán tử ồm ồm nói, thanh niên cao gầy lấy mạnh hơi, xoa cái đầu đau buốt của mình, hắn nhịn!
Vân Phong ở lại Vân gia tầm vài ngày, Vân Khải đã theo Phong Thanh Huyền tu luyện, Cung Thiên Tình thì bồi dưỡng với Bạch Khánh Phong, tham gia vào đội Dược Tề Sư của Vân gia.


Vân Tường vẫn như thường ngày giúp đỡ ba vị trưởng lão Vân gia, Vân Khinh Thần lại tiếp tục cuộc hành trình ngao du, còn về hai con ma thú đi theo, Vân Phong muốn tạm thời để họ đi theo, không có gì đáng ngại, Vân Khinh Thần cười đồng ý.


Vân Phong nhanh chóng trở lại Nạp Khê tộc, lần này nàng tới mọi người trong tộc chào đón rất hoan ngênh, so với lần trước, cách nghĩ của Nạp Khê tộc với Vân Phong đã thay đổi rất nhiều.


Lúc Vân Phong trở lại Nạp Khê tộc, Tộc trưởng đích thân chào đón.

“Con trở lại rồi.” Tộc trưởng Nạp Khê cười tươi, giọng điệu không chút xa lạ, Vân Phong cũng mỉm cười đáp lại, ánh mắt đảo qua không thấy Khúc Lam Y đâu, Tộc trưởng nói, “Tiểu tử kia đang chờ ở trong tộc, đi với ta, có một số việc nên để cho con biết, cũng có thể nghe thử cách nhìn của con.”
“Kinh nghiệm của vãn bối còn thấp, bá phụ đã quá đề cao vãn bối rồi.” Vân Phong khiêm tốn, Tộc trưởng Nạp Khê tộc cười, “Nha đầu này, khiêm tốn làm gì? Con đã mang thân phận này còn đi đó đây đảm đương trách nhiệm nặng nề, nếu không đã không nói thế.”
Vân Phong cười, “Dù sao vãn bối cũng còn trẻ.”
Ánh mắt Tộc trưởng Nạp Khê tộc đầy hài lòng, với kinh nghiệm và thực lực của Vân Phong, đổi lại là bất kỳ người nào cùng thế hệ trong tộc, nhất định cá tính sẽ cương quyết cứng đầu, nhưng nàng lại có tâm trạng ổn định, không kiêu ngạo không nôn nóng, đúng là hiếm có.


Vân Phong và Tộc trưởng Nạp Khê tộc đi với nhau đã là hình ảnh không còn mới lạ, trên đường Tộc trưởng cũng nói vài câu với Vân Phong, đại loại là đại sự nhất định có liên quan tới Huyết Hồn, Nạp Khê tộc từ lâu đã chú ý tới Huyết Hồn, cũng đặc biệt chú ý tới toàn bộ hành động của chúng.



“Chuyện ở những nơi khác ngoài tầm với của Nạp Khê tộc, chỉ riêng về mấy gia tộc lớn, Nạp Khê tộc cũng thấy khá rõ, với vài động tác của Huyết Hồn, xem ra là chuẩn bị ra tay rồi.”
“Ý của bá phụ là… Huyết Hồn đã chuẩn bị động tới Bặc Nguyên gia và Hiên gia?”
Tộc trưởng Nạp Khê khẽ nhíu mày, “Bặc Nguyên gia và Hiên gia không biết nhiều về Huyết Hồn, có lẽ cái danh hào gia tộc cổ xưa này đã áp đặt quá lâu khiến người ta cảm thấy không có kẻ nào dám động tâm tư với họ, cũng đề phòng sơ sài.”
“Lần trước bá phụ rõ ràng đã nói kỹ càng, bọn họ vẫn không chú ý sao?”
Tộc trưởng Nạp Khê cười, “Ta nói thì sao chứ, họ không muốn nghe thì vào tai cũng không lọt, có nói gì cũng vô ích.”
Vân Phong im lặng, Tứ Đại Gia Tộc dù sao cũng là truyền thừa từ viễn cổ, nhất là Lực huyết Mạch, tuy rằng theo thời gian đã xuống dốc, nhưng khó đảm bảo huyết mạch sẽ không có ngày thức tỉnh lại.

