Sau khi toàn bộ hung thủ bị sa lưới , tuy rằng cảnh sát thật cao hứng, thế nhưng đoàn người của thái tử Ả Rập còn cao hứng hơn . Sau khi biết mình bị nhóm người còn lại của tổ chức " Cách Mạng Đỏ " theo dõi , bọn họ cảm thấy ăn không ngon , ngủ không yên , mỗi ngày trôi qua giống như là một năm vậy , tuy rằng cảnh sát Hồng Kông bố trí lực lượng bảo vệ bọn họ tầng tầng lớp lớp , thế nhưng vì bị khắc sâu về sự khủng bố của tổ chức " Cách Mạng Đỏ " đoàn người của thái tử Ả Rập vẫn sống trong lo lắng .



Trong phòng bệnh , sau khi thái tử Ả Rập tỉnh lại , hắn hét lên một tiếng, thân thể càng không ngừng run lên , trong miệng kêu to "Không nên ", sắc mặt trắng bệch , hai mắt rã rời , có thể thấy được hắn đang bị ám ảnh bởi môtk loại sợ hãi sâu sắc .



Thấy bộ dạng sợ hãi của thái tử Ả Rập , Trương Sở Lăng lắc đầu, nhưng trong lòng cũng đồng tình với hắn .



Sau khi Mèo Rừng lợi dụng xong phiên dịch viên của thái tử , cũng không có buông tha tên phiên dịch kia, mà là tàn nhẫn chặt đứt tứ chi , sau đó đem cây côn thịt ấy đặt vào cốp xe phía sau , khi Mèo Rừng ném thái tử vào cốp xe phía sau , thái tử Ả Rập vẫn còn tỉnh táo , khi hắn thấy phiên dịch viên của mình đã là một cây côn thịt , hắn sợ hãi đến nối toàn thân mềm nhũn, Mèo Rừng ném hắn vào cốp xe nhốt chung với phiên dịch viên kia cùng một chỗ , không gian tối đen cùng mùi huyết tinh nồng nặc làm cho hắn vô cùng sợ hãi , sau đó bởi vì tâm lý chịu đựng không được tốt cho lắm nên liền hôn mê .



"Thái tử , không có chuyện gì đâu ." Hai tay Trương Sở Lăng giữ lấy vai của thái tử , "Chúng ta đã cứu được ngươi rồi , Mèo Rừng, Huyết Hổ, Chó Điên đều chết hết, về sau không còn cái gì uy hiếp đến an toàn của ngươi nữa đâu ."




Hai mắt Trương Sở Lăng chăm chú nhìn thái tử , âm thanh nói chuyện hết sức ôn nhu , chậm rãi, cảm xúc của thái tử Ả Rập bắt đầu ổn định lại . Chỉ là hai mắt của hắn vẫn tràn ngập sợ hãi như cũ .



"Quá khứ, tất cả đều quá khứ, ngươi bây giờ là tuyệt đối an toàn , có chúng ta bảo hộ, bất luận kẻ nào cũng không thể đe doạ được ngươi ..." Nhãn thần của Trương Sở Lăng cang trở nên nhu hoà . Thanh âm của hắn cũng càng ngày càng nhẹ.



Thấy nhãn thần của Trương Sở Lăng giống như một dòng suối đang chảy , ánh mắt của thái tử Ả Rập dần dần mất phương hướng . Nghe thấy thanh âm của Trương Sở Lăng bên tai , hai mắt thái tử chầm chậm khép lại , ngủ thiếp đi . (nó còn biết cả thôi miên nữa =.= )



Thấy thái tử Ả Rập đã ngủ say , Trương Sở Lăng mới thở một hơi, đã lâu không có sử dụng qua thuật thôi miên , hắn còn sợ là không thành công . Cũng may trạng thái tinh thần của thái tử còn suy yếu , làm cho mình dễ dàng thôi miên được hắn .



