Bên kia, Dương Bách Xuyên nhìn Bộ Thanh Mai cười cười, vừa định nói chuyện, lại phát hiện Hách Mỹ Lệ đứng lên phía sau, đi thẳng tới bên cạnh Bộ Thanh Mai quyến rũ cười nói: “Ôi chao, tôi quên mất, cô Bộ, chủ tịch của chúng tôi còn thiếu một trợ lý văn phòng, nghĩ tới nghĩ lui tôi thấy cô thích hợp nhất, không biết cô có bằng lòng không?”  

Dương Bách Xuyên nhìn thoáng qua Hách Mỹ Lệ, trong lòng rất hài lòng với biểu hiện của cô ta.  

Còn về Bộ Thanh Mai nghe được Hách Mỹ Lệ nói cũng sợ ngây người, lập tức sửng sốt tại chỗ.  

Điều kiện ứng tuyển một thư ký bình thường còn chưa đạt được?  

Bây giờ lại tìm cho tôi một trợ lý văn phòng chủ tịch?  

Chắc chắn tôi đã nghe lầm đúng không?  

Advertisement

“Cô Bộ lại đây điền vào tờ đơn này đi~” Hách Mỹ Lệ len lén nhìn thoáng qua Dương Bách Xuyên, quả nhiên thấy được nụ cười hài lòng trên mặt Dương Bách Xuyên, cô ta thầm nghĩ thật nguy hiểm, một phen đánh cược này đúng rồi, cũng may cứu chữa kịp thời.  

Còn về Lưu Tích Kỳ ở bên cạnh, sau khi thấy Dương Bách Xuyên tỏ vẻ như vậy, thì ra cậu thích biểu cảm hèn mọn của đứa trẻ.  

Dương Bách Xuyên buồn bực trừng mắt nhìn anh ta, anh chỉ đơn thuần muốn giúp Bộ Thanh Mai, đều bước ra từ nông thôn nên tìm việc làm không dễ dàng, hơn nữa Bộ Thanh Mai rất đơn thuần, điểm này rất giống với em gái của anh, làm cho Dương Bách Xuyên rất có thiện cảm với cô.  

“Điền vào tờ đơn đi~” Dương Bách Xuyên nhìn thấy Bộ Thanh Mai vẫn đang sững sờ nên cười nói.  

Bộ Thanh Mai như vừa tỉnh mộng vui mừng đến phát khóc, cười đến chảy cả nước mắt, liên tục cúi đầu cảm ơn Hách Mỹ Lệ và Lưu Tích Kỳ: “Cảm ơn quản lý Hách, cảm ơn Tổng giám đốc Lưu đã cho tôi cơ hội, tôi nhất định sẽ làm việc chăm chỉ.”  

Không ai biết tâm trạng thất bại của việc tuyển dụng nhiều lần, cũng không ai có thể biết cô rất cần một công việc.  

Đương nhiên cô gái nhỏ đơn thuần vẫn không nghĩ ra, tại sao lại có cục diện đảo ngược lớn như vậy xuất hiện, lập tức cho cô một chức trợ lý văn phòng chủ tịch.  

Đây thật đúng là chuyện tốt như trên trời rơi xuống.  

Trong lòng cô vô cùng kích động và biết ơn, cô đi theo Tiểu Lưu đến một bên viết đơn.  

Mà Hách Mỹ Lệ nhìn thấy Bộ Thanh Mai cúi đầu cảm ơn mình, cô ta rất muốn nói là cô nên cảm ơn anh Xuyên của cô, nhưng là tài xế lão luyện lâu năm ở nơi làm việc, cô ta nhìn ra được Bộ Thanh Mai và Dương Bách Xuyên hình như mới quen biết không lâu. Mà chủ tịch Dương Bách Xuyên đẹp trai này cũng không muốn để bọn học tiết lộ thân phận của anh, cho nên đành xấu hổ nhận lấy lời cảm ơn của Bộ Thanh Mai.  

Cuộc phỏng vấn tiếp tục ngay lập tức.  

Dương Bách Xuyên tiếp tục đi tới một bên xem tư liệu.  

Không lâu sau, Bộ Thanh Mai đã điền xong tờ đơn và được Tiểu Lưu đưa đến bên cạnh Dương Bách Xuyên, nói với Bộ Thanh Mai: “Trước tiên cô cứ ngồi ở bên này đợi ~ Chờ tuyển dụng kết thúc Tổng giám đốc Lưu còn có chuyện muốn nói.”  

“Được, cám ơn!” Bộ Thanh Mai cảm ơn Tiểu Lưu.  

Thật ra Tiểu Lưu cũng là một người đẹp, cô ấy cũng là một người ưu tú nơi làm việc, không khó để nhận ra, mối quan hệ giữa Bộ Thanh Mai và chủ tịch trẻ tuổi rất mập mờ, cho nên trực tiếp dẫn Bộ Thanh Mai đến bên cạnh Dương Bách Xuyên, Tiểu Lưu cũng muốn nịnh bợ chủ tịch một chút.  

Nếu như thật sự chờ Tổng giám đốc Lưu lên tiếng, hoàn toàn có thể đưa Bộ Thanh Mai ra ngoài chờ, không thấy mấy người trước trúng tuyển đều đi ra ngoài chờ sao?  

Một tay gà mờ như Bộ Thanh Mai chưa từng bước vào chốn công sở thì không hề biết điều này, dù sao người ta nói cái gì cô làm theo cái đó, ngoan ngoãn đến chỗ Dương Bách Xuyên ngồi.  

Tiểu Lưu nói xong với Bộ Thanh Mai, sau đó mỉm cười với Dương Bách Xuyên rồi rời đi.