Lời này Tô Yên hiểu rõ.
Giải quyết riêng, tuyệt đối không thể nào.
Nếu không cô cho người đến cục cảnh sát làm gì chứ?
Cục trưởng Vương có chút khó xử: “Cô Tô, đây là tôi nghĩ cho thanh danh của cô thôi, nếu như cô muốn đi con đường pháp lý đương nhiên cũng có thể được.”
“Cảm ơn sự quan tâm của cục trưởng.” Tô Yên bình thản nói: “Vậy thì đi theo con đường pháp lý thôi, chuyện tiếp theo, tôi sẽ để luật sư của tôi đến xử lý.”
Cục trưởng Vương cân nhắc hỏi: “Cô Tô, ngài Lý biết chuyện tối nay không?”
Đây là để xem thái độ của Lý Mộc Sinh sau đó mới quyết định đứng về phe nào.
Đúng là một con cáo già.
Tô Yên đang muốn mở lời thì điện thoại của cục trưởng Vương đã vang lên, là số điện thoại lạ, sau khi điện thoại được kết nối, giọng nói đầu bên kia điện thoại khiến sắc mặt của ông ta thay đổi.
“Vâng, ngài Lý, yên tâm đi, tôi biết phải làm thế nào rồi.”
Người gọi tới chính là Lý Mộc Sinh.
Trước đó Lý Mộc Sinh không biết Tô Yên gặp phải chuyện gì nhưng ông ta không yên tâm, hỏi người được phái đi cho Tô Yên mới biết được sự việc rất nghiêm trọng.
Nếu Tô Yên muốn lấy lại công bằng vậy thì ông cũng không thể ngăn cản được.
Lý Mộc Sinh ra mặt, lần này cũng không phải là nhìn sắc mặc Lục Cận Phong mà là xuất phát từ tình cảm cá nhân, ông muốn giúp đỡ Tô Yên.
Sau khi cúp điện thoại, cục trưởng Vương mỉm cười nói với Tô Yên: “Cô Tô, cô yên tâm, chắc chắn sẽ xử lý công bằng chính trực.”
Tô Vân chuyển ra khỏi chỗ của Chu Hoàng Long, bây giờ cũng không thấy bóng dáng của Chu Hoàng Long đâu, Tô Vân cũng không phải là người nào đó của Chu Hoàng Long, sao ông ta lại quan tâm đến chuyện này chứ.
Sau lưng Tô Yên là nhà họ Lý, điều này là chắc chắn rồi, điện thoại gọi tới, cục trưởng Vương nhanh chóng đứng về phía bên cô.
Tô Yên nhíu mày, giờ khắc này, cô mới hiểu cái gì gọi là quyền thế phi thường.
Dựa vào sức lực của một mình cô thì không thể nào tự lấy lại công bằng cho mình được, đến cuối cùng cô vẫn phải dựa vào thế lực của nhà họ Lý.
Lý Mộc Sinh bằng lòng ra tay, Tô Yên rất cảm động nhưng cô cũng sẽ không lợi dụng nhà họ Lý.
Tô Yên gửi tin nhắn cho Lý Mộc Sinh: Tô Vân là con gái riêng của Chu Hoàng Long.
Sở dĩ Tô Yên nói bí mật này với Lý Mộc Sinh, là muốn Lý Mộc Sinh cân nhắc, đừng vì cô mà đắc tội với nhà họ Chu.
Nhà họ Lý.
Lý Mộc Sinh đi tới đi lui trong phòng sách, tin nhắn Tô Yên gửi đến khiến ông cảm thấy chuyện lần này thực sự rất rắc rối.
Lưu Tuyết Lam đưa một phần ăn khuya vào.
“Tiểu Vũ và Tiểu Lý đã cùng nhau trở về rồi, Tiểu Yên vẫn chưa về, Mộc Sinh, mí mắt tôi cứ giật giật, vẫn luôn cảm thấy có chuyện gì sắp xảy ra.”
“Sự thật là đã xảy ra chuyện rồi.”
Vẻ mặt Lý Mộc Sinh ngưng trọng, nhìn ra ngoài cửa sổ: “Tiểu Yên và Tô Vân đã hoàn toàn xé mặt nhau rồi, ầm ĩ đến tận cục cảnh sát rồi.”
