Cả người Phì Kim cũng run rẩy.

Bởi vì hắn phát hiện, kết cục của trận trù đấu này có lẽ đã rõ ràng! Hắn trở thành người thất bại, người thất bại chân chính.

Từ vẻ mặt của các thực khách có thể thấy rất rõ, cái bánh ga-tô của Bộ Phương đã giết chết món lòng bò xào của hắn.

Mặc dù rất khó tin, nhưng đây là sự thật.

Làm một đầu bếp có nhiều kinh nghiệm, hắn có thể dễ dàng nhìn ra cảm giác của mỗi người đối với món ăn từ vẻ mặt của các thực khách.

Sau khi ăn lòng bò xào của hắn, các thực khách lại ăn bánh ga-tô của Bộ Phương, nhưng loại cảm giác hạnh phúc trên mặt! , hoàn toàn nghiền áp vẻ mặt của các thực khách khi ăn lòng bò xào của hắn.

Điều này làm trong lòng hắn cũng có chút phát run.

Không nghi ngờ chút nào, hắn thua.

Trận trù đấu vốn nên nắm chắc! cuối cùng đã thua.

Các thực khách chung quanh cũng phục hồi tinh thần sau khi ăn món bánh của Bộ Phương, ánh mắt nhìn về phía Phì Kim có vẻ đồng tình, ánh mắt nhìn về phía Bộ Phương cũng hết sức khó tin.


Ở Thao Thiết Cốc, quy tắc trù đấu có thể dễ dàng cảm nhận được thông qua đánh giá của các thực khách sau khi học đã nếm thử các món ăn.

Cho nên tính công chính của trù đấu là không thể nghi ngờ.

Giờ khắc này, lời thề Thao Thiết đã bắt đầu thực hiện.

Phì Kim hoảng sợ nhìn thân hình của mình đột nhiên xuất hiện quang hoa, quang hoa nhanh chóng ngưng tụ trên đỉnh đầu hắn, rất nhanh hóa thành hư ảnh một con quái vật khổng lồ.

Con quái vật có cái miệng rộng tựa hồ có thể nuốt chửng cả bầu trời, vừa nhìn đã khiến người ta thấy rợn người.

Trên người Bộ Phương cũng nổi lên quang hoa rực rỡ, quang hoa vô cùng ôn hòa, là vinh quang thuộc về người thắng.

- Trù đấu kết thúc, Bộ Phương thắng, Phì Kim chịu.

- Trừng phạt của lời thề Thao Thiết bắt đầu! Phì Kim trù đấu thất bại, bị tước đoạt quyền nấu nướng, tước đoạt con dao làm bếp, vĩnh viễn không còn là đầu bếp.

Thanh âm đinh tai nhức óc, tựa như trống chiều vang dội bên tai mọi người.

Phì Kim nghe thấy thanh âm lời thề, cả người trở nên lạnh như băng, sau một khắc, cả người xụi lơ té trên mặt đất.

Trên đỉnh đầu của hắn, một đạo quang hoa phóng lên cao, lời thề nhất thời hóa thành sợi tơ, trong nháy mắt rơi xuống giữa đôi lông mày của Phì Kim, tròng mắt Phì Kim trong nháy mắt mất đi ánh sáng, cả người ngã trên mặt đất.

Cả người Phì Kim ngây dại, hắn thật ra rất quen thuộc với kết quả trù đấu, hắn đã từng trù đấu thắng người khác, hắn cũng từng đạt được thắng lợi.

Nhưng hắn làm sao cũng không tưởng tượng nổi, lần này hắn lại có thể bị lật thuyền trong tay một người trẻ tuổi.

Trù đấu bị đối thủ đánh bại, trù đấu tàn nhẫn trực tiếp tước đoạt quyền lợi của nấu nướng, khiến cho hắn mất đi con dao làm bếp.

Hắn hiện giờ đã không phải là một đầu bếp rồi!
Ông!
Con dao làm bếp bằng sắt màu đen đang nắm chặt trong tay hắn nhất thời bay ra, phảng phất bị một cổ vô hình lực lượng nâng lên, bay tới hướng Bộ Phương.

