Đối với lời tán dương của mọi người, Lý Hiên càng không để tâm.

Mục đích của anh chủ yếu là, thực nghiệm bản năng chiến đấu sau khi đã biến hóa.

Chỉ có càng rõ năng lực của bản thâm, mới có thể phát huy được càng nhiều tác dụng mạnh.

Vì vậy tiếp sau đó, anh tiếp tục cảm nhận khí mù trong sương dày, cùng lúc nói rõ phương hướng có nguy hiểm tới.

Có lời nhắc của Lý Hiên, đội bổ khoái tiến về phía trước mà không có chút nguy hiểm nào, mỗi lần gặp sinh vật ô nhiễm tập kích, Lý Hiên đều có thể thông báo trước, thậm chí có thể bắn chết ngay.

Tình trạng như vậy, hết lần này đến lần khác khiến mọi người kinh ngạc, mỗi lần quái vật chết, mọi người đều có đánh giá cao hơn đối với Lý Hiên.

Đợi sau khi hoàn thành nhiệm vụ.

Bọn họ đã giết được hơn hai mười sinh vật ô nhiễm, hơn nữa còn mang theo chiến lợi phẩm, thành công ra khỏi rừng sương mù.

“Đi đi đi, đi uống rượu, may lần này nhờ có cậu, nếu không có cậu, chúng ta sẽ không thể hoàn thành nhiệm vụ, càng không thể ra khỏi đây mà không có tử vong.”

Vương bổ đầu khẽ cười nhìn Lý Hiên, thái độ cũng hòa nhã, chỉ hận không thể kết bái cùng Lý Hiên.

“Đúng đúng đúng, đi uống rượu, hôm nay chúng ta nhất định phải cảm ơn ngươi thật chu đáo.”

Những bổ khoái xung quanh cũng nhìn Lý Hiên, trong lời nói đều là tán dương Lý Hiên.

Một nhiệm vụ ngắn, dựa vào bản năng chiến đấu, Lý Hiên đã trở thành người mà họ trọng dụng, có được lời tán dương của tất cả mọi người.

Có điều, Lý Hiên định rời đi.

Bản năng chiến đấu đã thực nghiệm xong, Lý Hiên rất hài lòng, không cần phải tiếp tục ở lại đây lãng phí thời gian.

Vì vậy, anh thoát khỏi phân thân, quay về bản thể của mình,

Thành Bạch Vân.

Tiêu cục Bạch Vân.

Lý Hiên từ từ mở mắt, cảm thấy năng lượng khí huyết vẫn dao động quanh thân, anh thoải mái duỗi lưng.

“Ta ngày càng mạnh, đều là nhờ Tần Nguyệt và Tống Tiểu Mỹ, sau này càng phải tốt với họ hơn, giúp họ luyện chế thêm nhiều đan dược.”

Lý Hiên quay lại chiếc thảm mềm khoanh chân, tiếp tục tu luyện.

Sáng sớm hôm sau, ánh mặt trời phủ khắp mặt đất, khiến vạn vật tràn trề sức sống.

Lý Hiên đã dậy từ sớm, rửa mặt xong rồi luyện tập Tinh Thần Kiếm Pháp, vận động gân cốt.

Dung mạo của Lý Hiên vốn anh tuấn, mặc một bộ y phục màu trắng mạnh mẽ tập luyện tại sân tập, hiện rõ sự hoạt bát phóng khoáng.

Lại có thêm năng lực tương tác tự nhiên, toàn thân anh toát lên một cảm giác kỳ ảo, cũng càng thu hút sự chú ý của người khác.

Vài thị nữ từ trong đi ra, thấy Lý Hiên luyện kiếm, lập tức lộ ra dáng vẻ hâm mộ, trong mắt đều là sao lấp lánh.

“Đẹp trai quá, thiếu gia ngày càng đẹp trai, đặc biệt bộ y phục màu trắng mạnh mẽ của thiếu gia, càng thêm anh tuấn.”

“Đúng vậy, nếu như ta có thể gả cho thiếu gia thì tốt rồi.”

“Ngươi đừng có mơ, mau làm việc đi thôi.”

Đám thị nữ vừa đi vừa lén nhìn Lý Hiên, đối với sự anh tuấn của Lý Hiên, họ trong lòng thấy thật đẹp.

Sau khi họ rời đi, cũng sẽ mang chuyện này truyền ra ngoài, nói với càng nhiều người.

Bên cạnh Bạch Vân tiêu cục.

Hạnh Nhi đang ngồi khoanh chân trên đệm hương bồ trong viện, hấp thụ linh khí trời đất, lặng lẽ cảm nhận sự thay đổi của bản thân.

“Thực lực lại gia tăng rồi, sau khi bài trừ hết độc đan trong người, tốc độ tu luyện của ta cũng tăng lên rất nhiều rồi, luyện tang đan cực phẩm của Lý Hiên thật là tốt.”

Trong đầu Hạnh Nhi nghĩ tới Lý Hiên, cảm thấy Lý Hiên quá ưu tú, luyện tang đan cực phẩm tốt như vậy cũng có, thực sự là sư tôn đáng được tôn trọng.

“Đang tiếc là Tủy Linh Quả trong tay ta quá ít, Hạnh Nhi vẫn có thể mua luyện tang đan cực phẩm của Lý Hiên, hi vọng gia tộc có thể giúp ta tìm được càng nhiều Tủy Linh Quả.”

