Nhà Valdez:
- Đã về rồi sao?
5 người vừa bước vào là papa và Boss cùng Ri đang đứng đó. Cả 5 cúi đầu rồi chỉ có Peter và James là ngồi xuống. Papa ngước lên nhìn Ari.
- Con về rồi sao S?
- Vâng, thời gian qua con xin lỗi.
- Con đâu có lỗi gì đâu mà phải xin lỗi. Dù sao thì bốn tháng qua H đã giúp con làm hết mọi chuyện rồi.
- Vâng.
Ari cúi đầu mà căn răng kìm hãn cơn tức. Ngẩng đầu lên thì Ari thấy Ri đang đắc ý, nhưng vẫn chẳng gì là biểu lộ ra bên ngoài.
- Vậy con có thể......
- Không cần, H sẽ thay thế con từ bây giờ.
Như chết đứng tại đó, không chỉ Ari mà mọi người cũng vậy chỉ ngoại trừ Papa và Ri là vẫn bình thản. Ari cúi đầu.
- Vâng con biết rồi vì dù sao thì con đã rút khỏi tổ chức từ 4 tháng trước. Con xin lỗi và con xin phép đi trước.

Ari cúi đầu rồi bước đi thì Papa lên tiếng.
- S con đã quá yếu kém rồi đấy. Ta đã từng rất thích con trong số những đứa khác vì con vượt trội hơn hẳn và lại còn rất thông minh. Nhưng xem ra bây giờ con là một con robot bị hỏng rồi.
- Vâng.
Họ không thể nhìn nhưng họ cảm nhận được Ari đang tức giận đến run người. Dù nói gì thì nói chứ bị chính papa nói là robot bị hỏng thì lòng Ari đau như cắt. Đây chính là bước đầu thành công trong câu nói của Sam. Ari dừng lại ở cửa và quay đầu lại nhìn họ.
- Có lẽ papa đã đúng về việc con đã trở thành một con robot hỏng nhưng người không có quyền dùng việc đó để nói về con. Con biết con thua kém H nhưng sẽ có ngày con cho người thấy rằng con là người thế nào. Từ hôm nay cái tên Ari, hay S gì đó tất cả đều đã không còn. Hãy nhớ con là Snow Mikey chỉ vậy thôi. Chúc người thành công trong phi vụ tới vì con sẽ can thiệp vào đấy. Ba cái óc thiên tài sẽ thắng hay là một cái.
Ari nói rồi cúi chào bỏ đi, sự thương tổn trong cô bé đã quá cao rồi. Mei và Rin muốn đi theo nhưng không được nữa rồi. Ri thì cười thầm và nhìn theo cái bóng của Ari. Peter nhìn ba mình.
- Ba có cảm thấy mình quá đáng không vậy?
- Ai cũng cần phải có động lực.
- Cái động lực của ba chỉ là bỏ đi thôi.
Peter đứng dậy, cậu nhìn ba mình và nói tiếp.
- Cô ta không nói khoác đâu ba, ba biết họ thật của cô ta là gì không?

- Họ thật?
- Phải họ thật của cô ta chính là Potter, một trong những nhà tài phiệt ngang hàng với chúng ta đấy. Cô ta chính là con gái của nhà đó.
- Cái gì?
Papa ngạc nhiên và không ngờ về Ari. Thì ra vì thế mà ông mới thấy Ari quá giống với người đó. Ri đã bỏ đi và chạy đi tìm Ari.
- Chạy theo làm gì con nhóc chết tiệt kia.
- Ghen tuông, chị chỉ có vậy thôi sao?
- Không phải việc của ngươi.
- Em đã chiếm được chỗ của chị và em sẽ chiếm được người yêu của chị. Đến lúc đó lo mà đánh bại em nhé.
- Không cần đâu con nhóc, cứ ôm tất cả mọi thứ ngươi cần đi rồi cuối cùng mọi chuyện sẽ kết thúc mà thôi.
- Chị biết em thực sự là ai sao?
- Phải ta biết ngươi là ai mà, một đứa bé đáng thương làm sao. Cả hai chúng ta đều là những đứa trẻ đáng thương vô cùng.
Ari thở dài rồi bỏ đi, Ri đứng lại và như chết lặng, cô bé vẫn còn nhớ về câu chuyện của Ari. Nhớ về cái quá khứ xa vời đó. Sự cạnh tranh của hai người bắt đầu từ bao giờ không hay. Thực sự thì quan hệ của hai người này thế nào thì mọi người hãy theo dõi câu chuyện đến phút cuối để biết được nhé. ^^
Chương tiếp theo, Chương IV: Cuộc đời của Ari