Dù là mẫu thân của mình, hỏi cái này nói có phải cũng quá… lúng túng hay không?  

Chu Hằng đỏ mặt, lúc này mới gật gật đầu.  

Chỉ là lão nương hỏi cái này làm gì, chẳng lẽ Hồng Nguyệt còn có thiếu hạn cùng loại Huyền Âm thân thể, không thể cùng phòng sao?  

– Tiểu tử ngốc! Triệu Khả Hân vui mừng, đánh một cái ở trên ót Chu Hằng – Ta sao sinh một đứa con ngốc như vậy, ngay cả mình làm cha cũng không biết!  

– Cái gì cha?  

Chu Hằng mờ mịt.  

– Vợ của ngươi mang thai, ngươi phải làm cha! Nàng lớn tiếng nói.  

– Cái gì! Ai mang thai, đứa nhỏ của người nào! Chu Hằng kích động đã hỗn độn.  

– Tiểu tử ngốc, đương nhiên là hài tử của ngươi! Triệu Khả Hân liếc mắt đứa con một cái.  

– Hài tử của ta? Chu Hằng sửng sốt rốt cục mới kịp phản ứng. Hắn nhảy dựng lên, vô cùng ngạc nhiên nói:  

– Ta làm cha? Ta làm cha?  

– Chúc mừng ngươi, con trai ngốc của ta! Triệu Khả Hân cũng nhẹ nhàng thở ra, nàng tiếc nuối duy nhất chính là đến bây giờ còn không có cháu, hiện tại rốt cục có hi vọng, mang bầu dĩ nhiên nhất định có thể sanh ra được.  

Nghe nói Tiên giới, Minh giới đều có hài tử ở trong bụng mẹ nghỉ ngơi nhiều năm thậm chí mấy trăm năm – thời gian ở trong bụng mẹ càng dài, sinh ra thực lực lại càng cường, bởi vì luôn luôn rèn luyện bản thân với lực lượng cơ thể mẹ!  

Đương nhiên, điều này cần mẫu thân cũng đủ cường đại! Nhưng mẫu thân không cường đại, trẻ con cũng không có khả năng nghỉ ngơi thời gian dài như ở cơ thể mẹ! Tuy nhiên, cũng không phải mẫu thân cường đại thì sanh ra trẻ con cũng nhất định cường đại, còn bị giới hạn phụ thân.  

Nói tóm lại, chỉ có song phương cha mẹ đều cực kỳ cường đại, mới có thể sinh hạ hậu đại cường đại.  

Đây chỉ là cung cấp một cái khởi điểm cao hơn mà thôi, giống cha mẹ Chu Hằng đều không cường đại. Nhưng hắn một bước đi cho tới bây giờ, là bởi vì ngộ tính hắn đủ cường, vượt qua những người khác cần quá trình mấy trăm năm, mấy ngàn năm, mấy vạn năm lĩnh ngộ.  

Cho nên, cũng chỉ là khởi điểm cao thấp khác nhau!  

ads  

Chu Hằng hưng phấn không thôi, hắn rốt cục có con trai!  

– Nương. Ta đi xem Hồng Nguyệt, ta phải xác nhận một chút! Chu Hằng nói năng lộn xộn. Dù sao, Triệu Khả Hân chỉ là dùng kinh nghiệm người từng trải phán đoán, sự thật như thế nào lại phải hắn tự cảm ứng một chút mới biết được.  

Thông thông thông, hắn vội vàng chạy vào căn phòng của Hồng Nguyệt.  

– Cút ra ngoài. Bản tôn thấy ngươi liền phiền! Hồng Nguyệt cảm xúc dị thường, gặp người cũng không thích, nhất là Chu Hằng, vừa thấy tiểu tử này liền không nhịn được xúc động trong lòng, cũng không biết là vì cái gì.  

– Không sao, ngồi rồi đi! Ngồi xuống! Chu Hằng vội vàng chạy tới. Hầu hạ Hồng Nguyệt ngồi xuống.  

Nhìn hắn như vậy, Hồng Nguyệt khó chịu lập tức biến mất một chút, nhưng cảm xúc vẫn tăng vọt, nói: – Ngươi qua đây để làm chi? Không có bản tôn bồi tiếp, ngươi không thể chính mình đi tìm sao?  

Nàng nghĩ Chu Hằng tới thúc giục chính mình xuất phát đi tìm viên hắc động chết già kia.  

Quả nhiên như là mang thai, không phải làm sao tính cách thay đổi nhiều như vậy?  

– Hư, ngươi buông lỏng, buông lỏng thân thể, để thần thức của ta tiến vào thân thể của ngươi! Chu Hằng nghiêm nghị nói.  

Hồng Nguyệt lại cười lạnh, nói: – Thần thức hay cái vật kia? Ngươi tên đại sắc lang này. Lại dám đùa giỡn lưu manh cùng bản tôn!  