Hạnh Nhi thầm nhủ, hi vọng mau chóng lấy được Tủy Linh Quả, đổi luyện tang đan cực phẩm của Lý Hiên.

“Sau khi tu luyện xong, cũng đến lúc đưa hai người Tần Nguyệt xuất thành rồi.”

Hạnh Nhi đứng dậy, đang định đi tìm Tần Nguyệt, đột nhiên nghe thấy tiếng nói chuyện của đám thị nữ nhà bên truyền tới.

Nghe chuyện, có vẻ như là tiếng của thị nữ tiêu cục Bạch Vân.

“Thiếu gia Lý Hiên hôm nay thật đẹp trai, ta phát hiện thiếu gia mặc y phục màu trắng rất cuốn hút.”

“Còn phải nói sao, ta rất muốn được gả cho thiếu gia.”

“Ngươi đừng mơ nữa, tầm mắt của thiếu gia cao như vậy, anh ấy sẽ không vừa mắt các người đâu.”

“Cao thế nào vậy? Tiểu Thúy cô mau nói đi.”

“Được, hôm qua lão phu nhân hối thúc thiếu gia mau lấy vợ, còn nói Hạnh Nhi cô nương không tồi, người xinh đẹp, lại hiểu chuyện, quan trọng là Hạnh Nhi cô nương là đứa trẻ ngoan, rất thích hợp làm con dâu, nhưng các người đoán xem, thiếu gia nói thế nào?” Tiểu Thúy nói.

“Nói sao?”

Mọi người rất tò mò, Hạnh Nhi ở phía bên kia tường cũng vểnh tai lắng nghe.

“Thiếu gia nói, xấu xí như cô ấy không xứng, thẳng thắn từ chối lời đề nghị của lão phu nhân.” Tiểu Thúy lại nói.

“Xấu xí? Hạnh Nhi cô nương xinh đẹp như vậy, vậy mà bị thiếu gia nói là xấu xí ư? Con mắt của thiếu gia cũng quá cao rồi.”

“Vì vậy ta mới nói các người không xứng được với thiếu gia, đến Hạnh Nhi cô nương mà thiếu gia còn không vừa mắt, sao có thể vừa mắt các người được, các người vẫn nên ngoan ngoãn làm tốt việc của mình đi.”

“Haiz, thật tiếc quá, thiếu gia anh tuấn như vậy mà.”

“Đúng vậy, đúng vậy...”

Tiếng nói chuyện đã đi xa, Hạnh Nhi ở phía bên kia tường tức nghiến chặt răng, cả người giống như con hổ con nhe răng múa vuốt.

“Lý Hiên đáng chết, lại nói ta xấu xí, còn nói không vừa mắt ta, quá đáng quá rồi, ta là người gia tộc Thiên Kiêu, là người tu tiên. Ta còn là hộ pháp tiền kỳ của Tần Nguyệt, sau này công lao của ta sẽ vút tận trời cao, vậy mà lại nói ta xấu xí, aaaa, tức chết ta rồi.”

Hạnh Nhi tức phát điên, là một người thuộc gia tộc Thiên Kiêu, rất nhiều người tìm đến cô, trong đó không thiếu gì những người cao quý, hoàng gia quý tộc.

Cứ nghĩ đến Lý Hiên vừa đẹp trai, lại có thể làm được nhiều việc, bản thân vẫn còn phải dùng Tủy Linh Đan để đổi lấy đan dược của Lý Hiên, trong lòng Hạnh Nhi tuy phiền muộn, nhưng cũng không biết nên nói gì.

Sau cùng chỉ có thể buồn phiền nói.

“Bỏ đi bỏ đi, bổn tiểu thư là người tu tiên, không có hiểu biết như người, đáng ghét, cứ nghĩ tới chuyện này làm ta lại tức, tức chết đi được!”

Hạnh Nhi vẫn phẫn nộ bất bình, đến ăn cũng không thiết, hận không thể hóa thành con hổ con xông đến Lý Hiên cắn anh mấy nhát.

Ngược lại với Hạnh Nhi.

Tần Nguyệt và Tống Tiểu Mỹ đang đứng cạnh sân tập, nhìn Lý Hiên luyện kiếm.

Thấy Lý Hiên dáng vẻ phóng khoáng, dung nhan anh tuấn, hai tiểu nha đầu nhìn đến mê muội.

“Sư tôn hôm nay thật đẹp trai, cảm giác không giống như trước đây.” Tần Nguyệt trong mắt lấp lánh ánh sao.

“Đúng vậy, cảm thấy khí chất thật linh động, là vì sao nhỉ? Lẽ nào là vì dùng Dung Tâm Quả hay sao?” Tống Tiểu Mỹ phân tích nói.

“Có thể, sư tôn có thể đã dùng Dung Tâm Quả, sức mạnh tăng lên đáng kể, cũng coi như có thể giúp sư tôn rồi.” Tống Tiểu Mỹ vô cùng vui mừng hớn hở.

“Sau này chúng ta tìm thêm nhiều Dung Tâm Quả cho sư tôn, báo đáp sư tôn thật tốt.” Khuôn mặt trắng ngần của Tần Nguyệt trở nên nghiêm túc.

“Đúng, tìm thêm nhiều một chút.”

Tống Tiểu Mỹ cũng đồng tình gật đầu, càng nhìn Lý Hiên càng thấy đẹp trai, cả người cũng giống như hâm mộ người.