Từ trong sơn động đi ra, trước mắt là một mảnh rừng rập tập hoang vu, nơi này cây cối đều cao lớn một cách kỳ lạ, cây thấp nhất cũng trên trăm mét, thâm chí có một số cây có thể cao tới gần ngàn mét!

Linh khí xung quanh càng là vô cùng nồng đậm, cao hơn Trái Đất không chỉ gấp trăm lần!

"Quả nhiên là nơi này!"

Diệp Trần không thể không cảm khái một tiếng, ký ức trương quan kiếp trước giống như nước thủy triều hiện lên.

Nhỡ rõ kiếp trước lúc hắn vừa mới bước vào nơi này cũng ăn không ít đau khổ.

Tinh vực Thiên Lang này, là ở biên giới chỗ thế lực Nhân tộc, chẳng những vô cùng hoang vu, hơn nữa yêu thú hoành hành, kiếp trước của hắn vừa mới ra khỏi sơn đông thì suýt chút nữa bị yêu thú ăn tươi nuốt sống.

Ngay tại lúc suy nghĩ của Diệp Trần đang bay tán loạn, chợt nghe nơi xa truyền đến trận trận âm thanh xao động, "Ừm? Hơn mười dặm phía trước có người đang đánh nhau?"

Thần niệm đảo qua, dưới chân Diệp Trần bước ra một bước, thời gian chỉ một cái nháy mắt cũng đã đi theo tới.

Chỉ thấy, ở trước một cái hồ nước có hai phe đang đánh nhau.

Tu vi của những người này cũng không cao, người mạnh nhất chẳng qua mới chỉ có cảnh giới Kim Đan sơ kỳ mà thôi, tuy nhiên sức chiến đấu của những người này lại rõ ràng so với tu chân giả có cùng cấp bậc ở trên Trái Đất phải mạnh mẽ hơn nhiều, dù sao thì đây cũng là Tu Chân giới, các loại đạo pháp, võ kỹ, thâm chí đối với việc sử dụng pháp bảo đều không phải tu chân giả ở trên Trái Đất có thể so sánh được.

Diệp Trần đại khái nhìn thoáng qua, một phương trong đó rõ ràng đang ở thế yếu, chẳng những liên tục bại lui, hơn nữa đã tử thương rất nhiều, chỉ còn lại bảy tám người đang khổ cực chèo chống, nhưng cũng không kiên trì được quá lâu.

Chỉ là tùy tiện nhìn thoáng qua, Diệp Trần cũng không có tính toán ra tay, hắn cũng không phải loại người gặp chuyện bất bình thì rút đao tương trợ, huống chi hắn biết rõ, mạnh được yếu thua chính là pháp tắc có một không hai của Tu Chân giới, xen vào việc của người khác chưa chắc sẽ được báo đáp tốt, còn có thể gây ra phiền phức không cần thiết cho bản thân.

Ngay vào lúc Diệp Trần chuẩn bị lặng lẽ không tiếng động rời đi, đột nhiên bảy tám người đang gặp bất lợi có một nữ tử trẻ tuổi xinh đẹp, quát:

"Nam Lê Xuyên! Ngươi dám giết chúng ta, Huyền Ly chân nhân sự phụ ta và Lưu Quang phái sẽ không bỏ qua cho ngươi!"

"Khặc khặc! Chỉ là một cái Lưu Quang phái, coi nhie biết bản công tử gây nên thì có thể thế nào? Chẳng lẽ Lưu Quang phái các ngươi còn dám khiêu chiến với Liệt Nhật tông chúng ta hay sao?"

Nói chuyện chính là một tên nam tử thanh niên với vẻ mặt cuồng ngạo, dễ nhận thấy hắn chính là Nam Lê Xuyên trong miệng của nữ tử trước đó.

"Vân Linh Nhi, bản công tử khuyên ngươi vẫn là ngoan ngoãn đi theo ta, bằng không đợi chút nữa chờ ta bắt được ngươi thì chắc chắn sẽ để cho ngươi sướng tới chết đi sống lại, kiệt kiệt kiệt!"

Mà Diệp Trần nghe đối thoại của hai người thì dưới chân lập tức dừng lại, lông mày hơi nhíu, "Huyền Ly chân nhân?"

Lưu Quang phái?

Nhớ rõ kiếp trước, hắn ngay tại trong vùng rừng rậm này bị một con yêu thú công kích, về sau nhờ có một tên Tu Chân giả đi ngang qua xuất thủ tiêu diệt con yêu thú kia, cứu được hắn một mạng, người kia chính là Huyền Ly chân nhân của Lưu Quang phái.

Về sau, được vị Huyền Ly chân nhân này đề cử, Diệp Trần còn từng bái nhập vòa Lưu Quang phái, trở thành đệ tử ngoại môn của Lưu Quang phái, cũng chính vì vậy, Diệp Trần mới có thể từ chưa quen cuộc sống nơi Tu Chân giới này đến đứng vững gót chân.

Tuy nhiên đáng tiếc là, hắn ban đầu ở Lưu Quang phái chỉ chờ đợi không đến một năm, về sau Lưu Quang phía bị Liệt Nhật tông tiêu diệt, Diệp Trần may mắn đào thoát, bước lên con đường đói khát trôi dạt, lang thang các đại tinh vực, sau khi lấy được một chút kỳ ngộ, lúc này mới từng bước một đi tới đỉnh phong, trở thành một đời Cuồng Đế.

Đương nhiên ở lúc tu vi có một chút thành tựu, Diệp Trần liền quay trở về tinh vực Thiên Lang, đồ diệt cả Liệt Nhật tông báo thù diệt môn cho Lưu Quang phái.

