“Điều kiện gì?”
Vị đạo cô trẻ bất lực thở dài, Vũ Tiên Tông bọn họ bao nhiêu người muốn được gia nhập, đều không có cửa.
Kết quả là Tần Nguyệt lại còn đưa ra điều kiện, khiến vị đạo cô trẻ rất bất lực.
Nhưng cô phải mời được Tần Nguyệt gia nhập, chỉ có như vậy mới có thể nuôi dưỡng Tần Nguyệt chu đáo hơn, mới có thể để Tần Nguyệt đối phó được tai họa lớn trong tương lai.
“Điều kiện thứ nhất, là để sư tôn đi theo tôi gia nhập Vũ Tiên Tông.” Tần Nguyệt giơ một ngón tay lên.
“Không được, Vũ Tiên Tông chỉ thu nhận nữ đệ tử, việc này ai cũng không thay đổi được, có điều, ta có thể sắp xếp cho sư tôn cô gia nhập Thanh Liên Tông, ở trên núi Bạch Vân, khoảng cách đến thành Bạch Vân rất gần. Chỉ cần ta ra một mệnh lệnh, Thanh Liên Tông nhất định toàn lực nuôi dưỡng sư tôn của cô.” Đạo cô trẻ đưa ra câu trả lời.
“Cũng được, vậy điều kiện thứ hai là đưa sư tôn ba quả Thất Thái Thánh Quả, để sư tôn có được linh căn mạnh.” Tần Nguyệt tiếp tục đưa ra điều kiện.
“Cô cho rằng Thất Thái Thánh Quả là cải trắng hay sao? Thất Thái Thánh Quả giá trị rất lớn, cho dù là một trăm thành Bạch Vân cũng không đáng ra bằng loại quả này. Hơn nữa Thất Thái Thánh Quả chỉ có thể dùng một quả, nếu dùng nhiều cũng vô dụng.” Đạo cô trẻ bất lực giải thích.
“Là vậy sao.”
Tần Nguyệt có chút thất vọng, có điều nghĩ đến người nhà của Lý Hiên, cô lại lần nữa nói: “Vậy có thể đưa cho cha mẹ của sư tôn dùng.”
“Ta chỉ có một quả, là do ta đã bỏ công sức bao năm mới tìm được, cực kỳ đáng quý.” Đạo cô trẻ buồn phiền giải thích thêm lần nữa.
“Chỉ có một sao, vậy điều kiện thứ ba là để Tiểu Mỹ cùng ta gia nhập tông môn.” Tần Nguyệt nhìn sang Tống Tiểu Mỹ.
“Không cần nữa, cô bé có huyết mạch tộc mèo, bọn ta có phương hướng tu luyện của bọn ta, càng không thích hợp với tông môn của hai người.” Lam bà bà lên tiếng từ chối.
“Chị Tần Nguyệt, người sợ em sẽ cướp mất sư tôn sao?” Tống Tiểu Mỹ đột nhiên nói.
“Ta...”
Tần Nguyệt không biết nên nói gì, chỉ có thể im lặng.
“Yên tâm, nếu như em quay về tìm sư tôn, nhất định sẽ nói với chị trước, chị an tâm gia nhập Vũ Tiên Tông nhé, em cũng muốn sư tôn có được linh căn.”
Tống Tiểu Mỹ cười dịu dàng, lộ ra hai cái răng hổ.
“Cám ơn.”
Tần Nguyệt cảm kích cảm ơn, rồi mới quay đầu nhìn đạo cô.
“Vậy đưa cho sư tôn ba quả tiến hóa vậy, chỉ cần người đồng ý, tôi sẽ gia nhập Vũ Tiên Tông.”
“Có thể.”
Đạo cô trẻ lấy ra ba qua tiến hóa và một lệnh bài, sau đó cô chỉ ngón trỏ vào hư không để truyền một thông tin đến Thanh Liên Tông.
Tiếp sau đó cô đưa ba quả tiến, một lệnh bài, một Thất Thái Thánh Quả cho Tần Nguyệt và nói: “Mang theo lệnh bài này đến Thanh Liên Tông là được.”
“Cám ơn, có thể đợi sư tôn quay về rồi mới đi không, tôi muốn từ biệt sư tôn.” Tần Nguyệt nhận lấy đồ rồi nói.