Sau khi Trương Sở Lăng ra khỏi phòng bệnh . Lập tức thì có một đám người xông tới, những người này đại bộ phận là đoàn người đi theo thái tử , còn có bộ phận là các thương nhân muốn hợp tác cùng thái tử Ả Rập , Trương Sở Lăng biết bọn họ đến vì ý đô gì , do đó mỉm cười nói ."Thái tử đã khá hơn rồi , tin tưởng rất nhanh có thể hoàn toàn bình phục ."



Nghe được câu trả lời của Trương Sở Lăng , toàn bộ mọi người đều thở dài nhẹ nhõm .



"A Lăng. Mấy ngày nay khổ cực cho ngươi ." Quách Quân Vĩ trông thấy vẻ mặt mệt mỏi của Trương Sở Lăng khi đi ra , biết hắn tốn không ít công sức , không khỏi quan tâm an ủi nói.



Trương Sở Lăng bất đắc dĩ nhún vai, hắn sẽ không nghĩ tới bản thân sẽ coi đó là chuyện công việc , bản thân chiếu cố đến một đại nam nhân lâm vào tình cảnh nhưuvậy , ngẫm lại cũng có chút phiền muộn. Bất quá hắn cũng không có biện pháp , từ khi thái tử tỉnh lại ba ngày trước , tinh thần liền vô cùng bất ổn , thấy người là đánh , mặc cho bác sĩ kiểm tra thế nào , đều không tìm ra được bất cứ căn bệnh nào , ngay khi mọi người đều lo lắng rằng thái tử Ả Rập bị bệnh tâm thần, kỳ tích đột nhiên xảy ra.



Khi Trương Sở Lăng vô ý đến gần thái tử , thái tử lại không có công kích Trương Sở Lăng, tuy rằng tinh thần vẫn còn chút bất ổn định , nhưng so với khi tiếp xúc với người khác thì khá hơn , bệnh viện vui mừng quá đỗi , mãnh liệt yêu cầu cảnh sát tạm thời điều Trương Sở Lăng đến chiếu cố cho thái tử Ả Rập .



Khi các thành viên của tổ chức " Cách Mạng Đỏ " bị bắt hết thì nhiệm vụ đã hoàn thành , Quách Quân Vĩ suy đi nghĩ lại nhiều lần về việc điều tạm thời Trương Sở Lăng ra khỏi PTU , cuối cùng quyết định điều Trương Sở Lăng đến chiếu cố cho thái tử Ả Rập .



Dù sao thái tử Ả rập khi đến Hồng Kông đã gặp không ít phiền toái , không chỉ bị bắt cóc hai lần , mà nhân viên phiên dịch riêng còn bị chết thảm ,chính phủ Hồng Kông cùng không muốn đem những chuyện mà thái tử Ả Rập gặp phải ở Hồng Kông công bố ra ngoài , đây là một sự kiện được liệt vào loại có độ cơ mật cao của chính phủ , toàn bộ những người liên quan đều phải có nghĩa vụ giữ bí mật , không được để lộ sự tình này ra bên ngoài . Thế nhưng, đối với người của mình thì có dễ dàng , còn muốn đám người của thái tử Ả Rập giữ bí mật về chuyện này thì cũng có không ít khó khăn , do đó chính phủ Hồng Kông tìm mọi cách nịnh bợ đoàn người của thái tử Ả Rập .




Căn cứ vào tư liệu mà cảnh sát cung cấp , Trương Sở Lăng cùng với đoàn người thái tử Ả Rập có quan hệ không tệ , Vì vậy, chính phủ Hồng Kông quyết định trước khi thái tử Ả Rập rời khỏi Hồng Kông , thì Trương Sở Lăng phải làm " thiếp thân hộ vệ " cho thái tử Ả Rập , cùng kiêm luôn chức phiên dịch viên cho thái tử . Khi Trương Sở Lăng nhận được mệnh lệnh điều động về việc này , tuy rằng trong lòng biết rõ thiếp thân hộ vệ chỉ là giả , cẩn thận tỉ mỉ chiếu cố mới là thật, bất quá hắn lại không có cách nào cự tuyệt , ai biểu bản thân hắn là một tiểu binh ?



