Tác giả: Tô Nhàn Nịnh

Edit by Freya

“Ta thấy con điên rồi! Tần Lãng, con nếu không xoá đi, có tin ta mang theo Kiều Kiều đi không??”

Thấy mẹ Tần cố chấp như vậy, Tần Lãng nhíu mày, “Mẹ, mẹ có phải không biết ai mới là con gái ruột của mẹ không?”

Mẹ Tần đè nặng tức giận, “Tần Lãng, bị người khác biết Bùi Doãn Ca là em gái con, trừ bỏ làm chúng ta mất mặt, còn có thể có chuyện tốt sao?”

Bà lại cười nói, “Kiều Kiều từ nhỏ các mặt đều ưu tú, mười chín tuổi tổ chức tuần diễn dương cầm.

Tần Lãng, con có biết con có em gái như thế, là phúc khí của con!?”

Nghe được lời này, Tần Lãng sắc mặt trầm xuống.

Trong lòng lại dao động.

Không phải bởi vì cảm thấy Ca Nhi sẽ làm mất mặt, mà là anh cũng sợ, người khác sẽ lấy Ca Nhi ra so với Tần Hữu Kiều.

Anh không muốn Ca Nhi bị người ta bôi đen.


Thật lâu sau.

Tần Lãng hít sâu một hơi, “Mẹ, mẹ là người đầu tiên không nên nhắc đến chuyện này.

Ca Nhi thành ra như vậy, chẳng lẽ mẹ không có trách nhiệm? Mẹ chỉ biết Tần Hữu Kiều cho mẹ niềm vui, sao lại không biết đây vốn dĩ là thuộc về Ca Nhi? Em ấy vốn vĩ sẽ không như vậy……”

“Trách nhiệm của ta?!”

Âm điệu ưu nhã của mẹ Tần trở nên bén nhọn, “Con cho rằng ta muốn ôm nhầm con của mình??

Nhưng con có nghĩ đến, Kiều Kiều làm con gái ta nhiều năm như vậy! Bây giờ nói ta ôm sai rồi, một đứa trẻ chưa từng gặp mặt, là con gái ruột của ta! Ta có thể chấp nhận sao!??”

“Nói đến cùng, mẹ là cảm thấy Ca Nhi số với Tần Hữu Kiều kém hơn.”

“Chẳng lẽ nó so được sao? Nó một chút không giống người Tần gia chúng ta, thi cử giận lận, gây sự ở trường học, chỉ có thể ném mặt mũi của ta và cha con!”


Mẹ Tần nhẹ trào phúng, “Ta không thể vì nó, mà tổn thương Kiều Kiều.”

Tần Lãng trầm mặc.

Những lời này ngay cả anh nghe được, cũng cảm thấy đau đớn. Càng đừng nói là Ca Nhi.

Anh cười, “Được.”

Không lâu.

Không đợi mẹ Tần thở phào nhẹ nhõm, liền nghe được Tần Lãng cà lơ phất phơ nói.

“Mẹ không thương em ấy, con thương.

Mẹ đau lòng Tần Hữu Kiều bao nhiêu, con liền đau lòng Ca Nhi gấp mười lần trăm lần, coi Ca Nhi như công chúa mà sủng.”

“Tần ——”

Mẹ Tần đáy mắt tụ tập lửa giận, nhưng lời còn chưa kịp nói, điện thoại đã bị treo.

Căn cứ huấn luyện.

Tần Lãng nhìn động thái này, suy nghĩ thật lâu, vẫn xóa.

Sau đó.

Lại click mở danh sách theo dõi, unfollow Tần Hữu Kiều.

Cái này thao tác, trực tiếp làm fans mê hoặc!

【 tình huống như thế nào? Động thái vừa rồi của Crush đâu? 】


【 thảo, danh sách theo dõi của chồng từ 12 biến thành 11! Ai thảm như vậy, bị chồng tôi unfollow!? 】

【 nói ra các người khả năng không tin, hình như là Tần Hữu Kiều……】

【 cái gì! Unfollow Tần Hữu Kiều!? 】

【 sao lại có cảm giác việc này càng kỳ quái, Tần Hữu Kiều thật sự là công chúa nhỏ của Tần gia sao……】

Nhưng mà.

Fans nghị luận không lâu, fans Tần Hữu Kiều liền bắt đầu mang tiết tấu xoát bình luận.

【 anh em bình thường, xin đừng diễn giải quá đà. 】

【 Tần gia chỉ có một tiểu công chúa [ con thỏ ]】

【 một tấm hình liền tới bôi đen Kiều Kiêu? Tần gia ngoài Tần Hữu Kiều, còn có con gái khác sao? 】

【 cho dù có, cũng không so được với Kiều Kiều của chúng ta ~】

……

Nhìn thấy mấy bình luận này, Tần Lãng hơi hơi mỉm cười.

“Kiều cha ngươi.”

Nói xong, Tần Lãng liền bắt đầu điên cuồng kéo đen fans Tần Hữu Kiều.
Không bao lâu.

Fans thủy quân của Tần Hữu Kiều định bình luận thêm vài câu phát hiện bản thân không thể bình luận.

“??”

……

Cạo trung Hằng Đức.

“Lục ca, trâu a! Quầng thâm mắt của anh, hôm qua hẹn hò với chị gái nào??”

Nghe được lời này, Lục Viễn Tư nhịn xuống xúc động muốn mắng người, ánh mắt lạnh căm căm liếc qua Bùi Doãn Ca.