Những lúc như thế này không được cố đối đầu, hơn nữa phải thông qua phương pháp hít thở để điều chỉnh chức năng của cơ thể. Để có thể phát huy thực lực tốt hơn, chỉ có như vậy mới có thể xoay chuyển tình thế.

Cho nên Ron lùi lại, muốn để bản thân tranh thủ thời gian hồi phục, chỉ cần cơ thể hồi phục, thì nhất định có thể nắm được quyền chủ động.

Chỉ là Trần Phong sao để anh ta toại nguyện được.

“Muốn chạy rồi sao?”

Thấy Ron lùi lại, Trần Phong hô lớn một tiếng, nhanh chóng lại gần, đấm thẳng vào tim của Ron, khí thế ngút trời, thề giết chết tên khốn nạn không biết trời cao đất dày này.

“Hự!”

Ron nhìn thấy bóng dáng của Trần Phong, càng cảm thấy sát ý của đối phương, nguy hiểm càng lúc càng lớn, thấy Trần Phong dùng Long Trảo đánh tới, anh ta không dám để đối phương túm được.

Có điều Ron có thể chống đỡ được đến giờ, cũng không phải người bình thường rồi, vào lúc ngàn cân treo sợi tóc này, mặc dù nói là có sợ hãi, nhưng lại không để lộ chút biểu cảm hoang mang nào.

Chỉ thấy lúc Trần Phong lại gần, một chân anh ta chống xuống đất, đứng tại chỗ xoay tròn như một con quay, rồi lấy chân đá một cái, cú đá vòng cầu.

Bấy giờ Ron đã không còn đường lui nữa rồi, không còn chiêu phản công nào khác, mặc dù lúc này khí tức trong cơ thể không ổn định, nhưng chiêu này đột ngột quá, trong lúc bất ngờ, biết đâu có thể thu được kết quả khác thường.

Chỉ là có lẽ chiêu này sẽ có tác dụng với người khác, nếu nói về đá vòng cầu, thì Đoản Sơn Hà mà Trần Phong tự nghĩ ra cũng có, nhưng có thể nói Trần Phong đã luyện được chiêu đó đến mức xuất quỷ nhập thần rồi, chiêu này trước mặt anh, thật sự là chẳng khác nào múa rìu qua mắt thợ.

Thấy Ron đá chân sang, Trần Phong cũng không hoảng không vội né sang một bên, sau đó không đợi đối phương ra tay, Trần Phong hóa bàn tay thành đao, chém vào khớp ở đùi Ron.

Chiêu đao tay đó chứa nội kình của Trần Phong, có thể nói là uy lực rất lớn, đừng nói là đùi, cho dù là đá thì cũng sẽ bị nứt.

Đao tay trực tiếp chém vào đùi của Ron, nội kình bùng nổ phá vỡ lớp phòng ngự của Ron, đùi gãy một tiếng rắc.

“A!!”

Ron không nhịn được mà hét lên một tiếng như giết lợn, lúc này anh ta không thể che giấu được sự sợ hãi trong lòng nữa, thực lực của Trần Phong quá mạnh, anh ta vốn dĩ khí tức hỗn loạn, lúc này lại bị Trần Phong chém đứt đùi.

Mất đi một chân nghĩa là gì, Ron không còn rõ nữa.

Mất đi một chân là năng lực hành động của anh ta đã bị cản trở, anh ta không còn sức đánh trả nữa, không chỉ như vậy, ngay đến cả tránh né cũng không làm được nữa, chỉ còn có thể chờ chết, anh ta đã trở thành con cá nằm trên thớt, mặc cho Trần Phong chém giết.

Vào lúc quan trọng này, Trần Phong sao có thể tha cho anh ta được, nhân lúc Ron đang bị cơn đau gãy xương bao trùm, Trần Phong tiến lên một bước, một tay nắm lại rồi tung cú đấm ra, nhắm thẳng vào bụng của Ron.

“Phụt…”

Ron phun ra máu tươi, nội tạng đã bị một đấm của Trần Phong đánh nát, do quán tính, cơ thể Ron mất tự chủ mà bay ra xa, máu me be bét.

“Xong rồi, Ron tiêu đời thật rồi!”

Lúc này trong đầu tất cả mọi người ở đây đều có một suy nghĩ như vậy.

Mất đi một tay, một chân, Ron đã không còn sức để đánh trả nữa, sự ra đi của anh ta đã rõ như ban ngày.

Cho dù anh ta có thể chiến đấu, lúc anh ta sung sức nhất còn không phải đối thủ của Trần Phong, nói gì đến bộ dạng tàn phế như bây giờ.

“Kết thúc chưa?”

Cơ thể Ron bay ra ngoài do quán tính, vài giây sau, như đã mất hết đi sức lực, mất tự chủ rơi từ trên không trung xuống, mặc dù cảm nhận được nguy cơ, nhưng Ron lúc này vốn không thể phản ứng được, cơ thể không còn nghe lời anh ta nữa.

“Bịch!”

Lúc cơ thể của Ron tiếp đất, Trần Phong liền ra tay, anh đột nhiên giơ chân lên, đá mạnh một cái, khiến cơ thể của Ron bay ra ngoài, một đá này chứa nội kình của Trần Phong, nội kình xâm nhập vào cơ thể của Ron, phá hỏng các cơ quan trong cơ thể, cũng cắt đứt cơ hội sống cuối cùng của anh ta.