" A Lăng, nhẫn nại vài ngày nữa , chờ đoàn người thái tử Ả Rập rời khỏi Hồng Kông . Phải biết rằng tuy rằng sự tình về thái tử Ả Rập đều được giữ kín , nhưng công lao của người lập được trong vụ án này là rất lớn không thể bỏ qua được , một khi kết thúc huấn luyện PTU , ngươi khẳng định sẽ thăng chức ." Thấy bộ dạng đăm chiêu ủ dột của Trương Sở Lăng , Quách Quân Vĩ cho là hắn chán ghét công việc này , liền không ngừng làm công tác tư tưởng .



Trương Sở Lăng nghe vậy cười cười, hắn nhìn Quách Quân Vĩ với vẻ mặt hổ thẹn , nói , "Quách Sir, việc ta chiếu cố thái tử Ả Rập tự đầu chí cuối đều không có một chút phàn nàn nào a , chỉ là trong lòng ta vẫn luôn nhớ mong bữa cơm mà ngươi thiếu ta , đã qua ba ngày rồi , có hay không cũng phải trả lời chứ ."



Quách Quân Vĩ nghe được câu đầu tiên của Trương Sở Lăng thì ngẩn ra , tiếp theo là cười to , tức giận nói , "Tiểu tử ngươi hiện tại càng ngày càng tùy tiện , không biết tôn trọng người lớn tuổi gì cả ."



"Quách Sir, ngươi rất già sao, sao ta lại thấy ngươi so với ta cũng không có sai biệt lắm ." Trương Sở Lăng đi chung quanh Quách Quân Vĩ hai vòng , giả vờ kinh ngạc than thở.



Cùng Quách Quân Vĩ ở chung đã lâu , Trương Sở Lăng liền đã phát hiện bề ngoài của Quách Quân Vĩ tuy lạnh lùng nghiêm nghị , nhưng nội tâm là một người đầy nhiệt huyết , Trương Sở Lăng dần dần tiếp nhận vị lãnh đạo này vừa là thầy vừa là bạn .



Trương Sở Lăng nói khiến cho tâm trạng của Quách Quân Vĩ trở nên cao hứng hơn , không có người lớn tuổi nào mà không thích người khác khen bản thân mình trẻ cả , hắn giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ , nói , "A Lăng, cũng sắp đến thời gian tan tầm rồi , chúng ta gọi điện thoại cho Ngạn Bác , buổi tối đến Giây Phút Vui Vẻ tụ họp ( có lẽ là tên một quán bar ), ta biết tuổi trẻ các ngươi đều thích nhảy nhót mà ."



"Cái gì mà tuổi trẻ chúng ta đều thích nhảy nhót chứ , Quách Sir ngươi không phải là cũng rất muốn đi sao , xem ra ngươi cũng không có già a ." Trương Sở Lăng khoái trá lên tiếng, sau đó điện thoại cho Lưu Ngạn Bác , nói với hắn chuyện buổi tối cùng tụ tập đi giải trí .



Lưu Ngạn Bác ở điện thoại đầu kia nghe có người mời đến Giây Phút Vui Vẻ , vui vẻ nhảy dựng lên, còn hỏi đến việc có được mang theo người nhà hay không nữa .



"Quách Sir, Lưu Sir hỏi có được mang theo người nhà không ? " Phát hiện Quách Quân Vĩ lúc này vẫn còn hăng hái cao độ suýt chút nữa ngã nhào xuống .