Đây là con dao làm bếp của Phì Kim, mặc dù không phải con dao làm bếp trân quý, nhưng giá trị cũng không thấp.

Đồng hành với Phì Kim trong sự nghiệp đầu bếp lâu dài của hắn.

Bộ Phương đưa tay nhận lấy con dao làm bếp, con dao làm bếp huyền thiết màu đen khá nặng, nhưng trong tay Bộ Phương lại nhẹ như lông hồng, so với con dao làm bếp màu đen trong tủ bếp của Bộ Phương, con dao làm bếp này thật ra đã rất nhẹ rồi.


Khẽ nhíu mày, Bộ Phương nhìn Phì Kim, lại nhìn thoáng qua con dao làm bếp huyền thiết trong tay, khẽ thở ra một hơi.

Ý niệm vừa động, một chiếc tủ đựng dao dường như được nâng đỡ bằng tinh thể chậm rãi hiện ra.

Mở tủ bát, đặt con dao làm bếp huyền thiết vào tầng dưới cùng của tủ đựng dao.

Nhìn Bộ Phương lấy ra tủ dao, tất cả mọi người đều hít vào một hơi, ánh mắt mọi người nhìn về phía Bộ Phương cũng trở nên hoảng sợ!
-! Tên kia lại có tủ dao?
Mọi người chung quanh vô cùng chấn động, ngay cả Phì Kim cũng không thể tin nhìn Bộ Phương, cả người phát run.

Tủ dao là thứ chỉ có nhị đẳng đầu bếp mới có thể có được, bởi vì đến cảnh giới của nhị đẳng đầu bếp, con dao làm bếp tựa hồ cũng có linh tính, con dao làm bếp có linh tính mới có tư cách thu thập, mới có cảm giác kiêu ngạo sau khi trù đấu chiến thắng đối thủ.

Phì Kim không ngờ Bộ Phương lại có thể lấy ra một tủ dao.

Sớm biết Bộ Phương có tủ dao, đánh chết hắn cũng sẽ không lựa chọn trù đấu với Bộ Phương.

Hắn cũng không phải người ngu, sao có thể không biết điều trù đấu với một vị nhị đẳng đầu bếp.

Nghĩ được như vậy, ánh mắt Phì Kim nhìn về phía Bộ Phương cũng trở nên có chút oán độc!
Hắn cảm giác Bộ Phương lừa gạt hắn, nếu như Bộ Phương sớm nói ra tài nghệ trù nghệ của hắn, hắn căn bản sẽ không trù đấu với Bộ Phương.

Bỗng nhiên, mọi người một lần nữa ngẩn ngơ.

Bởi vì trong ánh mắt của bọn họ, phát hiện trong tủ dao còn có một con dao làm bếp màu xanh nhạt đang nằm yên tĩnh.


Con dao làm bếp kia tản ra hàn mang, làm cho người ta rựng tóc gáy!
- Đó là con dao làm bếp băng phách của đầu bếp Văn Nhân Sửu! Đầu bếp Văn Nhân Sửu là người đi lại ngoài cốc của Thao Thiết Cốc chúng ta! Tại sao con dao làm bếp của hắn lại xuất hiện ở chỗ này?
Có người hoảng sợ chỉ vào con dao làm bếp băng phách nói.

Có người lại càng kinh ngạc bất định.

Nhưng, Bộ Phương cũng không cho bọn hắn nhìn quá lâu, theo tay vung lên, tủ đao liền biến mất không thấy gì nữa.

Quang hoa tản đi, toàn bộ gian phòng lại trở về yên tĩnh.

Nhưng giờ khắc này, mỗi người đều nín thở, khiếp sợ nhìn Bộ Phương.

Thanh niên trước mặt này lại là một vị nhị đẳng đầu bếp, nhất định là đầu bếp trên thiết bia trù bảng rồi!
Loại đầu bếp này có tư cách mở cửa tiệm ở Thiết Tiên Thành.

Không ngờ loại tồn tại này lại chạy tới quán rượu này trù đấu với Phì Kim!
Tất cả mọi người đều cảm thấy bi ai cho Phì Kim, chọc ai không chọc, lại chọc vào một vị nhị đẳng đầu bếp.