“Nếu...” Nạp Lan Ngôn Kỳ vươn đầu lưỡi ra khẽ liếm một cái lên vành tai Bách Lý Thần Hi, tà mị cười: “Nàng có thể khiến ta hài lòng.”

Khoảng cách gần, hơi thở ấm áp phả ra, Bách Lý Thần Hi thông minh như vậy làm sao nàng có thể không biết?

“Ngươi chưa tỉnh ngủ à!?” Bách Lý Thần Hi đẩy Nạp Lan Ngôn Kỳ ra, lạnh lùng nói: “Suy nghĩ xa quá rồi, cút đi xa chút...”

Nạp Lan Ngôn Kỳ không ngờ rằng Bách Lý Thần Hi sẽ đẩy hắn ra vào lúc, nếu không phải hắn phản ứng nhanh thì đã bị nàng đẩy xuống đất rồi. Tôn nghiêm của quân vương lần nữa lại bị khiêu khích, là ai đều sẽ không vui. Hắn tiến lên một bước, nắm lấy cằm của nàng buộc nàng nhìn thẳng vào mắt hắn, nói: “Có tin hay không Trẫm lập tức gϊếŧ nàng?”

“Ngươi nghĩ ta sẽ sợ sao?” Bách Lý Thần Hi khẽ nhướng mày, không hề sợ hãi.

Nạp Lan Ngôn Kỳ hơi kinh ngạc, trong lòng lại càng sinh ra một loại mong muốn muốn biết được suy nghĩ của nàng. Gϊếŧ nàng? Hắn còn không nỡ đâu!

Nạp Lan Ngôn Kỳ buông cằm nàng ra, ngược lại xoa nhẹ lên làn da trơn mềm như da trẻ con của nàng, cười tà nói: “Ta đã nói với nàng chưa, hội trưởng Bách Lý và Bách Lý Tướng Quân vẫn còn ở phủ Tướng Quân?”

Nghe vậy, đột nhiên Bách Lý Thần Hi trợn to mắt, nhưng suy nghĩ xoay chuyển rất nhanh, tỉnh táo nói: “Ngươi phí hết tâm tư như thế chỉ để khiến ta tiến cung, lưu lại trong cung? Không cảm thấy nhàm chán sao?”

“Có nàng ở đây làm sao có thể buồn chán được? Ngược lại, ta cảm thấy cuộc sống bây giờ mới thật sự chính thức bắt đầu.” Vẻ mặt Nạp Lan Ngôn Kỳ vô cùng nghiêm túc, trong con ngươi toát ra sự thích thú mà ngay cả chính hắn cũng không phát giác ra.

Bách Lý Thần Hi suy nghĩ một chút, nói: “Ta có thể ở lại trong cung, cũng có thể thỏa mãn yêu cầu của ngươi. Chỉ có điều, ngươi cũng phải đáp ứng ta ba điều kiện.”

“Nói nghe thử.” Nữ nhân này thật sự cái gì cũng dám nói, vậy mà còn hướng hắn đặt ra điều kiện, còn là ba cái.

“Thứ nhất, không cho phép làm khó dễ người nhà của ta. Thứ hai, ta muốn tạo dựng một chi thế lực riêng cho mình. Thứ ba, khi ngươi không còn hứng thú đối với ta nữa, phải để ta rời đi.” Bách Lý Thần Hi đi thẳng vào vấn đề nói ra yêu cầu của mình.

Gần như Nạp Lan Ngôn Kỳ không cần suy nghĩ đã nói: “Thứ nhất, chỉ cần gia tộc Bách Lý không phản bội ta, không làm những chuyện đối phó với hoàng thất, ta tuyệt đối sẽ không làm khó bọn họ. Thứ hai, nàng muốn xây dựng thế lực cho riêng mình, có thể. Muốn dạng người gì, ta có thể chọn giúp nàng. Thứ ba, ta sẽ không mất đi hứng thú đối với nàng. Cho nên hãy bỏ qua ý nghĩ muốn rời khỏi đây đi, trừ phi...”

Bách Lý Thần Hi nhìn Nạp Lan Ngôn Kỳ, Nạp Lan Ngôn Kỳ cười nói: “Nếu như nàng có thể khiến ta từ bỏ giang sơn, nàng liền có thể rời đi. Nhưng khi đó, sẽ là ta đi cùng với nàng.”

Muốn mỹ nhân, không cần giang sơn? Từ xưa đến nay có vị Đế vương nào lại có thể làm được như vậy đây? Bách Lý Thần Hi cũng không để lời nói của hắn ở trong lòng, nàng nghĩ Nạp Lan Ngôn Kỳ chỉ là thuận miệng mà nói. Lại có ai có thể nghĩ đến, những lời này về sau sẽ là một lời thành sự thật?

Bách Lý Thần Hi và Nạp Lan Ngôn Kỳ đạt được nhận thức chung, hai người ở chung không ít thì nhiều toàn đối chọi gay gắt, nay đã thay đổi trở nên hài hòa hơn.

Nạp Lan Ngôn Kỳ hỏi Bách Lý Thần Hi: “Nàng muốn một chi thế lực như thế nào? Cần bao nhiêu người?”

“Một chi bách chiến bách thắng, đội ngũ sát thần đánh đâu thắng đó.” Bách Lý Thần Hi không chút giấu giếm nói: “Người không quan trọng số lượng, quý ở ‘chất’. Mặt khác, ta muốn phải tuyệt đối phục tùng.”

“Đã như vậy, ta giúp nàng chọn vài người, nàng từ trong số đó chọn ra người mình ưng ý, như thế nào?” Nạp Lan Ngôn Kỳ cũng có chút tò mò, Bách Lý Thần Hi sẽ tạo ra một thế lực như thế nào.

Bách Lý Thần Hi không từ chối, ngẫm nghĩ một lát lại nói: “Mấy công tử của các gia tộc lớn đừng có đưa tới, bản lĩnh của bọn họ cho dù tốt cũng cao ngạo lên tận trời. Đây là thế giới lấy Võ giả vi tôn, ta cũng không có nhiều thời gian mà theo chân bọn họ tranh cãi vấn đề phục hay không phục tùng.”