Thẩm Lãng nhìn Hill Charlie ở trước mặt bằng ánh mắt vô cùng lạnh lùng.

Hill Charlie sinh ra trong một gia đình giàu có, đã thấy qua không ít những người tàn nhẫn nhưng ánh mắt của Thẩm Lãng lúc này lại khiến anh ta cảm thấy sợ hãi.

Giống như một trận gió lạnh ập thẳng tới.

Thình Thịch một tiếng, Hill Charlie quỳ gối trước mặt Thẩm Lãng.

“Cầu xin anh buông tha cho tôi, tôi không muốn chết, tôi là người thừa kế của gia tộc Hill, chỉ cần anh chịu buông tha cho tôi, sau này gia tộc Hill nhất định sẽ nghe theo anh!” Hill Charlie ôm chân Thẩm Lãng, khóc lóc cầu xin.

Thẩm Lãng có chút không kiên nhẫn đá văn Hill Charlie sang một bên, cười lạnh một tiếng, xoay người đi tới trước mặt Harry.

“Cho anh một cơ hội, giết anh ta rồi anh có thể rời đi!” Thẩm Lãng lạnh lùng nói.

Harry chậm rãi ngẩng đầu, khi nhìn thấy ánh mắt lạnh băng của Thẩm Lãng, suy nghĩ có chút hoảng loạn.

“Hay là tôi bảo anh ta giết anh, sau đó để anh ta rời đi!” Thẩm Lãng tiếp tục nói.

Harry do dự một chút, cắn chặt răng hỏi: “Anh nói sẽ giữ lời chứ?”
Thẩm Lãng hừ lạnh một tiếng rồi nói: “Anh không có lựa chọn!”
“Được!”
Khi Hill Charlie thấy Harry nhìn về phía mình, sợ đến mức hồn bay phách tán.

“Harry, Harry, cậu phải hiểu rõ thân thận của mình, tất cả những gì của cậu đều là tôi cho!” Hill Charlie lớn tiếng quát Harry.


Chỉ là đối với Harry, tất cả đều không còn quan trọng nữa, tuy rằng thân phận sát thủ khiến anh ta không màng sống chết nữa nhưng đi theo Hill Charlie nhiều năm như vậy, Harry cũng đã học được cách hưởng thụ niềm vui của cuộc sống!
Anh ta không muốn chết, anh ta muốn sống tiếp!
“Xin lỗi Hill Charlie, an giấc ngàn thu đi, tất cả đều nên kết thúc rồi!” Harry lạnh lùng nói.

Hill Charlie hét khàn cả giọng, hy vọng có thể dùng chút sức lực còn sót lại của mình để khiến Harry nương tay.

Harry đi tới trước mặt Hill Charlie, chậm rãi bóp lấy cổ anh ta.

Hill Charlie mất đi cơ hội sống sót cuối cùng, trong nháy mắt cả người tràn đầy hoảng sợ và không cam lòng.

Ném Hill Charlie ra phía sau, Harry đi tới trước mặt Thẩm Lãng rồi nói: “Tôi có thể đi rồi chứ!”
Thẩm Lãng gật đầu cười nói: “Đương nhiên rồi!”
Harry xoay người đi về phía bên ngoài.

Khi Harry đi tới cửa, ngoài cửa truyền tới tiếng hô lớn.

“Giết hắn cho tôi!”
Sau đó là một trận đánh nhau ầm ý.

Rất nhanh, tiếng đánh nhau vơi đi, cửa phòng lại một lần nữa bị đẩy ra, là Chung Trường Phong đi vào.

Lúc này trên người ông ta đầy máu me, nhưng ngược lại khiến cả người ông ta tăng thêm vài phần sát khí.

Chung Trường Phong đi tới trước mặt Thẩm Lãng.

‘Thịch’ một tiếng, quỳ gối xuống trước mặt Thẩm Lãng.


“Anh Thẩm Lãng, anh giúp tôi báo thù cho con trai, đại ân đại đức này Chung Trường Phong tôi cả đời sẽ không quên!” Nói rồi, Chung Trường Phong mạnh mẽ dập đầu ba cái.

“Ông không cần phải quỳ xuống với tôi, nếu như thật sự có lòng thì đi xin lỗi Yến Vân Sơn đi, ông biết là con trai ông suýt chút nữa hại nhà họ Yến tan cửa nát nhà không!” Thẩm Lãng nhàn nhạt nói.

“Anh Thẩm Lãng yên tâm, tôi nhất định sẽ nhận tội với nhà họ Yến!” Chung Trường Phong nói.

Thẩm Lãng rời khỏi phòng để Kim Nam xử lý tất cả hiện trường.

Đối với những chuyện xảy ra ngày hôm nay, Kim Nam cũng nói rõ ràng với mọi người không được tiết lộ nửa câu, nếu không kết cục của bọn họ cũng sẽ giống như Hill Charlie!
Cùng ngày hôm đó, Chung Trường Phong một mình đi tới nhà họ Yến.

“Chung Trường Phong ông còn dám tới nhà họ Yến sao!”
“Hôm nay tôi sẽ giết chết ông!”
Người của nhà họ Yến coi nhà họ Chung như kẻ thù, việc Chung Thiên hạ độc Yến Vân Sơn đã khiến họ coi nhà họ Chung như kẻ thù không đội trời chung!
Để mặc người nhà họ Yến không ngừng đấm đá, động tay động chân với mình, Chung Trường Phong đều chấp nhận, không hề kêu rên một tiếng.

“Dừng tay!” Lúc này Yến Vân Sơn ngồi trên xe lăn được Yến Khả Nhi đẩy ra ngoài.

