Chương 28:

Trần Hà Thu  trợn mắt kinh ngạc: “Anh biết cha của em đánh em…”

“Toàn bộ quá trình đều quan sát.” Nguyễn Hoàng Phúc cười lạnh, “Nếu như không phải Lê Anh Huy đột nhiên xuất hiện phá rối, e là tôi bây giờ cũng không cần lãng phí sức lực rồi, cha của cô đánh chết cô rồi mọi người đều bớt phiền phức.”

Cô biết Nguyễn Hoàng Phúc hận cô, nhưng không ngờ tới khi những lời này thực sự phát ra từ miệng của anh, cô mới nhận thực được, anh thực sự hi vọng cô chết đi.

“Em có thể kí…” Trần Hà Thu cố gắng nuốt cay đắng trong lòng xuống, cô yêu Nguyễn Hoàng Phúc mười năm, nhưng cuối cùng có được lại là kết cục như vậy, cô lau mặt, mu bàn tay ướt đẫm, “Tháng sau là kỉ niệm bốn năm ngày cưới của chúng ta, cũng là sinh nhật ông Nguyễn, ông ấy vẫn luôn đối xử với em rất tốt, cho em được cùng ông ấy trải qua sinh nhật cuối cùng, coi như là đền đáp cho sự quan tâm của ông ấy dành cho em những năm qua.”

“Trần. Hà. Thu! Đừng có giở trò với tôi!”

“Em không có giở trò, em nói thật, “Trần Hà Thu hít thở sâu, trái tim cô đã chìm xuống đáy rồi, nếu như đã không thể quay về, vậy cô kiên trì cũng không còn ý nghĩa gì nữa, “Cũng không còn mấy ngày nữa, một ngày vợ chồng trăm năm tình nghĩa, coi như là yêu cầu cuối cùng của em.”

Đồng tử của Nguyễn Hoàng Phúc lóe lên, tránh đi ánh mắt của cô.

Không biết tại sao, chỉ là trong một chốc lát, ánh mắt chân thành của Trần Hà Thu khiến anh có một cảm giác quen thuộc.

“Cô tốt nhất nói lời giữ lời, Trần Hà Thu, cô nhớ kỹ, đây là cơ hội cuối cùng của cô, tôi sẽ không nhân từ nữa đâu.”

Đột nhiên, có bác sĩ vội vàng đẩy cửa đi vào, “Tổng giám đốc Nguyễn hóa ra anh ở đây! Không xong rồi! Cô Trần Linh Nhi đột nhiên ra nhiều máu, đứa bé e là không giữ được nữa!” Nhóm lên chính trên app truyệnhola nhé!

Nguyễn Hoàng Phúc đột ngột đứng dậy: “Các người làm ăn kiểu gì thế? Chữa trị kiểu gì?! Tại sao lại chảy máu?”

Bác sĩ không dám phản bác lời của anh, chỉ có thể vâng vâng dạ dạ xin lỗi: “Xin lỗi Tổng giám đốc Nguyễn, là chúng tôi sơ xuất, nhưng tính mạng người quan trọng, trước mắt cần phải cấp cứu cho cô Trần Linh Nhi. Cô ấy mất máu quá nhiều, cần truyền máu gấp, nhưng ngân hàng máu trong bệnh viện đã không còn nhóm máu này nữa, chuyển từ bệnh viện khác về cũng phải mất ít nhất nửa tiếng, e là sẽ một xác hai mạng…”

Nguyễn Hoàng Phúc cả người lạnh lùng, u ám đến đáng sợ: “Còn có cách nào không? Bất kể là giá như thế nào, nhất định phải giữ được mẹ và con!”

“Còn có một cách, đó là lập tức tuyển tình nguyện viên hiến máu, nhưng nhóm máu của cô Trần Linh Nhi khá đặc biệt, hiện tại bệnh viện chỉ có một người nhóm máu phù hợp với cô ấy.” Bác sĩ quay đầu lại, vừa đúng nhìn thấy Trần Hà Thu tấm biển treo trước giường bệnh của Trần Hà Thu, mắt đột nhiên sáng lên: “Trần Hà Thu? Không sai! Chính là cô ấy! Nhóm máu của cô ấy phù hợp với cô Trần Linh Nhi!”

Ánh mắt của Nguyễn Hoàng Phúc quét qua, kéo Trần Hà Thu bước ra ngoài: “Lấy máu của cô ta, có thể lấy bao nhiêu cứ lấy bấy nhiêu.”

“Không được Tổng giám đốc Nguyễn à…” Bác sĩ nói, “Cơ thể cô Trần Hà Thu vô cùng yếu ớt, vốn dĩ đã bị thiếu máu trầm trọng, nếu lại lấy máu nữa e là tính mạng sẽ gặp nguy…”

Cổ tay của Trần Hà Thu bị anh nắm chắc trong lòng bàn tay, đau đến thấu xương.

Cô không thiếu máu, là cô vừa bán máu, lượng máu vượt gấp đôi người bình thường!

Cô đau buồn nhìn Nguyễn Hoàng Phúc, anh thực sự muốn dùng mạng của cô để đổi lấy mạng của Trần Linh Nhi? Trong mắt của anh, bản thân cô không thể so sánh được với chị cả, thậm chí đến cả Trần Linh Nhi cũng…

“Dùng máu của cô ta có ảnh hưởng gì không?” Nguyễn Hoàng Phúc hỏi.

Bác sĩ sững sờ, nhanh chóng trả lời: “Chắc chắn có, hơn nữa ảnh hưởng rất lớn, lượng máu trong cơ thể của cô Trần Hà Thu đã rất ít rồi, rất có khả năng sẽ gây ra ngất xỉu hoặc tử vong…”