Đợi sau khi Thu Nhi và A Đại quay về Hạnh Hoa thôn, trong một trạch viện, thấy một người con trai đội nón.

Người này eo đeo kiếm, lưng mang cung Huyền Kim, mặc một áo choàng màu đen, nó chính là phân thân của Lý Hiên.

“Thúc thúc, con đưa cái túi nhỏ đó cho đại ca ca rồi.” Sau khi Thu Nhi thấy phân thân, liền nói.

“Ừm, đây là tiền thù lao của hai người.”

Phân thân lấu ra một quyển công pháp luyện thể cơ bản, đưa cho Thu Nhi.

“Cám ơn thúc thúc.”

Thu Nhi vui mừng, nhận lấy quyển công pháp giống như nhận lấy tương lai.

“Luyện công sẽ tiêu hao một lượng lớn khí huyết, tốt nhất là có đan dược bổ trợ tu luyện.”

Nhìn hai đứa trẻ mơ hồ, phân thân có lòng tốt nhắc nhở một câu, cùng lúc lấy từ trong túi ra hai bình khí huyết đan.

“Bình đan dược này cũng cho hai người, hai người tuổi còn nhỏ, một ngày chỉ dùng nửa viên là được rồi, hai bình này đủ cho hai người sử dụng trong giai đoạn đầu.”

Phân thân nhìn hai đứa trẻ nghèo khó, cuối cùng đưa thêm cho chúng một chút hi vọng, tặng hai bình khí huyết đan cho chúng.

“Cám ơn thúc thúc.”

Thu Nhi vui mừng, ngọt ngào cảm tạ.

A Đại xấu xí bên cạnh cũng ngốc nghếch cười theo, cậu không hiểu phải biểu đạt cảm ơn như thế nào, chỉ là dùng nụ cười ngây ngô biểu đạt.

“Ừm, cứ vậy đi.”

Phân thân nhìn qua A Đại, nhìn những cái vảy xấu xí trên má trái của cậu, anh không biểu lộ chút ghét bỏ nào, chỉ là hoàn toàn bình thản nhìn qua cậu.

Sau đó, phân thên nhảy đi, giống như chim xanh chớp mắt rời đi.

Chỉ còn lại hai đứa trẻ đứng đó, vui mừng cầm cuốn công pháp, đối với chúng thì đó là cầm lấy hi vọng của chúng.

Ở một nơi khác.

Trong rừng núi Hắc Mã.

Lục Trường Sinh bước từng bước, vừa đi được khoảng mười phút, xác nhận xung quanh không còn ai, lúc này cậu mới hỏi.

“Hắc Đế, ở đây không có người, là hai chuyện gì vậy? Tôi cảm thấy trong giọng của ông có chút nghiêm trọng.”

“Không phải chuyện gì to tát, chỉ là cần chú ý mà thôi, chuyện thứ nhất liên quan đến cậu bé có vảy trên mặt đó, cậu bé tên A Đại đó.” Hắc Đế nói.

“A Đại?” Lục Trường Sinh cau mày.

“Đúng, ở thời đại của ta, đại lục của ta có một ma tộc xâm nhập, rất nhiều ma tộc mang trên người vảy đen. Tổ tiên của A Đại, chắc là người của ma tộc và con người, cũng chính là đang nói cậu ta có huyết mạch của ma tộc.”

“Huyết mạch ma tộc? Vậy mà vẫn có loại huyết mạch này sao, quả nhiên sống lâu mới gặp.” Lục Trường Sinh kinh ngạc.

“Điều ta muốn nói là, vảy trên khuôn mặt A Đại lực phòng ngự cực cao, là nguyên liệu luyện chế pháp bảo pháp khí rất tốt, nếu như cậu có cách, có thể lấy những cái vẩy đó đi.” Giọng Hắc Đế có sự lạnh lùng đến thấu xương.

“Lấy đi những cái vẩy đó? Ý ông bảo ta giết cậu ta sao?” Lục Trường Sinh nhíu mày.

“Không giết cũng có thể lấy được, chỉ là sẽ rất đau đớn.”

Lục Trường Sinh cau mày càng căng thẳng, giọng nói cũng có chút lạnh lùng hơn.

“Cậu ta có huyết mạch ma tộc, không cần đồng cảm, hơn nữa cậu không lấy những cái vẩy đó, cũng sẽ có người lấy chúng, kết cục vẫn vậy,”

Trong lời nói của Hắc Đế thật lạnh lùng, khi nói đến ma tộc, trong giọng còn có cả sự căm hận.

“Hắc Đế, cái chết của ông, có phải có liên quan đến ma tộc? Lục Trường Sinh đột nhiên hỏi.

“...”

Hắc Đế chìm trong im lặng, năm phút trôi qua, ông mới trầm giọng nói: “Bỏ đi, không nói chuyện này nữa, nói đến chuyện khác đi.”

“Được.”

Lục Trường Sinh cảm nhận được sự ưu buồn của Hắc Đế bị dao động, đoán rằng đã động đến chuyện thương tâm của Hắc Đế, cũng không hỏi thêm nữa.

“Chuyện thứ hai là sư tôn của cậu đưa đan dược tới cho cậu, ta không muốn cậu dùng đan dược.” Hắc Đế đưa ra đề nghị.

“Vì sao vậy? Lúc trước ta thường ngâm thuốc hay sao? Còn có một lần có được đan dược thượng cổ, không phải cũng dùng rồi sao? Sư tôn đưa tới nhiều thuốc như vậy, đối với tôi có sự giúp đỡ rất lớn, tôi đang lo thực lực tăng lên quá chậm.”

Lục Trường Sinh nghi hoặc, lấy một bình sứ trong túi ra.