Cái Huyết Hồn nhắm vào là lực huyết mạch, sức mạnh của Tứ Đại Gia Tộc thể nào bọn chúng cũng sẽ động vào.

Nạp Khê tộc đã cảnh giác, Huyết Hồn chắc chắn sẽ không biết khó vẫn lên, so với Nạp Khê tộc và Vân gia, Bặc Nguyên gia và Hiên gia là mục tiêu cao nhất của bọn chúng.

Hai nhà kia rất cao ngạo, thậm chí còn hơi bàng quang với Huyết Hồn, Huyết Hồn không tìm họ còn tìm ai?
“Nếu hai nhà kia thật sự bị Huyết Hồn đả kích, vậy thì hậu quả…”
Tộc trưởng Nạp Khê nhíu mày, “Mặc dù rất không muốn quân tâm tới chuyện hai nhà kia, nhưng chỉ cần một trong Tứ Đại Gia Tộc có thương vong thì chúng ta sẽ gặp bất lợi.”
“Bá phụ tính thế nào?”
Tộc trưởng Nạp Khê tộc cười rộ lên, “Con nói thử xem? Ta muốn nghe thử ý kiến của con.”

Vân Phong mỉm cười, “Đại loại là muốn để hai nhà kia biết chỗ lợi hại của Huyết Hồn, nhưng lại không quá đáng, một chút là được rồi, hai nhà kia sau khi chịu một lần của Huyết Hồn mới cảnh tỉnh được, liên hiệp khi đó sẽ là chuyện sớm hay muộn, nhưng lần này liên hiệp sẽ tới lượt chúng ta nói điều kiện.”
Tộc trưởng Nạp Khê cười, “Đây cũng là ý của tiểu tử kia, xem ra con rất hợp với nó.”
Vân Phong cười không nói gì, có thể nói tình hình tiến triển đúng như những gì mình và Khúc Lam Y đã đoán, Bặc Nguyên gia và Hiên gia cứng đầu, nên để họ biết tầm quan trọng của h,, như Vân Phong nói, lần này sẽ là Nạp Khê tộc ra điều kiện.


“Tiểu Phong Phong trở lại rồi?” Khúc Lam Y ở trong phòng, thấy Vân Phong và Tộc trưởng đi vào liền mỉm cười, Tộc trưởng hắng giọng, “Sao rồi, có tin tức gì không?”
Khúc Lam Y nhìn sang, “Phía bên Bặc Nguyên gia và Hiên gia vẫn ổn, bên Huyết Hồn thì đang rục rịch, hình như là đang chuẩn bị.”
Tộc trưởng Nạp Khê gật đầu, “Ừ, muốn ra tay với Bặc Nguyên gia và Hiên gia, Huyết Hồn cần phải chuẩn bị cẩn thận, dù sao hai đại gia tộc cũng không ngồi không, Huyết Hồn phải chuẩn bị, ta thấy mấy đứa cũng nên chuẩn bị đi.”
Vân Phong nghi hoặc, họ phải chuẩn bị cái gì?
“Lão đầu, ông cũng chịu đồng ý rồi?” Khúc Lam Y khinh bỉ, Tộc trưởng Nạp Khê bật cười, sau đó ánh mắt trở nên nghiêm nghị, “Tiểu tử, ta không phải thay đổi ý kiến vì con, mà là vì Nạp Khê tộc.”
Khúc Lam Y cười phá lên, “Biết rồi, lúc nào lão đầu chả thế.”
Vân Phong nghe mà không hiểu gì cả, Tộc trưởng tiến tới trước Vân Phong, sâu xa nói, “Ta hiểu rõ, trước đây Nạp Khê tộc tuy nói là hợp tác với Vân gia nhưng vẫn phòng bị với con và Vân gia, nhưng bây giờ Nạp Khê tộc đã hoàn toàn đứng chung với Vân gia, đối kháng với Huyết Hồn đã vô cùng cấp bách.

Vân Phong, mặc dù con và Lam Y lưỡng tình tương duyệt, nhưng ta quyết định như thế không hề liên quan tới những thứ này.”
Sắc mắt Vân Phong nghiêm lại, Tộc trưởng Nạp Khê có thể đối mặt thẳng thắn như thế đủ để chứng minh Nạp Khê tộc đã chuẩn bị tốt để cùng chiến tuyến với Vân gia ra trận.


