– Thế giới này cũng không phải chuyên vây quanh các ngươi! Chu Hằng mờ nhạt nói.  

Chẳng lẽ là chuyển vòng quanh ngươi?  

Ba người Cửu Anh tộc đồng thời nói ở trong lòng, chỉ là lời này cũng không dám phun ra, bọn họ cũng không phải cố kỵ Chu Hằng, mà là đại cường giả Hỗn Độn Cảnh sau lưng!  

– Lui một bước trời cao biển rộng, tiểu hữu hùng hổ dọa người làm gì! Lôi Kinh Thiên nói, Cửu Anh tộc cũng không cần quá mức e ngại Long tộc, dù sao Cửu Anh đồng dạng là thần thú đỉnh cấp, Long tộc dám mạo hiểm toàn diện xâm chiếm Cửu Anh sao?  

Đừng quên, Long tộc còn có một cái Ma Hải phải trấn áp, cái này liên lụy đại bộ phận lực lượng Long tộc!  

Đương nhiên, cho dù lực lượng còn dư lại so với Cửu Anh vẫn mạnh hơn, nhưng hất lên hai tộc đại chiến kết quả có thể là lưỡng bại câu thương!  

Tin tưởng lão Thanh Long tuyệt đối không thể làm ra lựa chọn như vậy!  

Chu Hằng thở dài, nói: – Xem ra, các ngươi nhất định phải thấy quan tài mới rơi lệ! Hắn đột nhiên nói với bầu trời – Người vợ, đi ra một chút!  

Tức, người vợ?  

Hắn không ngờ đang kêu gọi người vợ?  

Chờ một chút, cường giả Hỗn Độn Cảnh âm thầm không phải nhị tổ Long tộc sao? Tại sao thành Người vợ? Chẳng lẽ?  

Ba người Cửu Anh tộc đồng thời lạnh xương sống ở trong lòng, chẳng lẽ nhị tổ còn có đặc thù… Ham thích, không ngờ thích nam nhân, nhưng lại không phải công, mà là thụ?  

Đáng thương nhị tổ Long tộc, đáng thương a!  

Bóng người nhoáng lên một cái, một cô gái xinh đẹp đến có thể thiêu đốt hai mắt đột nhiên xuất hiện!  

Đẹp không cách nào hình dung, nhất là khí chất phong hoa tuyệt đại, vô cùng say lòng người!  

Lôi Hoàng cũng không hiếu sắc, gặp được mỹ nữ hắn nhiều nhất thưởng thức một chút, tỷ như Phong Liên Tình cũng chỉ để ánh mắt của hắn sáng ngời. Cũng không sinh ra ý tưởng muốn nhúng chàm.  

Nhưng nhìn người mỹ nữ này, trái tim của hắn lại không ngừng được nhảy dựng lên, phát lên một cỗ kích động mãnh liệt không thể khắc chế, muốn có được mỹ nhân này, Kim ốc tàng kiều, vĩnh viễn 1 mình thưởng thức được dung nhan tuyệt thế kia, phong tình say lòng người!  

Ngay cả Lôi Uyên đều không thể chống cự, đồng dạng si ngốc nhìn, chỉ cảm thấy bất kể đối phương nói cái gì, hắn đều cam tâm tình nguyện nghe theo, dù là đi ám sát lão tổ tông đều được!  

ads  

Duy nhất không lộ ra vẻ mất hồn chỉ có Lôi Kinh Thiên!  

Hắn chẳng những không có ý tứ thưởng thức, ngược lại thân thể đang phát run!  

Đây là… Hồng Nguyệt!  

Sống đủ lâu, thậm chí sống vài thế hệ. Một người có thể nhận thức nhiều người, kiến thức uyên bác! Mà đồng dạng cũng là khuyết điểm, nếu không biết Hồng Nguyệt là ai thì tốt biết bao!  

Phốc!  

Hai chân Lôi Kinh Thiên mềm nhũn quỳ xuống, toàn thân thẳng sốt, căn bản không dừng được: – Tiểu, tiểu tiểu tiểu nhân cúi chào bái kiến Hồng Hồng Hồng Nguyệt đại đại đại nhân!  

Lôi Uyên cùng Lôi Hoàng sửng sốt một chút, lúc này mới nghe xong.  

Sau đó một cái lập tức bị dọa ngốc. Một … tên khác thì thần tình mờ mịt.  

Dọa ngốc chính là Lôi Uyên, hắn là Hắc Động Cảnh, thời gian sống cũng đủ dài, cho dù trước kia chưa từng thấy qua Hồng Nguyệt, nhưng cũng đã nghe nói qua Hồng Nguyệt tuyệt thế ma danh, đây chính là ác mộng tất cả thần thú a, càng cường đại thì càng bị chà đạp lợi hại!  

Ngay cả hai vị cường giả Hỗn Độn Cảnh Long tộc đều phải chạy tới Thái Hư nhất mạch tìm Thái Hư Thánh Nhân cầu tình. Đây là khủng bố như thế nào?  