Quách Quân Vĩ một tay đoạt điện thoại của Trương Sở Lăng , hướng về Lưu Ngạn Bác ở đầu kia điện thoại quát , "Nếu như ngươi không sợ con cọp mẹ của ngươi ghen , thì hay mang theo tình nhân cùng tiểu mật của ngươi theo cùng đi ..."



Nghe được Quách Quân Vĩ cùng Lưu Ngạn Bác chỉ trích nhau trong điện thoại , trong lòng Trương Sở Lăng cũng xấu hổ đến toát mồ hôi , tuổi tác đã lớn như vậy , mà vẫn còn bát nháo như vậy . Bất quá trong nội tâm của Trương Sở Lăng cũng cực kỳ ước ao có được tình bạn như Quách Quân Vĩ và Lưu Ngạn Bác , hắn phát hiện trong khoảng thời gian cùng với Quách Quân Vĩ và Lưu Ngạn Bác ở một chỗ , thói quen cô độc của hắn hình như dần dần bị bọn họ cảm hoá , tâm tình rõ ràng trở nên thoải mái hơn .




Sau khi cúp điện thoại , Quách Quân Vĩ mới phát hiện Trương Sở Lăng đứng bên cạnh nhìn mình , trên mặt vẫn còn ẩn hiện bộ dáng tươi cười , hắn không khỏi xấu hổ cười, "A Lăng, ngươi có bạn gái không, gọi nàng cùng đi cho vui ."



Trương Sở Lăng lắc đầu, biểu thị bản thân không có bạn gái.



Quách Quân Vĩ trêu đùa hai câu , cũng không nhiều lời, liền lái xe mang theo Trương Sở Lăng chạy tới Giây Phút Vui Vẻ ở Tiêm Sa Trớ .



Tuy rằng thời gian còn sớm, nhưng lại ở trung tâm của khu vực giải trí náo nhiệt nhất , lúc này bên trong Giây Phút Vui Vẻ đầy huyên náo , tiếng nói chuyện ồn ào , ánh sáng chiếu mập mờ , trai thanh gái lịch đều có thần sắc khác nhau , bầu không khí bên trong Giây Phút Vui Vẻ đày mập mờ .



Trương Sở Lăng cùng Quách Quân Vĩ tìm một chỗ ngồi đại sảnh , kêu phục vụ mang lên một ít đồ ăn , sau đó ngồi xuống ghế nghe nhạc .



Trông thấy những thanh thiêu niên đang nhảy nhót ở sàn nhảy , trên mặt Quách Quân Vĩ tràn đầy ước ao , "Tuổi còn trẻ thật là tốt a , A Lăng, ngươi cũng xuống nhảy một chút đi , nói không chừng tìm được bạn vào buổi tối thì sao ?"



Những lời này của Quách Quân Vĩ chính là để trêu chọc Trương Sở Lăng , cũng không có thật lòng, làm hắn cảm thấy kinh ngạc chính là, Trương Sở lănóngau khi nghe hắn nói xong , trực tiếp đi đến sàn nhảy ở trung tâm .



Con mắt của Trương Sở Lăng nhìn chăm chú vào một nữ nhân , người đàn bà kia rất lạnh lùng , cũng rất xinh đẹp, mấu chốt nhất chính là, vẻ mặt nàng lúc này ửng hồng , chóp mũi có rất nhiều mồ hôi hột tinh mịn, đôi môi mỏng tinh tế , đôi mắt quyến rũ hiện lên một tầng hơi nước .



Quách Quân Vĩ không nghĩ tới bản thân tùy tiện chỉ đùa một chút , Trương Sở Lăng lại hành động thực sự , không khỏi có điểm cảm khái người trẻ tuổi khó kiềm chế , nhưng khi hắn thấy Trương Sở Lăng đi tới sàn nhảy trung tâm liền ôm lấy một nữ nhân khiêu gợi lạnh lùng , miệng của hắn mở lớn đến nổi có thể nhét cả quả trứng gà . (, các bạn đoán xem là ai đi )