“Đa tạ chủ nhân quan tâm, ta không sao.” Mặc dù Tử Hoàng bị Độc Nhãn Giao Long vây hãm, nhưng dù sao nàng ta cũng có truyền thừa ký ức thời đại trước, còn là tồn tại có tu vi thiếu chút nữa là Thiên Yêu, nên không có gì đáng ngại.  

“Chủ nhân, ta cũng không sao.”  

Lúc này, Chuột Vương cũng đáp xuống từ chân trời, nói. Trông Chuột Vương thảm hại hơn Tử Hoàng, trên người bị Huyết Sư Vương cào ra một lỗ máu, nhưng cũng không đáng ngại.  

“Hừ…”  

Thấy Chuột Vương, Tử Hoàng hừ lạnh, không chào đón Chuột Vương, điều này vẫn là vì canh cánh trong lòng chuyện lần trước Chuột Vương không hiến tế cho nàng ta.  

Chuột Vương sợ bà cố Tử Hoàng này, mặc dù bây giờ hai người đều là tiểu đệ của Dương mỗ, nhưng Chuột Vương vẫn nơm nớp lo sợ, không dám nói nhiều ở trước mặt Tử Hoàng.  

Ngay sau đó, Tử Hoàng đưa Giao Long Châu cho Dương Bách Xuyên, nói: “Chủ nhân, đây là Giao Long Châu.”  

Dương Bách Xuyên giơ tay ra nhận lấy, lúc lật tay hai quả linh đào mọc từ cây linh đào mẹ đã xuất hiện trong tay hắn, nói: “Ăn linh đào khôi phục vết thương đi, các ngươi vất vả rồi.”  

Hắn cho hai người mỗi người một quả linh đào.  

“Đa tạ chủ nhân ban thưởng.”  

Tử Hoàng và Chuột Vương mừng rỡ, bây giờ bọn họ biết trong tay chủ nhân Dương Bách Xuyên này có không ít đồ tốt, linh đào tản ra sức sống và linh khí mạnh mẽ tất nhiên là đồ tốt.  

Dương Bách Xuyên cầm lấy Giao Long Châu, trong lòng mừng rỡ, hắn có thể cảm nhận được lực Hỏa Diệm mạnh mẽ chứa đựng trong Giao Long Châu. Hắn thường luyện đan, vẫn luôn muốn tìm một loại dị hỏa luyện hóa để tăng cường năng lực luyện đan của mình, đáng tiếc vẫn chưa gặp được dị hỏa.  

Bây giờ trong tay cầm Giao Long Châu, Dương Bách Xuyên lại biết lực Hỏa Diệm mạnh mẽ chứa trong Giao Long Châu thuộc tính Hỏa này sẽ không kém hơn dị hỏa. Nếu như luyện hóa Giao Long Châu này, thăng cấp lực Hỏa Diệm của bản thân hắn, sau này chắc chắn sẽ có thể luyện chế ra đan dược phẩm cấp cao mạnh mẽ hơn.  

Từ chuyện Độc Nhãn Giao Long cầm Giao Long Châu này có thể vây khốn lão yêu quái sắp đạt đến Thiên Yêu như Tử Hoàng đã đủ chứng minh uy lực của Giao Long Châu.  

“Áu…”  

Đúng lúc này, nghé con rống lên.  

Dương Bách Xuyên quay đầu thấy nghé con hóa thành một lưu quang bay vụt tới.  

Chớp mắt đã đến bên cạnh Dương Bách Xuyên, thân mật vây quanh Dương Bách Xuyên như một con chó cỏ.  

Mặc kệ nói thế nào, lần này nghé con hoàn thành tiến hóa huyết mạch là chuyện tốt lớn. Nó vừa ở trong không gian bình Càn Khôn ra đã khiến Trống Kỳ Lân rạn nứt, sau đó hiện ra bộ mặt thật, hai mắt thành ánh sáng đánh vang, khiến Yêu tộc của cả dãy núi Vạn yêu đều nằm bò xuống, càng ảnh hưởng đến Độc Nhãn Giao Long và Huyết Sư Vương.  

Cuối cùng, lá Tử Vân Ngũ Lôi của Dương Bách Xuyên xuất kích, một đòn xử lý Độc Nhãn Giao Long và Huyết Sư Vương. Nếu như không có sự ảnh hưởng của nghé con, Dương Bách Xuyên tin rằng hắn đi công kích chắc chắn hai Đại Yêu Tôn Độc Nhãn Giao Long và Huyết Sư Vương sẽ có phòng bị, hoặc sẽ không bị đánh bại dễ dàng như vậy.  

Nói tóm lại, coi như nghé con lập công rồi.  

Dương Bách Xuyên cười nói: “Lần này coi như ngươi lập công, ban thưởng cho ngươi.”  

Hắn ném hai quả linh đào cho nghé con.  

“Đa… đa tạ chủ nhân.”  

Ngay sau đó nghé con nuốt cả hai quả linh đào, miệng lại nói ra tiếng người cảm ơn chủ nhân.  

Điều này khiến Dương Bách Xuyên sửng sốt, hỏi: “Nghé con, ngươi có thể nói chuyện rồi à?”  

“Ừ… May nhờ có giọt… giọt nước của chủ nhân, ta đã hoàn thành lột xác huyết mạch nên có thể nói chuyện rồi.” Nghé con nói ra từng câu vẫn hơi mất sức giống như trẻ con vừa mới học nói.  

“Không tệ, không tệ… Không đúng… Trống Kỳ Lân ở đâu rồi?” Đang nói chuyện, ánh mắt Dương Bách Xuyên chợt thấy sau khi Trống Kỳ Lân biến  nhỏ, rồi biến mất.