“Đây là sự thật, ông chủ có thể mời anh ta làm đầu bếp được không? Tay nghề nấu nướng của anh ta tốt như vậy, chỉ cần có thể mời anh ta làm đầu bếp, chúng ta đều có thể có món ăn khuya ngon như vậy rồi.”

“Ha ha ha... Mấy người tỉnh táo lại, người ta nướng cho bạn gái ăn, mấy người cứ đừng nhìn là được rồi.”

“Wow, nướng cho bạn gái ư? Anh trai này tốt thật đấy. Không biết anh ấy có phiền khi có thêm một người bạn gái nữa không? Người đàn ông có tay nghề nấu nướng giỏi thật là hấp dẫn quá.”

Ngày càng có nhiều người xem, cả nam lẫn nữ, nhưng Diệp Thiên Bách chỉ tập trung làm việc của mình.

Vài phút sau, anh lại nướng một vòng nữa rồi bưng một đ ĩa thịt nướng lớn cho Hạ Tiểu My.

“Wow, nhiều như vậy à.”

Hạ Tiểu My không khỏi vui mừng khi thấy nhiều đồ ăn như vậy.

“Đây là những gì mà em đặt ở lúc nãy, sau đó còn có không ít, em thật sự ăn hết sao?”


Diệp Thiên Bách bất lực nói.

“Chắc chắn ăn không hết đâu, em chuẩn bị sẽ gói đem về rồi để ở nhà ăn từ từ. He he...”

Hạ Tiểu My khá vui vẻ nói.

“Bây giờ cũng đừng ăn quá nhiều, nếu không sẽ không tốt cho dạ dày. Còn nữa, đồ ăn mang về có thể bảo quản trong tủ lạnh ở nhà tối đa 48 giờ. Sau 48 giờ, đừng ăn nữa, có thể đã bị hỏng.”

Diệp Thiên Bách lại nói một số hướng dẫn đơn giản. “Biết rồi, biết rồi, anh cứ đi đi. Tuy không ăn hết được nhưng mỗi món ăn ngon em đều muốn thử hết một lượt.”

Hạ Tiểu My nhẹ nhàng đẩy Diệp Thiên Bách, Diệp Thiên Bách nghe thấy điều này chỉ có thể cười, tiếp tục làm việc.

“Cô gái, bạn trai cô nấu ăn rất giỏi, không chỉ tay nghề nấu ăn giỏi mà còn rất tốt với cô nữa.”

“Đúng vậy, có kỹ năng nấu nướng tốt như vậy, sau này cô có lộc ăn rồi.”

“Nhìn người thanh niên này có vẻ là người tốt. Cô gái, đừng bỏ lỡ người này đấy.”

Các cô chú xung quanh đang ăn đồ ăn khuya không ngừng trêu chọc.

“Đương nhiên rồi, anh ấy nhất định là một người không tồi.”

Hạ Tiểu My nghe điều này, nói một cách đầy tự nhiên.

“Không đúng, không đúng, mọi người sai rồi. Anh ấy không phải bạn trai của tôi. Ahem... anh ấy là anh rể cũ của tôi. Tuy anh ấy đã ly hôn với chị gái tôi nhưng anh ấy đối xử vị rất tốt, giống như một người anh trai đối xử với em gái vậy.”


Hạ Tiểu My nghĩ một chút, cảm thấy có gì đó không ổn nên giải thích với mọi người.

“Anh rể, ly hôn rồi ư?”

"Vậy chị của cô thật là không có mắt nhìn, thời nay đàn ông biết nấu nướng nhất định sẽ không tệ lắm.”

“Đúng vậy, đúng vậy, vị kia nhà tôi, mỗi ngày về nhà, đều là nằm ở trên ghế sô pha ngã xuống, giống như từ nhỏ lớn lên với ghế sô pha vậy.”

"Anh rể cũ thì sao chứ? Đừng để phù sa chảy vào ruộng của người khác nhé, cô gái trẻ.”

Nhắc đến chuyện ly hôn, một nhóm đại thẩm thích buôn chuyện bắt đầu bàn tán.

“Cũng không biết mọi người đang nói cái gì...”

Nghe những lời này, Hạ Tiểu My cảm thấy có chút ngượng ngùng, mặt đều đỏ lên rồi.

Cũng không biết tại sao, những lúc bản thân cô khi trêu chọc Diệp Thiên Bách thì không cảm thấy xấu hổ, nhưng khi người khác trêu chọc cô và Diệp Thiên Bách, cô thực sự cảm thấy xấu hổ.


“Cô gái, cô còn quá trẻ rồi, cả cuộc đời của một người phụ nữ chẳng phải chỉ mong một người đàn ông có thể thương mình, yêu mình và giúp đỡ mình trong những thời điểm quan trọng sao?”

“Một người đàn ông nếu như nguyện ý sẵn sàng chăm sóc những nhu cầu thiết yếu hàng ngày của cô thì chắc chắn cậu ta phải yêu cô rất nhiều.”

“Đúng vậy, đúng vậy, mấy cô đều là những đã từng trải, có mắt nhìn hết rồi, người đàn ông tốt hay không tốt, nhìn một lát là biết ngay.”

“Đúng, đúng, đúng, ánh mắt của bà là độc nhất, người đàn ông nhà bà sờ mông là liền bà biết người đàn ông nhà bà muốn làm gì rồi sao?”

“Tôi nói này bà Vương, đang nói chuyện của cô gái này, nói đến tôi làm cái gì hả, không lẽ người đàn ông nhà bà sờ mông mà bà không biết muốn làm gì sao?”

“Ha ha ha ha..."

Một đám bà cô đã kết hôn nói chuyện, chủ đề bắt đầu lệch đi, Hạ Tiểu My nghe vậy cũng không tiếp tục nói chuyện với bọn họ mà chỉ cúi đầu ăn, hơn nữa còn ăn rất nghiêm túc.

Dù sao thì, ăn xong bữa ăn này, bữa ăn tiếp theo không biết là phải tới lúc nào nữa.