Bọn họ không ngờ chọc nam nhân Hồng Nguyệt!  

So với đắc tội Long tộc phải nghiêm trọng gấp trăm lần, không, là 1000 lần!  

Phốc, hắn cũng quỳ xuống.  

Chỉ có Lôi Hoàng thần tình mờ mịt, hắn cũng không nghe nói qua tên Hồng Nguyệt, hồn nhiên không cảm thấy cái tuyệt đại mỹ nữ này có cái gì đáng giá để người ta sợ, gương mặt kia, dáng người kia, sách sách sách, rất mê người!  

– Tự sát đi, hết thảy dừng ở đây!  

Chu Hằng nói.  

Hồng Nguyệt xuất hiện chính là một kích tối hậu. Hoàn mỹ tuyệt sát!  

Lôi Kinh Thiên cùng Lôi Uyên liếc nhau, đều có thể từ ánh mắt của đối phương trông được chua xót.  

Đắc tội Long tộc còn có một đường sinh cơ, nhưng đắc tội ma nữ bị tất cả thần thú công nhận không thể trêu chọc thứ hai, tự sát thật đúng là nhân từ, nếu không dẫn tai hoạ tới trong tộc. Toàn bộ Cửu Anh tộc đều bởi vậy huỷ diệt!  

Cửu Anh tộc cũng không tọa trấn Ma Hải a, Hồng Nguyệt động thủ căn bản không mềm lòng!  

Ba!  

Ba!  

Hai người đồng loạt vỗ ót một chưởng, mạt sát cả thần thức.  

Hai đại cường giả cấp Hắc Động trần về trần, đất về đất, thậm chí ngay cả phản kháng, thậm chí cầu tình đều không có!  

Đủ để chứng minh hung danh Hồng Nguyệt!  

Lôi Hoàng sợ choáng váng, phụ thân và Thất tổ gia không ngờ tự sát!  

Nữ nhân này đến tột cùng là ai, nàng vừa xuất hiện làm hai vị cường giả cấp Hắc Động sợ tới mức trực tiếp tự sát? Hắn không muốn chết a, cũng không muốn chết mảy may!  

– Các ngươi đừng giết ta, ta nói cho các ngươi biết một bí mật! Hắn khóc kêu lên, thần chí đã sụp đổ – Chúng ta tới tìm một hắc động chết già, sau khi hình thành Tinh Hạch, dùng để ta đột phá Hắc Động Cảnh!  

Khó trách, nếu không Cửu Anh tộc chạy đến nơi này để làm chi?  

Chu Hằng nói: – Viên hắc động kia ở đâu?  

– Ta không biết, chỉ có Thất tổ gia mới biết được!  

Lôi Hoàng thần tình sợ hãi – Ta không biết, đừng giết ta, ta không muốn chết, ta không muốn chết!  

– Không ai muốn chết, nhưng ngươi cướp đi bao nhiêu tánh mạng người không muốn chết? Chu Hằng đánh một quyền, thình thịch, Lôi Hoàng lập tức bị đánh giết thành mảnh vụn, trước mặt lực lượng kinh khủng như thế, cho dù Long Toa Toa, Long Tùy Phong cũng chỉ có tránh lui, đón đỡ không chết cũng bị thương!  

Tầng hai siêu cấp đại viên mãn há là đùa giỡn?  

– Về cái hắc động sắp tử vong, ngươi thấy thế nào? Vài ngày sau, Chu Hằng hỏi Hồng Nguyệt.  

Hồng Nguyệt núp ở trong ngực của hắn, kéo tay Chu Hằng tiến ngực nàng ra, lười biếng nói: – Xem bộ dáng tên kia, hẳn không phải là lời nói dối. Mấy cái phế vật Cửu Anh lại nghỉ chân ở chỗ này, nói rõ viên hắc động kia tất nhiên cũng không xa!  

Chu Hằng gật đầu, tay phải vẫn như cũ tiếp tục công thành chiếm đất, hắn tràn đầy hứng thú đối với bộ ngực Hồng Nguyệt kia hoàn mỹ, tuy rằng không thể so với Cổ Tư, nhưng vẻ đẹp lại không gì sánh kịp, chỉ có Hoặc Thiên mới có thể so sánh với nàng.  

Hắn hiện tại đạt tới Tuệ Tinh Cảnh đại viên mãn, thiếu chính là cơ hội xông lên 100 viên tuệ tinh, tạm thời không cần lo lắng vấn đề tích lũy linh lực, chỉ khi nào phá vỡ mà vào Hắc Động Cảnh, tích lũy linh lực mới là vấn đề.  

Nếu có thể nhận được một viên Tinh Hạch cấp Hắc Động, vậy hắn xông lên Hắc Động Cảnh có thể lấy được tiến bộ rất lớn!  

Một khi đã như vậy, viên tinh hạch này hắn nhất định phải được!  

– Ngày mai ta đi tìm một chút! Chu Hằng nói, hắn là người không chịu ngồi yên.  