Ron lại phun ra máu lần nữa, tính mạng hoàn toàn bị kết liễu, từ trên không trung rơi xuống đất, bịch một cái, một lớp bụi bay lên, chết cực kỳ thê thảm.

Trận đấu đến đây là kết thúc, Ron chết thảm, ngay từ đầu anh ta đã bị Trần Phong đàn áp, Trần Phong từng bước ép chặt khiến anh ta không hề có cơ hội để phản kích, mãi cho đến khi chết cũng không xoay chuyển được thế cục.

Trận đấu kết thúc, nhưng ai cũng không ngờ rằng lại kết thúc theo cách này, và tính mạng của Ron cũng kết thúc theo, anh ta cũng chẳng thể ngờ sinh mạng của mình lại chấm dứt như thế, tất cả những lời tuyên bố trước đó của anh ta đều trở thành trò cười.

“Hay lắm!!!”

Bấy giờ toàn quảng trường sôi nổi, tiếng hò reo của mọi người không ngừng vang lên, trận đấu vừa rồi có thể nói là trận đấu đặc sắc nhất từ đầu đến giờ.

Đây là cuộc chiến sinh tử, hơn nữa Trần phong đã dựa vào ưu thế mang tính áp đảo để giải quyết đối phương, cảm giác kích thích thị giác này khiến tất cả mọi người đều hò hét điên cuồng, máu trong người như sôi sục lên.

Trần Phong đã thể hiện triệt để sức mạnh của anh, mấy trận đấu trước chẳng qua là anh nhường nhịn, nhưng nhường không có nghĩa là yếu.

“Vốn cho rằng thực lực của hai người chẳng chênh nhau là mấy, không ngờ lại là cục diện trấn áp!”

“Đúng thế, Ron căn bản không có cơ hội đánh trả, bị Trần Phong Hoa Hạ đánh cho tơi bời!”

“Xem ra đây mới là thực lực của Trần Phong, như vậy mới đúng với những sự tích về cậu ta trước đây chứ!”

Trên khán đài, mọi người không kìm được mà xôn xao bình luận.

Trong trận đấu hôm nay, có hai trận đều là Trần Phong đấu, trận đầu tiên là đấu với Lee Chang Hee, sau đó bị Ron chọc tức, đã khiêu chiến một trận sinh tử, rồi lại giết Ron, chiến tích đáng tự hào như thế, khiến tất cả mọi người đều chấn động.

“Xem ra Trần Phong không chỉ võ công cao cường mà kinh nghiệm chiến đấu còn rất phong phú nữa!”

“Không sai, nếu trận quyết đấu trước là do Lee Chang Hee sơ suất, chuẩn bị không tốt mới bị Trần Phong hạ gục, thì trận này là quyết đấu sức đọ sức đúng với thực lực, Trần Phong này không thể xem thường được!”

Những thứ khán giả bình thường xem được đều chỉ là vẻ bề ngoài, mà ở đây không thiếu những võ sĩ có sức mạnh cao cường, bọn họ hiểu rất sâu về trận quyết đấu của Trần Phong với Ron, lúc này cũng không nhịn được mà phân tích thực lực của Trần Phong.

“Còn phải nói, Trần Phong tức giận cũng thật đáng sợ!”

Tam Giới ở khán đài nhìn Trần Phong, không nhịn được cảm thán một câu.

“Còn không phải tại cái tên Ron không biết cao thấp đấy đã chọc giận Trần Phong à, không thì cũng đâu có rơi vào cảnh này đâu!”

Cơ Uẩn cũng biết, anh ta đã từng có chút hiểu nhầm với Trần Phong, có thể nói là không vừa mắt với Trần Phong, nhưng từ lúc thấy Trần Phong giết chết Sở Hà, thể hiện ra sức mạnh quá lớn, đã quyết định làm bạn với Trần Phong.

Cơ Uẩn không phải kẻ ngốc, một người mạnh như Trần Phong, tương lai không thể bị hạn hế, mà lần này bọn họ cùng đến Van-ti-căng đại diện cho Hoa Hạ thi đấu, vừa hay là thời khắc tốt để kéo gần mối quan hệ.

Lúc này duy chỉ có Thiên Ưng không nói gì, mắt lóe sáng, thực lực của anh ta cao hơn Tam Giới và Cơ Uẩn mấy phần, anh ta nhìn thấy khí thế và ý chí chiến đấu mạnh hơn của Trần Phong.

Có thể nói là ý chí chiến đấu này anh ta cũng có, chỉ là so với Trần Phong thì thiếu mất quyết tâm và động lực.

“Trần Phong này thực sự là quá mạnh, Ron là một kẻ mạnh đã đột phá lên giai đoạn giữa Hóa Kình, không ngờ vẫn chết trong tay anh ta như vậy!”

Các tuyển thủ khác cũng bình luận, không ngừng cảm thán khen ngợi màn thể hiện cũng như thực lực của Trần Phong.

Lúc này tất cả mọi người đều dồn sự chú ý đến Trần Phong, mọi âm thanh phát ra đều là những lời bình luận về sức mạnh của Trần Phong.

Đương nhiên là có người thích có người không, thiên tài Sachi đến từ nước R, hay truyền nhân của Hồng Thiên Bá đến từ Hồng Môn là Hồng Dịch bấy giờ đều có một dự cảm không lành.