"Nói đến, kiếp trước ta dù gì cũng là đệ tử của Lưu Quang phái, đã trước mắt những đệ tử này của Lưu Quang phái gặp nạn, ta tự nhiên không thể ngồi xem mà không để ý tới, hơn nữa một thế này cũng định không thể lại để cho bi kịch tiếp tục tái diễn!"

Dựa theo thời gian này mà suy tính, khoảng thời gian ở kiếp này ta tiến vào Tu Chân giới có lẽ so với kiếp trước sớm hơn khoảng chín năm, mội chuyển có lẽ còn kịp!

Những ý niệm này lóe lên ở trong đầu Diệp Trần, thân thể của hắn hơi chao đảo một cái đã xông vào trong đám người.

Mặc dù tu vi của Diệp Trần bây giờ mới chỉ khôi phục năm, sáu phần mười, thế nhưng đối phó một đám tu chân giả chỉ có cảnh giới Trúc Cơ tự nhiên không thành vấn đề.

Phanh phanh phanh!

Diệp Trần xuất thủ không lưu tình, tùy tiện đánh ra mấy chưởng, mấy người vây công người của Lưu Quang phái, toàn bộ bị Diệp Trần đánh chết tại chỗ!

"Ngươi là ai? Cũng dám nhúng tay vào chuyện của Liệt Nhật tông ta?"

Nam Lê Xuyên vốn tưởng rằng đã nắm chắc thắng lợi trong tay, thậm chí đều đã bắt đầu ảo tưởng tới việc sau khi bắt được đại mỹ nữ Vân Linh Nhi này thì nên tra tấn nàng như thế nào, lại không nghĩ tới nửa đường lại giết ra một người đến, vậy mà một hơi giết mười tên thủ hạ của hắn.

Phải biết, ở tinh vực Thiên Lang thì Liệt Nhiệt tông gần như tương đương với tồn tại của hoàng đế, cho tới bây giờ chưa bao giờ gặp loại chuyện này.

Đối mặt với câu hỏi của Nam Lê Xuyên, Diệp Trần chẳng thèm để ý tới, hướng về phía mấy tên đệ tử Lưu Quang phái mỉm cười, "Các ngươi là đệ tử của Lưu Quang phái?"

Mấy người trong lúc nhất thời cũng không kịp phản ứng là có chuyện gì xảy ra, nhưng Vân Linh Nhi kia là người có phản ứng nhanh nhất, lập tức tiến lên một bước, khom người nói:

"Khởi bẩm tiền bối! Chúng ta chính là đệ tử hạch tâm của Lưu Quang phái, vãn bối Vân Linh Nhi, gia sư chính là Huyền Ly chân nhân trưởng lão của Lưu Quang phái!"

"Ồ?"

Diệp Trần nghe được lời tự giới thiệu của nàng ta, lông mày không thể không hơi nhíu lại, ở trong Tu Chân giới, môn hạ đệ tử của các đại môn phái và thế lực, bình thường đều chia làm đệ tử ngoại môn, đệ tử nội môn và đệ tử hạch tâm.

Đệ tử hạch tâm có thể nói là đệ tử tinh anh trong tinh anh bên trong toàn bộ đệ tử của môn phái!

Giống như kiếp trước của Diệp Trần ở Lưu Quang phái vẻn vẹn chỉ là đệ tử ngoại môn mà thôi.

Nếu như kiếp trước gặp được Vân Linh Nhi và những người này, cần phải lập tức hành lễ, miệng không thể không hô một tiếng sư huynh sư tỷ.

"Đúng, khó trách ta đối với những người này không có một chút ấn tượng nào, xem ra lúc này ở kiếp trước, Liệt Nhật tông cũng đã bắt đầu ra tay với Lưu Quang phái, muốn giết sạch đệ tử hạch tâm của một môn phái, tương đương với việc hủy hoại tương lai của họ..."

Trong lòng đang nghĩ ngợi thì đằng sau chợt có một giọng nói già nua vang lên, "Các là đến cùng là người phương nào? Thật chẳng lẽ muốn chỉ vì một cái Lưu Quang phái đắc tội Liệt Nhật tông ta sao?"

Người nói chuyện là một ông lão người mặc áo bào xám có vẻ nham hiểm hung ác, bỗng nhiên chính là một vị tu sĩ cảnh giới Kim Đan duy nhất trong nhóm người này.

Diệp Trần cười lạnh, "Liệt Nhật tông? Rất đáng gờm sao?"

Oanh!

Diệp Trần vừa thốt ra lời kia, không những ông lão này và Nam Lê Xuyên thay đổi sắc mặt, ngay cả đám người Vân Linh Nhi cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.

Liệt Nhật tông chính là đại thế lực đệ nhất của tinh vực Thiên Lang, địa bàn nắm trong tay gần một nửa tinh vực, trong tông càng là có lão tổ Nguyên Anh tọa trấn, có thể nói là trong tay có quyền sinh sát.

Chính như Nam Lê Xuyên nói trước đó, cho dù Lưu Quang phái biết Liệt Nhật tông hãm hại môn hạ đệ tử bọn họ chỉ sợ cũng không có dũng khí khiêu chiến với Liệt Nhật tông.

Mà bây giờ, người trẻ tuổi thần bí trước mắt này, dường như không có để Liệt Nhật tông vào mắt một chút nào, không phải là cường giả đến từ tinh vực cao cấp?

"Các hạ rốt cuộc là ai? Còn xin cho biết!"

Ông lão áo xám trong lúc nhất thời cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, lần nữa mở miệng trầm giọng hỏi.

Diệp Trần liếc mắt nhìn ông lão kia, thản nhiên nói:

"Ta là người như thế nào, ngươi còn chưa đủ tư cách biết! Trong mười hơi thở, không chút thì chết!"

P/S: Ta thích nào....