Mặc Tử Kỳ chở Hứa Tiểu Mai đến bãi biển nơi mà anh đã cho người chuẩn bị để cầu hôn cô, đến nơi anh lấy tay che mắt cô lại và kêu cô cứ việc đi thẳng không cần lo đã có anh ở phía sau rồi, thế là cô đi anh thì phía sau tay vẫn che mắt cô cho đến khi đến nơi thì anh mới bỏ tay ra khỏi mắt cô nhưng tay anh vẫn nắm chặt tay cô.

Khi đôi mắt được buôn ra thì cô mới từ từ mở mắt ra nhìn khung cảnh trước mắt mà cô ngạc nhiên quay qua hỏi anh:" này là anh làm sao.

Mặc Tử Kỳ cười nói:" anh đã gọi điện nhờ thư ký Tô chuẩn bị cho em,em có thích không?
Hứa Tiểu Mai gật đầu mỉm cười thật tươi rồi chủ động hôn vào má anh một cái, thấy cô chủ động như vậy anh nói nhỏ vào tay cô làm mặt cô đỏ như quả cà chua, anh quay qua dẫn cô đi thẳng vào nơi có hình trái được sếp từ 999 đóa hồng màu vàng chứ không phải màu đỏ, đây cũng là màu hoa cô thích ( cô thích nhiều hoa lắm nhưng hoa cô yêu thích nhất vẫn là hoa hồng nhưng nó là màu vàng chứ không phải đó đâu)
Hứa Tiểu Mai thấy thế hỏi anh:" anh cho chuẩn bị mấy thứ này bao lâu rồi.

Mặc Tử Kỳ nói:" chỉ vừa sáng nay thôi.

Hứa Tiểu Mai ngạc nhiên nói:" cái gì chỉ vừa sáng nay, vậy chẳng phải anh bóc lột sức lực của người khác à.


Mặc Tử Kỳ thản nhiên nói:" anh chỉ ra giá cao hơn tý là họ làm thôi nên không gọi là bóc lột sức lực của ai cả.

Cô nhìn khung cảnh này nào là hoa hồng vàng rồi đèn led chớp nhoáng nào là nến chưa hết còn có một bàn ăn đã chuẩn bị sẵn trên đó thấp đầy nến nữa chứ, hình trái tim to lớn nữa làm cô thật hạnh phúc.

Không để cô nghĩ nhiều Mặc Tử Kỳ đã buôn tay cô ra và quỳ một chân xuống và lấy trong túi áo ra hộp nhung mở nó ra là chiếc nhẫn Kim Cương có một không hai trên thế giới này anh nhờ người mua nó trước đó nhưng do chưa lấy được nên anh chưa cầu hôn cô, nay anh nhận được nhẫn rồi nên anh chiển khai cầu hôn cô luôn.

Cầm hộp nhẫn anh nói:" Tiểu Mai anh biết trước kia anh có lỗi với em, thời gian em đi anh cũng đã suy nghĩ rất nhiều và cũng cho người tìm em nhưng không gặp em chốn kĩ thật, sau khi gặp lại em thì anh biết không có em bên cạnh cuộc sống anh thật sự không ổn chút nào anh suốt ngày chỉ công việc nếu anh không làm việc thì anh phải nghĩ về em cứ thế trôi qua năm năm, gặp lại em và khi thấy em đi bên cạnh người đàn ông khác cười nói tim anh đau lắm nên anh đã quyết định không đứng yên nữa anh phải theo đuổi lại em dù lúc đó em vẫn còn giận anh chưa tha thứ cho anh, nhưng anh đã quyết tâm thì sẽ làm được cho dù em có lạnh lùng với anh bao nhiêu anh cũng chấp nhận gì đó là lỗi của anh mà, giờ đây công sức anh bỏ ra đã được rồi.

Vậy nên em có đồng ý gả cho anh không?
Hứa Tiểu Mai nhìn anh rồi khóc không nói lời nào, anh thấy cô khóc thì lính quýnh nói:" anh đã làm sai gì sau mà em khóc vậy,em nói anh nghe đi.

Hứa Tiểu Mai cũng quỳ một chân xuống rồi ôm anh nói:" anh làm em cảm động nên em khóc đó.

Mặc Tử Kỳ nghe cô nói vậy thì mới thở phào nhẹ nhõm rồi nói:" vậy em có đồng ý gả cho anh không?
Hứa Tiểu Mai gật đầu nói:" em đồng ý, cả đời này anh chỉ có thể là của em.

Mặc Tử Kỳ vui mừng rồi lấy nhẫn ra anh đỡ cô rồi cả hai đứng dậy anh bắt đầu đeo nhẫn vào tay cô xong xuôi thì mọi người bạn bè anh và cô rồi cha mẹ Hứa,cha mẹ Mặc rồi hai tiểu bảo bối chạy ra vừa vỗ tay vừa nói một câu ( hôn đi , hôn đi) làm Hứa Tiểu Mai ngại ngùng úp mặt vào ngực anh hỏi:" làm sau đây.

Thấy cô ngại ngùng như vậy anh trêu ghẹo nói:" thì làm theo thôi chứ sau nữa.


Hứa Tiểu Mai lấy tay đánh vào ngực anh bảo:" nhưng em ngại.

Mặc Tử Kỳ nói:" con cũng có rồi em còn ngại gì nữa.

Nói xong không để cô nói thêm lời nào anh đã hôn xuống môi cô rồi, mọi người vỗ tay to hơn và ông bà Mặc thì lấy tay che mắt hai đứa trẻ lại.

Sau khi hôn xong rồi mọi người mới đi lại nói chúc mừng và mọi người cùng nhau vào bàn ăn lúc đầu chiếc bàn được chuẩn bị chỉ dành cho hai người giờ đây thì phải chuẩn bị thêm một cái bàn lớn hơn để tất cả mọi người có mặc ở đây ăn uống cùng hai nhân vật chính.

Sau khi ăn uống xong thì mọi người ai về nhà nấy, Mặc Tử Kỳ mới quay qua nói chuyện với hai bên người lớn:" cha mẹ cho con gửi hai đứa nhỏ đêm nay nhờ mọi người chăm sóc dùm, giờ con đưa vợ con về trước đây.

Hứa Tiểu Mai cũng hiểu ý anh nên nói chuyện với cha mẹ mình sau đó quay qua nói chuyện với ông bà Mặc rồi mới cùng anh đi về biệt thự riêng, còn ông bà Mặc và ông bà Hứa nhìn nhau rồi lắc đầu.

Thấy vậy Mặc phu nhân hỏi:" vậy anh chị sẽ về Hứa gia hay qua bên Mặc gia chúng tôi nghĩ ngơi mai chúng ta bàn chuyện của hai đứa nhỏ luôn.


Nghĩ ngợi một lát thì Hứa phu nhân nói:" vậy đêm nay xin làm phiền Mặc gia rồi!
Mặc phu nhân nói:" phiền gì đâu chứ đáng lẽ ra chúng ta đã làm thông gia lâu rồi mãi đến bây giờ mới được như ý nè.

Ông bà Hứa gật đầu đồng ý.

Thấy mọi người cứ nói chuyện hoài mà hai đứa trẻ đã ngủ thiếp đi từ nãy giờ rồi nên ông Mặc nói:" thôi chúng ta nên về nhà thôi tụi nhỏ ngủ cả rồi đây này.

Có như vậy mọi người mới lên xe về.