Hơn nữa, tổ phụ vừa qua đời, tang lễ tốn rất nhiều tiền, giờ lại lấy ra món tiền lớn mua trang sức thì đúng là không thích hợp!

Nàng đã tạo đường lui cho Tiêu Lâm, sao hắn không chớp lấy cơ hội này cơ. chứ?

Nghe xong, Đào phu nhân nhếch đôi môi đỏ mọng khinh thường: "Có thật không? Nếu đến lúc đó mà không lấy ra được... Ôi chao, Tân đại tiểu thư cũng

trọng thể diện lắm đấy".

"Phu quân", Tân Phượng Uyển cau mày, thì thầm vào tai Tiêu Lâm: "Ngươi định làm gì vậy? Ngươi làm gì có thứ gì đáng giá, đừng thể hiện với bọn họ nữa!"

Nếu dùng trang sức giả để đánh lừa bọn họ, Tân phủ nhất định sẽ trở thành trò cười trong giới quý tộc!

'Tần Phượng Uyển không thể để mất thể diện trước những người này nữa!

"Ta đâu có yêu cầu ngươi cứu vớt thể diện cho ta. Nhưng đừng chống đối ta như vậy có được không?”


Tần Phượng Uyển vừa lo vừa tức giận, nói rất nhỏ.

Tiêu Lâm khế mỉm cười, lớn tiếng nói: 'Được, nếu phu nhân đồng ý, ta sẽ lập. tức lấy ra".

Tại sao Tiêu Lâm này lại không nghe hiểu tiếng người vậy nhỉ?

"Người đâu! Mang rương của ta tới đây!"

Vừa đúng lúc, tửu lâu sắp mở cửa, Tiêu Lâm đã mua một lô trang sức cho các cô nương phục vụ ở đó.

Lô trang sức này đến từ Ngũ Điểm Đường nổi tiếng kinh thành.

Vào thời cổ đại, ngọc còn có giá trị hơn vàng và bạc. Vì vậy, đồ trang sức Tiêu Lâm mua cho các cô nương ở đây đều làm từ ngọc.

Lược ngọc khắc họa tiết hoa.

Ngọc bội từ bạch ngọc hoạ tiết chim và hoa.

Cài tóc chạm trổ hoa văn, phượng hoàng và thu hải đường.

Trâm cài ngọc bích.

Bông tai bảo ngọc kim thiềm.


Những thứ này đều là kẹp tóc và khuyên tai cho các nữ phục vụ trong tửu lâu.

Không chỉ hoa văn mới mẻ độc đáo mà chất lượng ngọc cũng rất cao, Tiêu Lâm khi chọn trang sức có yêu cầu rất khắt khe, hàng loại hai tuyệt đối không bao. giờ lấy.

Mỗi lần Ngũ Điểm Đường nhận được lô hàng mới, Tiêu Lâm đều đích thân chọn đợt đầu tiên. Giờ có thể nói hắn là khách VIP của Ngũ Điểm Đường.

Chưởng quầy vừa sợ hãi vừa vui mừng khi nhìn thấy hắn. Khi vui vẻ thì hắn sẽ mua rất nhiều!

Nhưng điều đáng sợ là con mắt của Tiêu Lâm quá hiểm độc, còn khắt khe hơn cả đám quan chức quý tộc. Đến nỗi mỗi lần Tiêu Lâm tới, Ngũ Điểm Đường còn không dám mang hàng loại hai ra bày.

Vì vậy, những hàng loại hai đó đã được bán cho những quan chức và quý tộc khác.

Vì vậy, khi đám quý tộc đến Ngũ Điểm Đường mua đồ trang sức, họ đều mua lại đồ thừa của Tiêu Lâm.

Những đồ trang sức này có độ bóng cao, nước ngọc rất thuần và đẹp mắt nên chúng là hàng có chất lượng cao nhất.

Khi Tiêu Lâm ra lệnh cho người hầu trưng bày từng món một, các vị phu nhân và tiểu thư quý tộc đều hít một hơi lạnh, đây đều là những món trang sức tốt nhất Ngũ Điểm Đường!


Một chiếc kẹp tóc có giá hai trăm lượng! Chưa kể loại ngọc này có chất lượng rất cao và có thể còn đắt hơn nữa!

Họ đã từng nhìn thấy những món đồ trang sức có hình dạng tương tự ở Ngũ Điểm Đường, nhưng chất lượng ngọc kém hơn của Tiêu Lâm.

'Tân Phượng Uyển mắt sáng lên vui mừng, sự tự tin lập tức tăng lên, trong lòng cảm thấy có chút đắc ý: "Nếu phu quân đã mang tới rồi thì chúng ta cùng xem xem.

Đào phu nhân che miệng cười: "Những thứ này mà cũng gọi là quý đến nỗi không nỡ lấy ra sao? Nhà ta cũng có, mấy thứ này chẳng đáng là gì".

Tân Phượng Uyển sắc mặt cứng đờ, không biết Tiêu Lâm lấy những món trang sức này ở đâu. Nhưng những món trang sức này quả thực đã rất giá trị, nếu Đào phu nhân muốn vạch lá tìm sâu thì Tiêu Lâm làm gì còn thứ gì tốt hơn để lấy ra?

"Đào phu nhân nói đúng, những món trang sức này ta mua cho thị nữ nhà ta dùng, còn nương tử của ta sao có thể đeo trang sức tầm thường như vậy? Nếu vậy thì đúng là hạ thấp nàng quá rồi".

Tiêu Lâm cười lạnh, lời này khiến tất cả đám quý tộc xung quanh đều chấn động, Đào phu nhân cũng mở to mắt ra vì kinh ngạc.