“Cái gì?” Lưu Tuyết Lam kinh ngạc, đặt bữa ăn khuya xuống: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, sao lại ầm ĩ đến cục cảnh sát thế, Tiểu Yên không sao chứ? Ông nhanh đến cục cảnh sát đón Tiểu Yên về đi.”
“Chuyện lần này không đơn giản như vậy đâu.” Lý Mộc Sinh nói: “Tối này Tô Vân tìm người đến với ý định xâm phạm Tiểu Yên, Tiểu Yên mượn người chỗ tôi, không chỉ phế người đàn ông kia mà còn túm Tô Vân đến cục cảnh sát.”
“Xảy ra chuyện lớn như vậy, sao ông không nói sớm, Tiểu Vân có bị thương ở đâu không?” Trong lòng Lưu Tuyết Lam chỉ quan tâm đến an nguy của Tô Yên.
“Tiểu Yên không có chuyện gì cả.”
Lưu Tuyết Lam thở phào nhẹ nhõm, tức giận nói: “Làm tốt lắm, Tô Vân kia sao lại độc ác như vậy chứ, nói thế nào thì hai người cũng là chị em, tiệc họp mặt gia đình trước đó cô ta hắt nước bẩn Tiểu Yên cũng thôi đi, bây giờ đến chuyện xấu xa như vậy cũng làm được.”
Lưu Tuyết Lam yêu thương Tô Yên, bây giờ có nhà họ Lý làm chỗ dựa, Tô Vân cũng không kiêng nể gì mà bắt nạt Tô Yên như vậy, bà ta không thể tưởng tượng nổi trước kia ở nhà họ Tô, Tô Yên đã phải sinh sống như thế nào, không phải là bị bắt nạt chết sao?
“Chuyện này quả thực là có chút thâm độc.” Lý Mộc Sinh ngồi xuống nói: “Sau lưng Tô Vân kia không chỉ là nhà họ Sở mà còn có nhà họ Chu, cô ta đương nhiên là hung hăng càn quấy rồi.”
Lưu Tuyết Lam nghi hoặc: “Nhà họ Chu? Liên quan gì đến nhà họ Chu chứ?”
“Vừa rồi Tiểu Yên gửi tin nhắn đến, Tô Vân là con gái riêng của Chu Hoàng Long, Tô Vân bị tống vào nhà giam, Chu Hoàng Long sẽ không trơ mắt mặc kệ đâu.”
“Hả?” Lưu Tuyết Lam chợt kinh ngạc, sau đó lấy lại tinh thần, cười lạnh nói: “Nhà họ Chu có gì đặc biệt hơn người đâu chứ, còn thực sự cho nhà họ Lý chúng ta ăn chay sao, hơn nữa, sau lưng Tiểu Yên không phải còn có người kia sao?”
Lý Mộc Sinh cũng nghĩ tới điều đó, chỉ là sau khi Lục Cận Phong xảy ra chuyện, vẫn luôn không có tin tức gì.
“Vị nhà họ Lục kia, có lẽ còn chưa biết chuyện tối nay.”
“Vậy thì nói với cậu ta là được rồi.” Lưu Tuyết Lam hừ lạnh một tiếng: “Chuyện đêm nay, tôi ủng hộ Tiểu Yên, danh tiết của một người phụ nữ có bao nhiêu quan trọng chứ, cho dù là không thành công cũng gọi là cưỡng gian không thành, bản án phải từ ba đến mười năm tù, lần trước trong bữa tiệc họp mặt gia đình tôi đã không thích Tô Vân kia lắm rồi, chuyện đêm nay muốn ầm ĩ lớn thì cứ để cho ầm ĩ lớn vào đi, chẳng lẽ chúng ta sợ cô ta chắc.”
Nhà họ Lý sợ phiền phức sao?
Trừ nhà họ Lục, Lý Mộc Sinh không thể trêu chọc vào thì những người khác chỉ có kiêng kỵ ông ta chứ không có người ông ta kiêng kỵ.
Chỉ là có đáng không, cái giá phải trả có thể gánh vác được không.
Nếu như thực sự đụng đến nhà họ Chu đến cùng thì nhà họ Lý cũng không được lợi ích gì, nhưng khí thế thì không thể thua.
Lý Mộc Sinh trầm tư nói: “Vậy tôi đi liên lạc với người kia trước.”
