Nhưng may mắn có ấn ký linh hồn, vừa vặn có thể miễn cưỡng giao lưu ý niệm.
“Về! Về nhà! ”Trí tuệ và ý thức của Độc Nhãn cự nhân rất thấp, lắp ba lắp bắp truyền đạt một ý niệm.
Cổ Trần động ý niệm, thì ra nó muốn về nhà, nhưng tại sao vừa rồi nổi điên?- Được, hai ngày nữa ta cùng ngươi trở về một chuyến.
Đầu óc Cổ Trần xoay chuyển nhanh, Độc Nhãn cự nhân truyền đạt ý niệm nói muốn về nhà, khiến trong lòng của hắn chấn động, lập tức nhớ ra con này còn có tộc nhân.
Nói cách khác, vẫn còn có Độc Nhãn cự nhân, kỳ thật suy nghĩ kỹ thì thấy bình thường, nó bị mùi máu tanh phát ra từ xác mấy vạn Thú nhân hấp dẫn tới.
Nói không chừng là Độc Nhãn cự nhân bỏ nhà ra đi, hôm nay nó nổi điên thì ra là vì nhớ nhà, điều này khiến Cổ Trần rất bất ngờ, càng vui mừng không thôi.
Vậy chẳng phải là đi theo nó trở về thì có thể tìm đến Độc Nhãn cự nhân khác? Vậy là có thể thu phục càng nhiều cự nhân để cho hắn sử dụng.
Những cự nhân này trí lực rất thấp, thua cả con nít Nhân tộc ba tuổi, nếu như có thể thu phục càng nhiều cự nhân sẽ là việc tốt.
Nghĩ đến đây, Cổ Trần trực tiếp đồng ý với Độc Nhãn cự nhân hai ngày nữa cùng nó trở về xem nhìn xem.
- Grao!Nghe thấy Cổ Trần đồng ý, Độc Nhãn cự nhân lập tức vui vẻ gầm rú, trông như con nít.
Cổ Trần buồn cười, trấn an Độc Nhãn cự nhân, sau đó hắn mới quay người rời đi, trở về Thanh Đồng điện của mình.
Hắn cần phải suy nghĩ kỹ kế hoạch kế tiếp.
Oong!Trong đại điện, Cổ Trần ngồi ngay ngắn trên Thanh Đồng bảo tọa, giữa chân mày sáng lên bắn ra một vệt ánh sáng, hóa thành một quyển Thanh Đồng chi thư.
“Đây là cái gì?”Cổ Trần vẻ mặt nghiêm túc, kinh ngạc nhìn Thanh Đồng Chi thư, có một thứ lạ theo bốn phương tám hướng vọt tới, tiến vào Thanh Đồng Chi thư.
Tình huống này xuất hiện từ một tháng trước, có năng lượng và khí tức lạ tràn vào Thanh Đồng Chi thư, ngay từ đầu Cổ Trần không chú ý.
Nhưng tùy theo tộc nhân trong bộ lạc không ngừng học tập chữ viết, tình huống này càng ngày càng rõ ràng, dường như có sức mạnh thần bí nào đó rót vào trong Thanh Đồng Chi thư.
Hắn rất ngạc nhiên, không ngừng điều tra Thanh Đồng Chi thư, dùng ý chí linh hồn cường đại bắt đầu phân tích khí tức thần bí kia.
Xèo xèo!Thanh Đồng Chi thư lấp lóe, từng luồng năng lượng kỳ diệu theo trong hư không vọt tới bốn phương tám hướng, huyền ảo khó lường, khó thể hiểu thấu.
Ý chí linh hồn của Cổ Trần tiếp xúc, cảm giác có khí tức hư vô mơ hồ tràn ngập, tâm thần chấn động, có chút kinh hoàng.
“Hình như! Đến từ tộc nhân trong bộ lạc?”Nghĩ đi nghĩ lại, Cổ Trần bỗng nhiên bừng tỉnh, những năng lượng kỳ dị hư vô mơ hồ này giống như đến từ tộc nhân trong bộ lạc.
Tựa hồ bởi vì truyền dạy các tộc nhân học tập chữ viết thì nó bắt đầu sinh ra, chẳng lẽ là như vậy?Cổ Trần nói một mình, ngạc nhiên nghi ngờ:- Tín ngưỡng hay khí vận?Thanh Đồng Chi thư được sáng tạo ra, sau khi dạy bảo tộc nhân học tập chữ viết thì xuất hiện loại năng lượng thần bí này.
Cổ Trần cảm giác những năng lượng huyền ảo kỳ dị này dung nhập Thanh Đồng Chi thư, không ngừng lột xác, tựa hồ trở nên càng thêm huyền diệu khó lường.
- Chẳng lẽ là khí vận, hoặc là tộc vận của một bộ lạc?Cổ Trần đầu óc xoay chuyển nhanh, suy nghĩ các loại khả năng, có lẽ đây chính là khí vận hư vô mơ hồ, dù không phải cũng không khác biệt quá nhiều.
Đây là chuyện tốt, tuy không hiểu rõ có tác dụng gì, nhưng ít ra không phải chuyện xấu.
Tạm thời nó không giúp gì được cho Cổ Trần, nhưng ít ra có thể không ngừng uẩn dưỡng Thanh Đồng Chi thư, để nó lần lượt lột xác tiến hóa.
Trước mắt, Cổ Trần cũng không hiểu rõ Thanh Đồng Chi thư là báu vật đẳng cấp cỡ nào, ít nhất mạnh mẽ và huyền ảo hơn Thanh Đồng đại ấn.
“Hình như trong Tử Phủ của ta cũng có khí tức giống như vậy.
”Cổ Trần động ý niệm, lập tức cảm giác được trong thức hải Tử Phủ của mình cũng tồn tại khí tức thần bí này, ban đầu không phát hiện, nhưng sau khi có Thanh Đồng Chi thư thì trở nên khác biệt.
Hắn có thể rõ ràng cảm giác được, theo bốn phương tám hướng không ngừng vọt tới từng luồng khí tức kỳ diệu hội tụ ở linh hồn Tử Phủ.
Ngẫm nghĩ, Cổ Trần lấy ra Thanh Đồng đại ấn thu vào Tử Phủ, bỗng nhiên dẫn động khí tức thần bí trong thức hải chen chúc nhau ập đến.
Oong!.