Chu Hằng thở dài, nói đến đùa giỡn lưu manh, vẫn là ma nữ này lợi hại hơn, lần trước không phải ép khô hắn rồi mới bằng lòng bỏ qua? Nhưng bây giờ hiển nhiên không phải là thời điểm lý luận cùng đối phương – lý luận cùng nữ nhân của mình, thực ra vĩnh viễn tranh không ra chữ lý.  

– Câm miệng. Ngồi đàng hoàng cho ta đừng nhúc nhích! Hắn lớn tiếng ra lệnh.  

Bị hắn hô như vậy, Hồng Nguyệt ngược lại bối rối, ngoan ngoãn ngồi, còn thu hồi linh lực cùng pháp tắc hộ thể.  

Nàng quá cường đại, cường đại đến không cần chủ động lưu chuyển trong cơ thể còn có phù văn vận chuyển, thiên địa quy tắc thêm thân.  

Cho dù hiện tại nàng chủ động thu hồi linh lực và phù văn, nhưng vẫn có một ít lực lượng còn sót lại không thể trừ, vẫn như cũ lưu chuyển ở trong cơ thể nàng.  

Đối với nàng mà nói, những lực lượng này yếu đến đáng thương, nhưng đối với Chu Hằng mà nói, lực lượng này vẫn hết sức cường đại!  

Hắn vận chuyển thần trí của mình, dò xét hướng về bụng Hồng Nguyệt.  

Một chút xíu, một tấc tấc, tiến độ thong thả.  

Hồng Nguyệt dường như cũng hiểu cái gì, không ngờ không thúc giục.  

Một giờ sau, thần thức Chu Hằng rốt cục đi tới nơi bụng Hồng Nguyệt, hắn ngừng lại.  

Một phút, 2 phút, năm phút đồng hồ, không có động tĩnh gì!  

Ngay tại thời điểm Chu Hằng nhíu mày thất vọng, thình thịch, một cái tim đập mỏng manh đến gần như không có tiếng vang lên!  

Lập tức, Chu Hằng lộ ra sắc mặt vui mừng mãnh liệt!  

Hắn lẳng lặng chờ đợi, qua nửa giờ, lại một cái tim đập hơi yếu vang lên!  

Xác thật!  

– Hồng Nguyệt! Hồng Nguyệt! Chu Hằng nhảy dựng lên, hai tay khoát lên trên vai Hồng Nguyệt, kích động đến nói không ra lời.  

– Ta… Bản tôn… Bản tôn… Hồng Nguyệt cũng hoàn toàn nói không ra lời.  

– Chúng ta có hài tử! Chu Hằng lớn tiếng nói.  

– Đứa nhỏ? Có hài tử? Tuy rằng Hồng Nguyệt mơ hồ đoán, nhưng khi Chu Hằng khẳng định, nàng ngược lại không thể tin được đứng lên.  

– Không phải vậy sao ngươi có thể cổ quái như thế, chỉ có nữ nhân mang thai mới có thể biến đổi tính tình! Chu Hằng khẳng định nói.  

Hồng Nguyệt dựng mày liễu, hung tướng đại lộ: – Ngươi dám nói tính tình bản tôn cổ quái?  

– Đừng kích động, cẩn thận một chút, đừng nhúc nhích thai khí! Chu Hằng vội vàng nói, đây chính là đứa bé thứ nhất của hắn, hắn có thể không quá độ kích động sao?  

Hồng Nguyệt dùng bàn tay ngọc vỗ về bụng bằng phẳng vô cùng, trong ánh mắt tràn đầy khó tin, một cái sinh mệnh mới đang uẩn dục ở trong cơ thể nàng?  

– Ta có đứa nhỏ? Nàng run giọng nói.  

– Tuyệt đối!  

…  

Tin tức xác nhận, từ trên xuống dưới Chu gia tự nhiên cũng vui lớn, mà chư nữ Ứng Mộng Phạm khó tránh khỏi trong lòng có chút ê ẩm, các nàng bị Chu Hằng phun nhiều tinh hoa sinh mệnh như vậy cũng không có bầu, ngược lại Hồng Nguyệt đến sau lại đi trước!  

Không phải nói thực lực càng mạnh càng khó có bầu sao?  

Nhưng cái này cũng chứng minh không phải các nàng không được, cũng không phải Chu Hằng không được. Mà là các nàng áp bức Chu Hằng còn chưa đủ!  

Cứ tiếp tục áp bức tên này, có con của mình mới hoàn mỹ!  

Bởi vì Hồng Nguyệt mang thai, Chu Hằng tự nhiên không thể để nàng chạy ngược chạy xuôi, vạn nhất thương tổn tới cục cưng làm sao bây giờ?  

Vì thế, Chu Hằng đành phải mang theo con lừa đen ra đi. Đi tìm viên hắc động sắp tử vong.  

Thuấn di phù văn đã gần đại thành, có thể vận chuyển vô hạn, chỉ là bởi vì có linh lực hạn chế, nhất thiết phải đi một chút dừng một chút. Nhưng mới xuất phát tám ngày, bọn họ dừng lại.  