“Bởi vì đan dược, bất kỳ đan dược nào cũng đều có đan độc, sử dụng trong thời gian dài đan độc sẽ tích lũy trong cơ thể, đối với cậu sẽ ảnh hưởng rất lớn sau này, thiên chất của cậu bất phàm, chỉ cần từng bước tu luyện là được rồi, căn bản không cần dùng đan dược, tất nhiên, trừ đan dược thượng cổ và thuốc ngâm ra.” Hắc Đế lên tiềng giải thích.

“Vậy là có đan độc!” Lục Trường Sinh bất ngờ.

“Đúng, thầy luyện đan bình thường chỉ có thể luyện chế ra đan dược hạ phẩm và trung phẩm, những đan dược này đều có đan độc, có hại với cơ thể.

Chỉ có đan được thượng phẩm mới có lượng đan độc ít, người sau khi dùng có thể điều tiết để bài trừ độc tố ra ngoài, ba ngày dùng một viên đan dược thượng phẩm sẽ không có vấn đề gì. Nhưng đan dược thượng phẩm cực khó luyện chế, cho dù là người tu tiên khi luyện đan, đa số cũng là luyện được hạ phẩm và trung phẩm, đan dược thượng phẩm vô cùng hiếm thấy. Đa số đan được thượng phẩm, đều cho các thầy luyện đan dùng rồi, bên ngoài chỉ còn lưu thông đan dược hạ phẩm và trung phẩm, đây chính là nguyên nhân ta khuyên cậu không nên dùng.”

Hắc Đế từng chút cung cấp kiến thức, giảng giải tình trạng của đan dược.

“Thì ra là như vậy, vậy đan độc đó có thể giải trừ không?” Lục Trường Sinh lại đưa ra một vấn đề mấu chốt.

“Có thể thì có thể, nhưng rất khó, cần có bảo vật trời đất mới được, ngoài ra còn có đan dược cực phẩm, thầy luyện đan có thể luyện chế ra loại đan được càng hiếm hơn. Đan dược cực phẩm không chí không có đan được, còn có thể bài trừ được đan độc trong cơ thể, vì vậy đan dược tốt nhất thế giời, chính là đan dược cực phẩm. Lần trước đan dược thượng cổ mà cậu dùng, chính là đan dược cực phẩm. Đáng tiếc loại đan dược này càng hiếm thấy, căn bản không thể mua được, trên thị trường có thể mua được chỉ có đan hạ phẩm và trung phẩm, cũng là nguyên do ta không muốn để cậu dùng đan dược.”

Hắc Đế lại giảng giải thêm, cung cấp thêm một lượng lớn kiến thức về đan dược.

“Thì ra là vậy, haiz, thật là đáng tiếc, sư tôn đối tốt với ta như vậy, đưa cho ta nhiều đan dược như vậy, đáng tiếc là ta không thể dùng.”

Lục Trường Sinh thở dài, lấy bình sứ ra lật đi lật lại xem.

“Đây là chuyện không có cách khác, là yêu cầu của ta đối với cậu quá cao rồi.” Hắc Đế lắc đầu.

“Vậy chỗ đan dược này làm thế nào? Không dùng thật đáng tiếc, dẫu sao là sự quan tâm của sư tôn, cũng không thể vất đi được đúng không?” Lục Trường Sinh nói rồi mở một bình sứ nhỏ ra, đổ đan dược bên trong ra.

“Vất đi chắc chắn là không được, sau này đưa cho cha của cậu đi, đợi đã, đây là gì?”

Trong giọng nói của Hắc Đế vang vọng, chứa đầy sự bất ngờ.

“Sao vậy? Đan dược này có vấn đề gì sao?”

Lục Trường Sinh ngẩn ngơ, tiện tay đổ hết năm viên đan dược trong bình sư ra lòng bàn tay.

“Đây là đan dược cực phẩm! Toàn bộ có năm viên đan dược cực phẩm! Đây sao có thể? Ta hoa mắt rồi sao?” Hắc Đế kinh hãi thở hắt ra.

“Đan dược cực phẩm? Là đan dược cực phẩm có thể bài trừ độc đan?” Lục Trường Sinh cũng trở lên nghiêm trọng.

“Đúng, chính là đan dược cực phẩm, đan dược cực phẩm vô cùng trân quý, cũng vô cùng hiếm gặp, một vị luyện đan cả đời cũng chưa chắc có thể luyện chế được một viên. Nhưng bây giờ, sư tôn của cậu lại đưa cho câu đến năm viên, đợi đã, cậu mau xem xem trong túi có còn những đan dược cực phẩm khác không.” Hắc Đế vội thúc giục.

“Được.”

Lục Trường Sinh mau chóng kiểm tra cái túi nhỏ, rất nhanh lại thấy có thêm hai mươi viên đan dược cực phẩm nữa.

Nhìn toàn bộ hai mươi lăm viên đan dược cực phẩm, ngửi mùi hương đầy cám dỗ của đan dược.

Thực tế là vị sư tôn Lý Hiên này quá tốt rồi, cho người vượt hàng ngàn cây số đưa đan dược quý giá này đến, khiến Lục Trường Sinh cảm động không nói lên lời.

“Sư tôn của cậu, đối với cậu thật sự là tận tình tận nghĩa, năm đó nếu như ta có một vị sư tôn tốt như vậy, ta cũng sẽ không khổ sở như vậy.”

Hắc Đế thở dài nói, trong lòng ghen tị với Lục Trường Sinh.

“Đúng vậy, sư tôn đối với tôi tốt như vậy, tôi nhất định phải báo đáp sư tôn, lần tới nếu như có được bảo vật trời đất, nhất đinh sẽ đưa cho sư tôn.”

Lục Trường Sinh nói chắc như đinh đóng cột, trong mắt chứa đầy sự kiên định.