Tác giả: Tô Nhàn Nịnh

Edit by Freya

Nếu không phải người này, mỗi ngày đều chép phạt, ngày hôm qua còn chép xong rồi.

Hắn cũng không cần tối hôm qua suốt đêm chép.

Nghĩ vậy, Lục Viễn Tư càng đoán không ra Bùi Doãn Ca.

Nói cô nghe lời, cô làm trò trước mặt chủ nhiệm giáo dục, đá đổ bàn của Lăng Cát Vi, còn đem Tiền Thành Tuấn đánh vào bệnh viện.

Nói cô kiêu ngạo, thầy vật lý phạt, cô lại nghiêm túc cần mẫn chép phạt……

“Bạn học Bùi, cậu gần đây…… Hình như xinh đẹp hơn.”

Nghe được tiếng nói phía sau, Lục Viễn Tư nhíu mày.

Hắn sao lại không biết, Sở Tri Hành có thể nói loại lời như vậy?

Nhưng mà.

Lúc hắn không kiên nhẫn quay đầu, vừa lúc đối diện sườn mặt của cô gái, lại ngăn không được ngây người.

Lúc trước, hắn cũng biết bạn cùng bàn mới của mình rất xinh đẹp.


Nhưng đuôi mắt ẩn ẩn đè nặng một tầng hồng nhạt, nhìn qua liền thấy không dễ chọc lắm.

Mà hai ngày này, nét mặt Bùi Doãn Ca toả sáng, vốn là mặt mày minh diễm, càng thêm lười biếng phong tình.

Bỗng nhiên.

Hắn nghe được người bên cạnh mặt không đỏ tâm không nhảy nói, “Tiểu Sở, cậu nên nói điều mà người khác không biết.”

Lục Viễn Tư: “……”

Không lâu.

Vào học.

Thầy vật lý thu được hai bản chép phạt hoàn chỉnh, vô cùng vui mừng.

Hai tay ông cầm bản chép phạt, cười nói, “Thấy chưa?

Cho dù là giáo bá, hay là giáo hoa, Triệu Dật tôi phạt, cũng không bao giờ thiếu.”

Lục Viễn Tư: “……”

Bùi Doãn Ca: “……”

Thầy Triệu Dật luôn luôn thiết diện vô tư, trong lòng mọi người đều hiểu. Chẳng qua, lần này làm mọi người ngoài ý muốn là, đại diện môn thầy Triệu chọn học kỳ này lại là Bùi Doãn Ca.


Cho tới nay, đại diện môn của thầy Triệu, đều là người có điểm cao nhất nhận.

Cái này làm cho cô gái liên tục làm đại diện môn một năm rưỡi trước sắc mặt kém đi, quay đầu nhìn Bùi Doãn Ca.

Tan học.

Nữ sinh tâm thái không cân bằng đi tới trước mặt Bùi Doãn Ca.

Tiếp theo, còn không đợi nữ sinh thấy rõ, Bùi Doãn Ca liền đem iPad trong tay nhét trở lại ngăn kéo.

Nữ sinh che giấu ánh mắt u ám, ngoài cười nhưng trong không cười nói.

“Bạn học Bùi, nếu về sau môn vật lý tôi có vấn đề, có thể đến hỏi cậu sao?”

Kỳ thật, mọi người đối với thành tích của Bùi Doãn Ca, đều đại khái có thể suy đoán được.

Từ cao trung kém nhất thành phố chuyển đến, có thể theo kịp tiến độ của bọn họ đã là không tồi.

Còn muốn làm cái gì học bá??

Nằm mơ.

Cô ta hỏi Bùi Doãn Ca như vậy, thật ra là cố ý.


“Cậu cảm thấy sao.”

Bùi Doãn Ca nhếch môi, dù bận vẫn ung dung nhìn ả.

Dứt lời.

Nữ sinh không tự giác đối diện ánh mắt Bùi Doãn Ca, lập tức cả người cứng lại.

Phảng phất tâm tư của bản thân, đều bị lộ rõ trước mặt cô..

“Tôi……”

Nữ sinh không hiểu thấu lạnh sống lưng.

Mà lúc này, Bùi Doãn Ca đã cầm lấy ipad và sách ngoại khoá, từ từ cười, đi ra khỏi phòng học.

Cô không có thời gian, lãng phí so đo với học sinh cao trung.

Sau khi Bùi Doãn Ca rời đi.

Lăng Cát Vi mới dám đi đến bên cạnh nữ sinh, ngữ khí kiêu ngạo châm chọc nói.

“Linh Linh, chúng ta và cô ta không phải người cùng đường.

Cô ta thi cử gian lận, dựa vào người nhà Hữu Kiều mới có thể đến lớp chúng ta. Về sau vào xã hội, vòng của chúng ta cô ta bò cũng không đến được.”

……

Trên hành lang dài.

Bùi Doãn Ca ngại đánh chữ, trực tiếp gọi cho Marcus.
“Bùi tiểu thư, sao cô lại gọi điện thoại cho tôi?”

Marcus áp chế không được kích động.

“Anh vừa mới nói, anh quen biết người bên viện nghiên cứu y học?”

“Đúng vậy, thường xuyên quan hệ hữu nghị!”