“Không được, có tai họa mới sắp ập đến rồi, ta phải mau chóng đi xử lý, ta hi vọng cô cùng ta rời đi, bởi vì qua mỗi một canh giờ thì khả năng sẽ có người chết. Hơn nữa, sau này có thể quay về bất cứ lúc nào, không cần lo lắng không được gặp sư tôn của cô nữa.” Đạo cô trẻ nghiêm túc nói.
“Tôi biết rồi.”
Tần Nguyệt lưu luyến nhìn thành Bạch Vân, rồi giơ tay đưa mấy quả cho Băng Huyên Nhi, để cô đưa cho Lý Hiên.
Làm xong những việc này, Tần Nguyệt dặn dò Băng Huyên Nhi, để cô ở lại bảo vệ sự an toàn của Lý Hiên, giúp Lý Hiên gia nhập tông môn.
Đồng thời còn muốn cô làm bữa sáng cho Lý Hiên, tóm lại, Tần Nguyệt nói một loạt những lợi quan tâm.
Sau khi đạo cô nhiều lần thúc giục, Tần Nguyệt lưu luyến mang theo tiểu mèo đen, cùng đạo cô rời đi.
Tống Tiểu Mỹ ở bên cạnh cũng rời đi rồi, đem theo tiểu gấu đen rời đi trong gió nhẹ.
Đợi sau khi mọi người đều đã rời đi.
Băng Huyên Nhi cất giữ những đồ vật này, ngưỡng mộ nói: “Nếu ta có đồ đệ tốt như Tần Nguyệt thì tốt rồi, thật quá thân thiết rồi.”
Băng Huyên Nhi nói xong, đứng trên kiếm mà bay về thành Bạch Vân, hướng nhà của Lý Hiên.
Cũng vào thời khắc này.
Tiểu hươu sao trong căn phòng dưới đất từ từ tỉnh dậy, đôi mắt trong veo lại rất linh động rõ ràng đã mở ra linh tri.
Cùng lúc, linh quang trên người nó lóe sáng, nếu có người có kiến thức uyên thâm ở đây nhất định sẽ kinh ngạc con linh thú.
Đáng tiếc căn phòng dưới đất này, xung quanh đều là trận pháp khí huyết, ai cũng không phát hiện được.
Tiểu hươu sao đã hoàn thành tiến hóa, thu lại linh khí của bản thân, ung dung đi ra khỏi căn phòng, đến tiểu viện, nhìn lên con kim điêu đang ở trên cây.
Sau đó, tiểu hươu sao lại quay về cái ổ của nó như bình thường, lặng lẽ giúp Lý Hiên trông coi tiểu viện.
Ở một bên khác.
Lý Hiên im lặng ngồi tra xét một lời nhắc.
[Ding! Tiểu hươu sao của ngươi kích hoạt huyết mạch trong cơ thể, may mắn tiến hòa thành linh thú, trở nên mạnh hơn.]
[Ding! Đệ tử Tần Nguyệt của ngươi gia nhập Vũ Tiên Tông, đã rời đi.]
[Ding! Hoàn tất làm mới phần thưởng, ngươi có được hai phần thưởng. 1, Thực lực thăng cấp luyện khí cấp ba. 2, Ngươi có được một thiên chất vượt trội vô cùng đáng quý: Đóng băng vĩnh cửu.]
[Đóng băng vĩnh cửu: Tiêu hao tình thần, linh hồn, khí huyết và linh khí, phóng thích sự đóng băng với phạm vi lớn, uy lực cực mạnh. Thiên chất này đến từ tộc Hàn Nguyệt hiếm thấy, thuộc vào thời Hoàng đế Hàn Nguyệt với xuất hiện.]
...
Xem lời nhắc của hệ thống.
Lý Hiên biết, con đường nổi dậy của Tần Nguyệt đã bắt đầu rồi, Tần Nguyệt sau này, sẽ trở thành Thiên Kiêu sáng chói của thế giới này.
Nhưng không biết vì sao, Lý Hiên cảm thấy trong lòng trống trải, rất không nỡ.
“Sư tôn, người sao vậy?” A Đại nhìn Lý Hiên cau mày, không khỏi hỏi.
“Không sao.”
Lý Hiên lắc lắc đầu, Thượng Đế Thị Giác đột nhiên khóa mục tiêu ở hướng tây bắc.
