Chương 1763

Sau khi cô nhẹ nhàng năm lấy tay cậu, khuôn mặt anh tuấn đầy căng thẳng của cậu, cũng dần giãn ra từng chút một, trở lại dáng vẻ dịu dàng quen thuộc trước đây.

Khi Nhan Nhã Tịnh xoa bóp, châm cứu cho Nhan Minh Tự, cô sẽ bật TV trong phòng, cô biết rằng, cậu ít nhiều cũng có thể cảm nhận được tình hình bên ngoài, cô muốn cậu nghe tin tức nhiều hơn, để khi cậu ấy tỉnh dậy, cậu sẽ không hoàn toàn lạc lõng với xã hội.

Vừa mở TV lên, Nhan Nhã Tịnh đã nghe thấy giọng nói mà cô luôn mong nhớ, nhưng hiện tại, anh đang cùng Cung Tư Mỹ đang tổ chức hôn lễ.

Nhan Nhã Tịnh biết hôm nay là hôn lễ của anh và Cung Tư Mỹ, nhưng cô vẫn không có can đảm nhìn họ vui vẻ thân mật ân ái.

Trước đây, anh ấy từng hứa sẽ tố chức đám cưới hoành tráng cho cô, cô cũng cho rằng mình là người phụ nữ duy nhất trong đời anh, nhưng cuối cùng, vừa mới chớp mắt anh đã cưới người khác.

Nhan Nhã Tịnh lấy điều khiển đổi kênh, nhưng đổi mấy kênh liền, tất cả đều là truyền hình trực tiếp hôn lễ của bọn họ.

Người dẫn chính đã bước lên sân khấu, anh ta nhìn Lưu Thiên Hàn và Cung Tư Mỹ, một cách long trọng và tràn ngập ý vui của một đám cưới.

“Cô dâu xinh đẹp, xin hỏi, cô có đồng ý gả cho chú rể của chúng ta, bất kể nghèo khó hay giàu sang, khỏe mạnh hay bệnh tật, thành công hay khốn khó, vẫn sẽ nắm chặt tay anh ấy, không rời bỏ nhau không?!”

“Tôi đồng ý!” Cung Tư Mỹ không chút do dự đáp, trong đôi mắt xinh đẹp đó tràn đầy những gợn sóng rung động, đồng thời cô †a cũng nở một nụ cười đẹp ngất ngây lòng người.

Giọng nói của cô ấy, vẫn tiếp tục vang lên: “Tôi bằng lòng lấy anh Gia Thành! Nắm tay anh ấy cùng nhau già đi!”

Vừa nói, cô vừa nhẹ nhàng dùng đầu ngón †ay móc vào tay Lưu Thiên Hàn.

Hành động âu yếm nhỏ như vậy, camera lại quay cận cảnh, tuy không thể coi là đan tay vào nhau, nhưng trong mắt người khác, đây lại là sự hứa hẹn ngầm vô cùng thân mật.

Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định từ Cung Tư Mỹ, người dân chính hôn lễ quay sang nhìn Lưu Thiên Hàn và hỏi: ‘Chú rể đẹp trai, xin hỏi, anh có bằng lòng cưới cô dâu của chúng tôi không, bất kể giàu sang hay nghèo khổ, dù khỏe mạnh hay bệnh tật, dù thành đạt hay không có gì đều sẽ không quên tấm lòng thuở ban đầu, cùng cô ấy nắm tay, cùng nhau đến già chứ?”

Nhan Nhã Tịnh khoé mắt cay cay, vội vàng quay mặt đi, cô biết câu trả lời của Lưu Thiên Hàm, đương nhiên là đồng ý, nếu anh không muốn, thì sao lại tổ chức hôn lễ long trọng như vậy cho Cung Tư Mỹ chứt Anh, đúng là rất mong chờ đứa trẻ trong bụng Cung Tư MỹI Dù đã biết đáp án nhưng Nhan Nhã Tịnh vẫn không đủ can đảm nghe anh nói ba chữ “Tôi bằng lòng”, cô càng sợ anh nói lời yêu thương ngọt ngào với Cung Tư Mỹ, như vậy, sẽ khiến cho trái tim cô, cảm thấy vô cùng lạnh lo.

Vội vàng cầm lấy điều khiển, trực tiếp tắt TV, Nhan Nhã Tịnh xoay người, bước từng bước nặng nề đến bên Nhan Minh Tự, xoa bóp, châm cứu cho cậu.

“Minh Tự, tỉnh lại sớm nhé! Em lại sắp làm cậu rồi!”

“An Bảo và An Mỹ thực sự rất đáng yêu, chúng đều mong chờ em tỉnh lại đấy. Sau khi em tỉnh lại, gia đình chúng ta sẽ không bao giờ bị chia cắt nữa! Minh Tự, em phải nhanh chóng tỉnh lại!”

Không giống với Nhan Nhã Tịnh nghĩ, Lưu Thiên Hàn không hề lập tức trả lời rằng tôi đồng ý.

Người dẫn hôn lễ nói xong cũng đã qua mấy chục giây, mà anh vẫn không có ý định mở miệng đáp lại.

Sự im lặng của anh, lập tức khiến bầu không khí ở buổi lễ trở nên nghẹt thở, vốn dĩ, người dẫn chính buổi lễ có thể vui vẻ nói cười với anh và Cung Tư Mỹ, nhưng bây giờ, anh ta chỉ cảm thấy một luồng áp lực mạnh mẽ quấn chặt lấy toàn thân mình, khiến anh ta suýt nữa thở không ra hơi.

Người dẫn hôn lễ hít một hơi lạnh, đối mặt với ánh mắt thâm trâm của Lưu Thiên Hàn, anh ta đột nhiên có ý muốn bỏ chạy.

Nhưng nghĩ đến trách nhiệm của mình ngày hôm nay, anh ta vấn căn răng chịu đựng cho qua chuyện.