- Gia Bảo.... Cuối cùng cô cx thốt lên đc tên hắn.
Linh Linh đến cạnh bên gường hắn. Cô sờ lên những vết thương bầm tím trên khuôn mặt, cô cảm giác đau ở ngực. Rồi giật mình tự đẩy tay mình ra. Nước mắt lại lăn trên gì má.
- Cậu đừng ngồi đó mà nước mắt cá sáu. Nếu ko vì cậu thì đại ca chúng tôi ko ra như vậy đâu. Đúng là đạo đức giả. Tên cầm đầu lúc nảy tiến lại gần từ sau lưng cô ns giọng mĩa mai
- Anh ns gì thể hả... Vì tôi. Cô nghe hắn ns mà chua sót.
- Cậu còn vờ như ko pít sao. Hãy tự tìm câu trả lời đi. Ko tại cậu sao đại ca lại bị đánh ở Cầu Ánh Sao vào cái lúc nửa đem ko bóng người qua lại sao.Hắn lạnh lùng ns, đến đặt lên bàn chậu hoa hồng vàng rồi bước ra.
.................................
- Mọi chuyện là do em lập nên sao. Em cố tình xuất hiện để tôi va... Hắn nhếch miệng lạnh lùng ns.
- Đúng vậy Là em đã làm thế. Nhưng cx vì tốt cho anh thôi. Cô ta bàn quan ns mà ko thấy thẹn miệng.

- Vì tôi sao. Em bít cậu ta đang bị bắt đi chứ. Suýt chút nz tôi đã đuổi kịp. Cậu ta sẽ gặp nguy đấy em biết ko hả.Hắn đẩy tay cô ra khỏi tay mình, tức giận.
- Anh khỏi lo đi. Cậu ta sẽ ko sao. Nhưng anh thì có đấy. Anh nhìn hành động của mình đi, lúc nào cười ns thân mật cùng 1 tên con trai. Anh nghĩ mọi người sẽ nghĩ anh như thế nào. Cô tức lên ns.
- Em im ngay đi. Tôi chỉ xem cậu ta là bạn giống như Minh Quân Và Hữu Thiên.
- 2 anh ấy chỉ đi Mĩ có mấy ngày. mà anh đã quen bạn mới còn xem đó là bạn thân như 2 anh ấy. 1 bên là tình bạn gần 10 năm còn 1 bên chỉ ms 1 tháng. Giống nhau lắm sao .Cô ta tính bắt bẻ để xem đáp án hắn vs Linh Linh thân như thế nào.
- Đc rồi đấy... Kết bạn thân hay ko thân là chuyện của tôi. Em ko cần xen vào. Hắn lạnh lùng tuôn ra những lời ns xem cô như người lạ. Khiến cô điên tiếc lên
- Anh muốn gặp cậu ta chứ gì Đi theo em. Cô ta đứng dậy kéo tay hắn. Vì muốn gặp cô nên hắn ms chấp nhận đi
...................
Linh Linh bần thần 1 chút rồi ms cử động.

- Cậu tỉnh lại đi. Hôm qua cậu còn tươi cười vs tôi mà. Tỉnh dậy để cho tôi câu trả lời đi chứ. Hix. Tại tôi mà cậu thành như vậy thực sao. Ko lẽ... tôi hôm qua... xậu chờ tôi đến đêm sao. Sao cậu ngốc vậy hả. Lúc nào cậu cx bảo là tôi là ngốc mà cậu còn ngóc hơn tôi. Cô gụt xuống gường bệnh. Nc mắt thấm hết miếng băng.
.................
- Anh nhìn rõ chưa. em ko gạt anh chứ. Cậu ta rất tốt mà. Còn có sức mà khóc cho bạn. Cô ns giộng khinh bỉ nhìn xem nét mặt hắn.- Còn nz anh xem cậu ta là bạn thân. Nhưng anh biết cậu ta xem anh là gì ko.Hay chỉ coi anh còn thua cả Gia Bảo.
Hai ánh mắt hai con người đang nhìn vào bên trong phòng bệnh
Ánh mắt băng giá nhìn vào cô. Hắn thấy trong đó có sự quan tâm.
" Đan Phong mày sao thế này... sao mày lại khó chịu khi cậu ta ở cạnh Gia Bảo... anh.. mây là g.... ko ko ko phải. Sao mình lại coi 1 người mới gặp ko lâu là bạn thân. Mày lần rồi, đối vs cậu ta mày có gì đâu chứ." Hắn suy tưởng rồi .hớ lại đêm hôm qua hắn nhìn rõ nét mặt ko vui khi cô đi vs hắn. Nhưng dù vậy hắn ko thèm để ý thêm. Nhưng thấy cô đối xử như thế vs Gia Bảo thì hắn đã nhận ra sai lầm tự mình tạo ra quá chừng lớn.
" Cậu.. từ nay sẽ ko còn là bạn của tôi." Hắn tự nhủ vs lòng là vây.
" Há... để xem chuyện gì sẽ xảy ra vs cậu tiếp theo tôi sẽ là kháng giả để xem cậu sẽ trở thành tên ngốc như thế nào." Cô chu môi sắc xảo na trong miệng đầu sự ghen ghét. Đến chính cô cx ko có lời giải thích vì sao cô lại ghen vs 1 tk con trai?
Hắn ko nhìn nz mà bước đi. P.Thanh chạy theo mĩm cười sau lưng vs tình trạng tức giận của hắn.