Bởi vì bọn họ đều phải đột phá!  

Ly kỳ là, con lừa đen rõ ràng yêu thú. Nhưng nó lại đột phá Hắc Động Cảnh trình tự linh lực, mà Chu Hằng rõ ràng là nhân tộc, thể chất lại đột phá Hắc Động Cảnh, hai người hoàn toàn đảo ngược!  

Bọn họ hạ xuống ở một cái tinh cầu, sau khi tìm một cái sơn động, phong bế cửa động, bắt đầu đột phá.  

Thể chất đột phá cũng không cần bình cảnh. Chỉ cần vui chơi giải trí ngủ nghỉ, đến điểm tự nhiên mà vượt qua, có chút thần thú phản ứng trì độn, khả năng tỉnh dậy lại phát hiện mình đã đột phá, đây cũng không phải không có khả năng.  

Mà con lừa đen ăn một viên Thiên Địa Quả, đột phá của nó cũng không hề có độ khó đáng nói, tích lũy linh lực vừa đến, nó tự do phát triển nhảy tới, đơn giản giống như uống nước.  

Bởi vậy, vẻn vẹn chỉ ba ngày sau. Bọn họ phân biệt xuất quan.  

Hắc Động Cảnh!  

Chu Hằng cảm ứng thể chất khác nhau, từ Tuệ Tinh Cảnh đến Hắc Động Cảnh, đây là một lần bay vọt thật lớn!  

Hắn thu được hắc động thứ nhất – thuộc tính hỏa diễm!  

Đây là thức tỉnh từ thể chất, nhưng nếu như không có tiếp tục lĩnh ngộ ở pháp tắc, như vậy nhiều nhất đạt tới bước thứ năm.  

Nếu huyết mạch cực hạn chính là Hắc Động Vương, như vậy sau khi hình thành hắc động thứ nhất ưu thế thể chất cũng đã hao hết, cũng chỉ bước ra một bước mà thôi, kế tiếp như thế nào hoàn toàn phải xem ngộ tính của mình, huyết mạch thể chất cũng… không được một tia tác dụng nữa.  

Huyết mạch Chu Hằng trải qua thủy tinh tím cường hóa, thể chất cực hạn đã đuổi theo lão Thanh Long, ý nghĩa chỉ cần có đầy đủ đồ vật ăn, một ngày nào đó hắn có thể đạt tới 9 động viên mãn, mỗi một đại đạo đều đi ra 10 bước, do đó nhảy vào Hỗn Độn Cảnh.  

Về phần sau Hỗn Độn Cảnh, giữa thiên địa sẽ không có huyết mạch gì có thể tăng lên thể chất, nhất định phải dựa vào lĩnh ngộ.  

Hắc động chẳng phân biệt được thể chất cùng linh lực, cũng chỉ có thể hình thành 9 cái hắc động, sẽ không bởi vì thần thú đặc biệt mà hình thành nhiều nhất 18 cái. Tuy nhiên số lượng hắc động không thay đổi, cũng không có nghĩa là linh lực cùng thể lực không có khác biệt, vẫn có bất đồng.  

Dù trình tự linh lực còn tại Tuệ Tinh Cảnh, nhưng từ giờ trở đi Chu Hằng có thể nghiền ngẫm phù văn chân chính!  

– Chu tiểu tử, mau tới đánh một cái! Con lừa đen chiến ý bốc lên, hiển nhiên tiến vào Hắc Động Cảnh rồi thực lực nó đại tăng, lúc này lại có tin tưởng so tài với Chu Hằng.  

– Ha ha ha! Phóng ngựa, không, phóng con lừa lại đây!  

– Gâu, bổn tọa cắn chết ngươi!  

Người lừa đại chiến, song phương đều tạo thành hắc động, một là ăn Thiên Địa Quả, căn bản không dùng chính mình lĩnh ngộ ngay tại pháp tắc đạt tới độ cao tương đối, một cái thì thức tỉnh huyết mạch, đồng dạng có thể vận chuyển ra pháp tắc thiên địa đáng sợ!  

Đánh nửa ngày sau, cuối cùng là kết cục ngang tay!  

Con lừa đen lập tức vui sướng, bởi vì phía trước nó cũng không phải đối thủ Chu Hằng, hiện tại lại có thể thành ngang tay, đây là tiến bộ thật lớn a! Nhưng nó cũng biết, Chu Hằng chỉ là thể chất bước vào Hắc Động Cảnh, mà hắn chân chính nghịch thiên lại là trình tự linh lực, sau khi hình thành trăm đạo thiên hà, hắn khẳng định có năng lực đạt được dị năng cường đại hạng nhất!  

Nhưng con lừa đê tiện cũng mặc kệ nhiều như vậy, ánh mắt nó thiển cận, trước mắt như vậy đủ rồi!