Lúc này đây, Lý Đức Thắng cũng luống cuống, nhưng khi bị lão Hầu gia gầm lên, nhất thời liền hồi phục lại tinh thần, tinh rằng không hiểu này là ý gì, nhưng vẫn lập tức đem một chúng cung nhân hầu hạ trong tẩm cung đuổi hết ra ngoài.
Mà sau khi đợi cung nhân vừa đi, Diệp Hồng trực tiếp mang Mặc Cẩm Hoàn đã hôn mê đặt ngay ngắn ở trên giường, sau đó đứng dậy nhường lại vị trí cho Diệp Tịch Dao.
"Lão Hầu gia, ngài đây là.." Lý Đức Thắng nhịn không được mà kêu lên.

Tuy rằng hắn không có ý tứ khinh thường Diệp Tịch Dao, nhưng vị Đại tiểu thư Diệp gia này, chính là nổi danh ngốc tử phế vật của cả đại lục Lăng Vân.

Cho dù hiện tại tuy nói là đã khôi phục bình thường, hơn nữa còn trở nên rất lợi hại, nhưng hiện tại theo ý tứ của lão Hầu gia là để cho nàng chữa bệnh cho Thái tử điện hạ?
Nhưng nàng..

Sẽ chữa bệnh được sao?
Nếu vạn nhất xảy ra sai lầm, vậy Thái tử điện hạ..

Nghĩ đến đây, nhất thời Lý Đức Thắng có chút nóng nảy.

Nhưng hiện tại Diệp Hồng không có thời gian giải thích cùng hắn, mà Diệp Tịch Dao thủy chung liếc mắt cũng không nhìn Lý Đức Thắng một cái, trực tiếp bắt lấy cổ tay của Thái tử Mặc Cẩm Hoàn, bắt đầu bắt mạch.
Lý Đức Thắng nghẹn một bụng chữ, cũng không nói cái gì được, chỉ có thể ở một bên lẳng lặng chờ.

Cũng đã hạ quyết tâm, nếu vạn nhất Diệp Tịch Dao chỉ lừa gạt chơi đùa, cho dù lão Hầu gia ở đây, hắn cũng sẽ liều chết bảo vệ chủ tử chính mình.
Trong lúc nhất thời, tẩm cung trở nên im ắng.
Mà lúc này Diệp Tịch Dao lại hơi hơi nhíu mày, sau một lúc lâu rốt cuộc đem tay của Mặc Cẩm Hoàn thả lại vào trong áo ngủ bằng gấm.
"Dao nhi, như thế nào? Thái tử điện hạ là trúng độc? Hay là.." Diệp Hồng lập tức truy hỏi.

Nghe vậy, Lý Đức Thắng ở một bên cũng trở nên căng thẳng, nhìn về phía Diệp Tịch Dao.
"Không phải trúng tà." Diệp Tịch Dao mở miệng khẳng định, lập tức nhìn về phía Diệp Hồng, nói tiếp:
"Là trúng độc!"
"Cái gì?" Diệp Hồng cùng Lý Đức Thắng gần như là đồng thời sợ hãi kêu lên.

Phải biết rằng, địa vị của Mặc Cẩm Hoàn chính là một thái tử, như vậy ai lại dám hạ độc một người đường đường là thái tử của một quốc gia?
Nghĩ đến đây, sắc mặt của Diệp Hồng cùng Lý Đức Thắng đều thay đổi.

Lúc này chỉ nghe Diệp Tịch Dao thấp giọng giải thích, nói:
"Thái tử điện hạ là trúng độc, là một loại độc mãn tính.


Độc tính không lớn, lại thập phần hiểm họa, nếu hàng năm dùng sẽ dần dần ăn mòn lục phủ ngũ tạng, sau đó sẽ chậm rãi xuất hiện biểu hiện của bệnh trạng, thậm chí xuất hiện ảo giác."
Kỳ thật, Diệp Tịch Dao cũng rất kinh ngạc.

Bởi vì nàng không nghĩ tới, ở đại lục Lăng Vân này lại có một loại độc dược cổ quái như vậy.

Độc dược này có chút giống với ngũ thạch tán, nhưng dược tính lại tương phản với ngũ thạch tán, hơn nữa không có bá đạo giống như ngũ thạch tán, tuy nhiên sẽ khiến cho người khác nghiện, so với ngũ thạch tán lại càng tra tấn người hơn!
"Mà lần này độc phát, hẳn là lần đầu tiên Thái tử ăn phải một lượng lớn độc dược, mới có thể trở nên nghiêm trọng như vậy.

Nghĩ đến ngày hôm qua Thái tử điện hạ bỗng nhiên nổi điên ở Trăm Kiệt yến, có lẽ chính là nguyên nhân này!"
"Kia..

Kia Thái tử điện hạ còn có thể cứu được không?"
Nói lợi này chính là Lý Đức Thắng.


Lúc này hắn đã sớm quên trước đó đã hạ quyết tâm như thế nào, giờ đây điều hắn quan tâm nhất chính là tính mạng của Thái tử!
Diệp Tịch Dao nâng mắt lên liếc nhìn hắn, lập tức gật gật đầu:
"Có thể cứu chữa!"
Hôm nay Diệp Tịch Dao đến, chính là tới để cứu người.

Đã có biện pháp, tự nhiên cũng sẽ không thoái thác đùn đẩy.

Chính là thân mình của Mặc Cẩm Hoàn không khỏe lắm, hơn nữa qua nhiều năm như vậy, độc đã ngấm sâu, nếu muốn giải độc tự nhiên sẽ phải phí không ít thời gian.
Hơn nữa Diệp Hồng không nghĩ sẽ làm cho cháu gái nhà mình bại lộ tài năng, cho nên trải qua thương nghị lúc sau, Lý Đức Thắng tìm một nữ tử có thân hình so với Diệp Tịch Dao cũng không sai biệt lắm, cải trang thành Diệp Tịch Dao, sau đó cùng Diệp Hồng hồi phủ, mà Diệp Tịch Dao thì lưu lại tiến hành giải độc cho Mặc Cẩm Hoàn..