Đêm nay, nhất định là một đêm không ngủ.
Chuyện Tô Vân bị đưa đến đồn cảnh sát, không bao lâu đã truyền đến nhà họ Sở.
Sở Hướng Nam biết được Tô Vân vào đồn cảnh sát, bị Tô Yên tống vào đấy, vẻ mặt lờ mờ khó hiểu, nhanh chóng cho người đến đồn cảnh sát hỏi thăm tình hình.
Rất nhanh Sở Hướng Nam biết được rốt cuộc có chuyện gì đã xảy ra.
“Đồ ngu.” Sở Hướng Nam tức giận đến mức chửi thề.
Sao anh ta lại lấy một người phụ nữ ngu xuẩn như vậy chứ.
Tạ Bảo Trân đi ngang qua cửa nhìn thấy Sở Hướng Nam tức giận như vậy, hỏi: “Con trai, xảy ra chuyện gì vậy? Vợ con đâu? Sao muộn vậy rồi vẫn còn chưa về nữa? Con quản lại vợ mình đi, đừng có từ sáng đến tối làm mẹ mất mặt.”
Từ trong giọng nói có thể nghe ra được Tạ Bảo Trân có bao nhiêu bất mãn với con dâu của mình.
“Lần này Tô Vân thực sự gặp rắc rối rồi.” Sở Hướng Nam ảo não ngồi trên ghế sô pha: “Người phụ nữ ngu xuẩn này, vậy mà lại tìm người đi xâm phạm Tô Yên, bây giờ bị đưa vào đồn cảnh sát, điện thoại của cục cảnh sát đã gọi đến nhà mình rồi.”
“Cái gì?” Tạ Bảo Trân kinh ngạc kêu lên một tiếng, vô cùng tức giận: “Con trai, cha con đã biết chuyện này chưa? Ngàn vạn lần đừng để người khác biết được, nếu không mẹ con ta không có ngày ngóc đầu lên nổi, vốn muốn tìm một đứa con dâu giúp đỡ con, không ngờ Tô Vân lại là thứ ăn hại vô dụng, không nhờ vả được nhà họ Chu còn gây ra chuyện nữa, con trai, con đừng bận tâm đến chuyện này, nếu như đắc tội nhà họ Lý thì không ổn đâu.”
“Con tự có chừng mực.” Sở Hướng Nam nói: “Mẹ, con ra ngoài một chuyến trước đã, có lẽ đây cũng không phải là chuyện xấu, nếu như lần này nhà họ Chu không ra mặt, đúng lúc chúng ta có thể vứt bỏ quân cờ Tô Vân này.”
“Vẫn là con trai mẹ thông minh.” Tạ Bảo Trân nói: “Nếu như lúc trước không phải Tô Vân nói bản thân là con gái riêng của Chu Hoàng Long, cô ta có thể giúp con thì mẹ sẽ không muốn đứa con dâu này đâu, nếu như lúc đầu Tô Yên được gả đến đây thì không phải con đã sớm giành được quyền thừa kế rồi sao.”
Sở Hướng Nam cũng hối hận rồi.
“Mẹ, trước tiên con ra ngoài xem phản ứng bên kia như thế nào, có gì con sẽ gọi điện thoại cho mẹ.”
Ném lại những lời này, Sở Hướng Nam vội vàng đi ra ngoài.
Lục Cận Phong vừa mời từ trên đảo quay về, còn chưa kịp tới tìm Tô Yên thì Lý Mộc Sinh đã tới tìm trước rồi.
Lục Cận Phong biết Tô Yên xảy ra chuyện, sắc mặt trầm xuống, anh lập tức để Vạn Nhất đến cục cảnh sát một chuyến còn mình đi tìm Tô Yên.
Tô Vân đáng chết, nhưng bây giờ Lục Cận Phong quan tâm Tô Yên nhất.
Tô Yên không trở về nhà họ Lý cũng không trở về nhà họ Tô, một mình đơn độc chiến đấu, xảy ra chuyện lớn như vậy, Lục Cận Phong bây giờ mới biết được, anh hận không thể cho mình một cái bạt tai, không xuất hiện vào lúc Tô Yên cần anh nhất.
Ba phút sau Hạ Vũ tìm được vị trí của Tô Yên, Lục Cận Phong lập tức đi qua đó..