Ở cách đó khoảng chín cây số có một hình người, một bóng người già nua đang đuối theo sinh vật ô nhiễm trăm đầu.
Thân hình này có chút ghê gớm, ánh mắt lạnh như băng, trên y phục có thêu một chữ “Quỷ”, rõ ràng đến từ Quỷ thần giáo.
Mà trên lưng của hắn lại đeo rất nhiều đầu lâu, những đầu lâu đó dường như là đầu của trẻ con, khiến người nhìn thấy đều thấy ghê sợ.
Khiến Lý Hiên kinh ngạc là, tên Quỷ thần giáo này lại đang hướng đến chỗ anh, đôi bên nếu như gặp nhau thì xung đột ắt khó tránh.
Nhưng hắn đang đuổi theo sinh vật ô nhiễm trăm đầu, mỗi cái đầu đều ở cấp tông sư, với sức chiến đấu rất dũng cảm.
Có điều đối với Lý Hiên mà nói, đối phương cũng chỉ là sự vướng víu, bất luận so về số lượng, hay so về chất lượng, Lý Hiên đều có thể thắng đối phương, chứ đừng nói đến những năng lực của bản thân.
Suy nghĩ đến sự an toàn của A Đại và Thu Nhi, Lý Hiên nghiêm túc nói: “Có kẻ địch tới, hai người ở trong này đợi ta, ta đi giải quyết hắn.”
Nói rồi.
Lý Hiên mau chóng rời đi như bay, nhẹ lao rới hướng tây bắc.
Tần Nguyệt thấy Lý Hiên nghiêm túc như vậy, còn nói kẻ địch tới rồi, trong lòng lo lắng không ngừng, không khỏi nhìn sang A Đại.
“A Đại, vừa nãy thần sắc của sư tôn rất nghiêm túc, có phải kẻ địch rất mạnh không?”
“Em không biết.”
A Đại nhìn về hướng tây bắc, ở bên đó thực vật xanh tốt, căn bản không thể nhìn thấy kẻ địch ở phía xa.
“Chẹp chẹp chẹp, muốn biết tình hình của sư tôn cậu không? Chỉ cần cậu mở một chút phong ấn, ta có thể biết được tình hình sư tôn của cậu.” Thôn Thiên Ma đột nhiên lên tiếng.
“Mở phong ấn? Lần trước ngươi cho ta xem cảnh chị Thu Nhi cũng không cần ta mở phong ấn, bây giờ lại lừa ta mở phong ấn?” A Đại trong lòng lên tiếng.
“Cậu thì hiểu cái gì, những năm gần đây, bản ma vương dựa vào khe hở phong ấn mới góp nhặt được một chút ma khí. Kết quả là vì cậu mà tái hiện cảnh của Thu Nhi, sử dụng một nửa ma khí của ta, cậu không những không cảm ơn, lại chất vấn ta.” Thôn Thiên Ma phẫn nộ nói.
“Một nửa ma khí? Cũng chính là nói người còn một nửa ma khí sao? Sử dụng ma khí còn lại giúp ta thăm dò một chút xem thế nào.” A Đại nói.
“Ngươi đừng có mơ, ta chắc chắn sẽ không lãng phí ma khí, cậu muốn biết thông tin thì mở phong ấn chỉ một chút thôi.” Thôn Thiên Ma nói.
“Cái đó...cái đó vẫn thôi đi, ngươi vẫn muốn lừa ta, nếu như không phải sư tôn giúp ta, ta đã bị ngươi lừa rồi, ta không dám tin ngươi nữa đâu.”
A Đại nghĩ đến chuyện xảy ra lúc trước, lập tức từ chối lời đề nghị của Thôn Thiên Ma.
“Cậu!”
Thôn Thiên Ma nghe những lời nói nói tức giận này, trong lòng càng sinh lòng oán hận Lý Hiên, cảm thấy nếu không phải là Lý Hiên, nó đã sớm được giải thoát rồi.
Nhưng nó bị phong ấn giam giữ, căn bản không có cách nào đối phó với Lý Hiên, chỉ có thể ôm chấp niệm nặng nề.
Oán khí của nó cứ như vậy, thời gian dần trôi, nhưng Lý Hiên vẫn chưa quay về.