Người của nhà họ Yến lúc này mới tản ra, ngừng đấm đá với Chung Trường Phong.

Yến Vân Sơn cũng nhìn ra Chung Trường Phong nhất định là tới làm lành, nếu không với thân phận của Chung Trường Phong sao đến cả một tên tài xế cũng không mang theo chứ.

Thấy Yên Vân Sơn đi ra, Chung Trường Phong nén đau đớn, xoa xoa máu tươi trên khóe miệng, đi tới trước mặt Yến Vân Sơn.


“Ông Yến, chuyện con trai tôi làm tôi thay nó gánh vác, hôm nay ông muốn chém muốn giết gì cũng được!” Chung Trường Phong nói.

“Con mẹ nó ông đừng có cho rằng chúng tôi không dám giết ông!”
“Ông chủ, đừng tin loại người này! Ông ta là biết cô chủ nhà chúng ta sắp liên hôn cùng anh Thẩm Lãng nên mới tới xin lỗi đấy!”
“Đúng vậy, ông, loại người này nên đưa ông ta đi gặp
Mấy người nhà họ Yến lại bắt đầu sôi nổi xắn tay áo lên, chuẩn bị động tay động chân với Chung Trường Phong.

“Đủ rồi!” Yến Vân Sơn lạnh giọng nói.

Mọi người thấy vậy tuy rằng không ra tay nữa nhưng vẫn tiến thêm một bước.

“Chung Trường Phong, chuyện con trai ông làm sai đã phải trả giá lớn rồi, ông đi đi, chuyện này chúng tôi sẽ không truy cứu nữa!” Yến Vân Sơn trầm giọng nói.

Vẻ mặt Chung Trường Phong hổ thẹn, trong lòng cực kỳ phức tạp.

Việc này khiến cho người đàn ông từng quát tháo khắp Kinh Đô lúc này đã có chút ướt nhòe khóe mắt.

“Ông Yến, Chung Trường Phong tôi xin cảm ơn lần nữa, sau này chuyện của nhà họ Yến cũng sẽ là chuyện của nhà họ Chung tôi!” Nói rồi, Chung Trường Phong cung kính cúi đầu với Yến Vân Sơn rồi xoay người rời đi.

Cùng lúc đó!
Từ lúc biết được Thẩm Lãng đã xử lý Hill Charlie, Thẩm Tư Nguyên hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Vốn tưởng rằng cơ hội lần này có thể khiến cậu ta có được vị trí người thừa kế gia tộc Ngoan Nhân, hiện giờ lại mất hết rồi.

Thẩm Tư Nguyên đi tới văn phòng Nguyên Lão.

“Tư Nguyên, Thi Bất Du là cơ hội cuối cùng của cậu…” Giọng Nguyên Lão bình đạm nói.

Thẩm Tư Nguyên cũng biết ý tứ ông ta.


Cả Kinh Đô này vì chuyện tìm kiếm Mộc Hồng Diệp mà xôn xôn dư luận, khắp nơi đều lan truyền rằng gia tộc sau lưng Thẩm Lãng có thế lực rất lớn, hiện giờ tập đoàn Phi Vũ gần như đã trở nên lớn mạnh nhất Kinh Đô.

Các gia tộc lớn đều hết mực muốn lấy lòng tập đoàn Phi Vũ.

“Nguyên Lão, chuyện này nếu bị gia tộc biết, e là…”
Không chờ Thẩm Tư Nguyên nói xong, Nguyên Lão đã ngắt lời cậu ta
“Cậu biết khác biệt lớn nhất của anh ta với cậu là gì không?” Vẻ mặt Nguyên Lão đột nhiên trở nên nghiêm túc.

Thẩm Tư Nguyên khẽ lắc đầu.

“Khụ…” Nguyên Lão thở dài một hơi: “Khí phách, có lợi thế lớn như Thi Bất Du ở trong tay mà cậu còn lo trước lo sau, cậu cảm thấy mình có thể chiến thắng nếu cứ như vậy sao?”
“Nguyên Lão, tôi…” Thẩm Tư Nguyên nhất thời nghẹn lời, đối với chuyện này, cậu ta đúng là rất sợ hãi, đặc biệt là sau khi biết thủ đoạn xử lý của Thủ Lãng với mấy tên sát thủ, trong lòng Thẩm Tư Nguyên như lưu lại một bóng ma tâm lý.

“Đi ra ngoài đi, cậu tự nghĩ lại xem có muốn đấu trận này hay không, đây là cơ hội cuối cùng của cậu!” Nói rồi nguyên lão chống gậy trở về thư phòng.

Bên kia, văn phòng chủ tịch tập đoàn Phi Vũ.

“Chủ tịch Thẩm Lãng…” Thư ký đứng ở cửa khẽ gọi.

“Không gặp! Hôm nay tôi sẽ không gặp bất kỳ kẻ nào, có chuyện gì thì đi tìm Thượng Bân!
Thẩm Lãng đột nhiên thấy đau đường, từ lần trước sau khi điều động gia tộc đi cứu Mộc Hồng Diệp, bây giờ ngày nào cũng có người tìm đến muốn làm thân với anh.

Thậm chí lịch hẹn ở chỗ thư ký đã trải dài tới một năm sau!
Tập đoàn Phi Vũ cũng trở thành nơi xuất hiện nhiều nhân vật lớn nhất Kinh Đô.

Mà có thể gặp được Thẩm Lãng cũng có thể tượng trưng cho việc người đó có thân phận lớn đến đâu.

.