“Bặc Huyên gia và Hiên gia rất có thể sẽ chọn liên thủ với hai nhà chúng ta, tới lúc đó trận tuyến liên hiệp Tứ Đại Gia Tộc cần phải có thống lĩnh.”
Vân Phong hơi nhăn mặt, chẳng lẽ bá phụ muốn mình là thống lĩnh?

“Ba phụ! Chuyện này không được! Với độ tuổi và kinh nghiệm của ta làm sao có thể trở thành thống lĩnh được? Nếu bàn về thống lĩnh thì phải là bá phụ mới đúng!”
Tộc trưởng Nạp Khê tộc cười lớn, “Biết con sẽ nói vậy mà, con không có gì là không thể cả, chưa chắc một lão già như ta có thể làm thống lĩnh được đâu.”
“Không được! Con không thể cứ để như vậy được.” Vân Phong lắc đầu, nàng mà đảm nhận trách nhiệm dẫn dắt Tứ Đại Gia Tộc thì sẽ không có sức thu hút, cho dù Tộc trưởng Nạp Khê đặt trách nhiệm cao cả cho nàng nhưng chắc chắn sẽ không có nhiều người phục.


“Lão đầu, ông bỏ cái suy nghĩ đó đi.” Khúc Lam Y nói, “Ông nghĩ tiểu Phong Phong là ai, trách nhiệm gì cũng có thể đẩy tới được? Ông chê trọng trách trên vai nàng chưa đủ nhiều à?”
“Tiểu tử, con biết ta không có ý đó mà.” Tộc trưởng cười khổ, ông chỉ coi trọng nha đầu này mà thôi, Vân gia xuống dốc khiến thái độ của hai gia tộc khác không được tốt, nếu như nha đầu Vân Phong này có thể trở thành người thống lĩnh, chắc chắn sẽ khiến các gia tộc khác thay đổi cách nhìn với Vân gia.


“Ta biết là ông nghĩ cho tiểu Phong Phong, vì Vân gia nên Bặc Nguyên gia và Hiên gia nói chuyện khó nghe, ta hiểu, nhưng mà… dù sao tiểu Phong Phong cũng là hậu bối, Nạp Khê tộc thì không sao, ông nghĩ đám lão già Hiên gia Bặc Nguyên gia chịu cúi đầu với một hậu bối sao? Không chừng còn không biết thành cái quái gì.”
Vân Phong gật đầu, “Bá phụ, vị trí thống lĩnh này vãn bối thực sự không đảm nhận được.”
Tộc trưởng Nạp Khê thở dài, có lẽ là do ông quá nóng lòng rồi, nha đầu Vân Phong đúng là như nhi tử đã nói, là một hậu bối, mấy lão già Bặc Nguyên gia và Hiên gia nhất định sẽ không chịu, cho dù kết minh cũng sẽ gây khó dễ khắp nơi với nha đầu.


“Thôi thôi.” Tộc trưởng Nạp Khê cười khan, Vân Phong trịnh trọng nói, “Làm phiền bá phụ phí sức vì chuyện Tứ Đại Gia Tộc như thế, vãn bối không thể làm được nhiều, chỉ cần có chỗ nào vãn bối làm được, bá phụ cứ nói.”
Tộc trưởng Nạp Khê vui vẻ gật đầu, Khúc Lam Y bên cạnh bất mãn, “Tuy là tiểu Phong Phong nói như thế, nhưng lão đầu ông đừng có cái gì cũng giao cho nàng đâu đấy.”
“Cái tên tiểu tử này.” Tộc trưởng Nạp Khê cười mắng, “Được rồi, trở lại chuyện chính, Vân Phong, khả năng của con chắc chắn khiến người khác phải kinh ngạc, nhưng đối với Huyết Hồn vẫn còn thiếu rất nhiều, con hẳn là hiểu điều này.”
Vân Phong gật đầu, Tộc trưởng Nạp Khê cười, “Con có nghĩ sẽ đi hết Niết Bàn Thông Thiên Lộ của Nạp Khê tộc không?”