Ba!  

Hắn đang muốn thừa dịp Hồng Nguyệt không chú ý trực tiếp chiếm lĩnh ngọn núi cao nhất, nhưng đệ nhất cường giả Hỗn Độn Cảnh há dễ bị lấn như vậy, tay hắn lập tức bị đánh, ôm hận trở ra.  

– Ngươi còn muốn nghịch thiên! Chu Hằng giận, phóng tới kết hợp với thân thể.  

…  

Đây là một trận chiến đấu trước thắng sau thua.  

Ngay từ đầu, Chu Hằng long tinh hổ mãnh – hắn quả thật có thể chất Long tộc, đó cũng không phải khoa trương, hơn nửa hiệp đầu chiếm thượng phong, chà đạp Hồng Nguyệt cầu xin tha thứ không ngừng, nhưng từ nửa hiệp sau bắt đầu đến phiên hắn nằm sàn nhà!  

Hồng Nguyệt dai quá cường đại, dài lực, mời đầu nhìn yếu đuối, lại càng đánh càng mạnh, bắt hắn ép khô hoàn toàn, sau khi chấm dứt Chu Hằng chiếu xuống gương, tất nhiên có thể nhìn thấy mặt đều hóp đi một vòng!  

Hỗn Độn Cảnh dù sao cũng là Hỗn Độn Cảnh, mặc kệ ở cái phương diện kia đều là cường đại đến giận sôi!  

Chỉ là Hỗn Độn Cảnh đều mạnh như vậy, Thánh nhân thì như thế nào?  

Chu Hằng không khỏi run lên trong lòng, trong nháy mắt dập tắt tâm tư để thầy trò Hoặc Thiên, Hồng Nguyệt cùng nhau cùng hắn hồ thiên hồ đế, đó cũng không phải là vô thượng diễm phúc, mà là địa ngục sống không bằng chết a!  

Thật làm như vậy, cũng phải chờ hắn thành Thánh!  

Chu Hằng thả ra xúc giác, tìm hiểu tin tức viên hắc động sẽ chết.  

Bảy ngày sau, Chu Hằng thu tập được đầy đủ tài liệu, ở phụ cận Bách Long Tinh chỉ có 3 viên hắc động, chỉ là một cái hắc động sẽ chết… Không người nào dám đi tìm tòi!  

Dù sao, một viên hắc động tương đương với một vị Hắc Động Vương, nhưng lại không phải Hắc Động Vương thông thường, ít nhất đi ra 30 bước ở một đại đạo, có thể sánh bằng Chân Quân 5 động!  

Cho nên lần này Cửu Anh tộc mới chịu xuất động Lôi Kinh Thiên.  

Nói là phụ cận, nhưng qua lại một chuyến không có thời gian một tháng tuyệt đối không đủ! Ba cái địa phương đều đi một chuyển, vậy sẽ cần ba tháng – nếu vận khí không tốt, ở địa phương cuối cùng mới tìm được.  

Đây là với tốc độ Hồng Nguyệt tính toán, nhưng vấn đề là, mấy ngày nay không ngờ thân thể Hồng Nguyệt không thoải mái!  

Khó tin!  

Tuy rằng chỉ có Thánh nhân mới có thể không già không hủy, bất tử bất diệt, nhưng Hỗn Độn Cảnh cũng chỉ kém chút lực lượng mà thôi, không có được ý chí thiên địa thừa nhận, luận lĩnh ngộ pháp tắc không kém chút nào.  

Tồn tại như vậy sẽ xảy ra bệnh?  

Nhưng Hồng Nguyệt thật bị bệnh, hơn nữa tính tình đột nhiên trở nên cực kém – tuy rằng nàng vốn là đại ma nữ, hỉ nộ vô thường, hiện tại lại nhìn cái gì đều không vừa mắt, ngay cả chư nữ Ứng Mộng Phạm đều không dám đến gần nàng.  

Bệnh gì a, ngay cả tính cách đều có thể biến!  

Bởi vì biến đổi này, Chu Hằng tự nhiên không có khả năng lại ra được, đây chính là người vợ chính mình, trừ bỏ Hoặc Thiên ra là nữ nhân thứ hai hắn thật sự thích!  

Nhưng bất kỳ y sư đều bó tay không có biện pháp đối với Hồng Nguyệt!  

Nàng quá mạnh mẽ!  

Mạnh đến nổi khiến bất luận kẻ nào bất kể dùng linh lực hay là thần thức dò vào thân thể của nàng đều chỉ có thể nhìn đến một mảnh hỗn độn, ngay cả bên trong thân thể đều nhìn không thấy, thì chẩn đoán bệnh cho nàng như thế nào?  

Cuộc sống ngày ngày trôi qua, tính tình Hồng Nguyệt cũng càng ngày càng cổ quái, thèm ăn không phấn chấn, còn thường xuyên nôn mửa.  

Đặt ở trên thân một vị cường giả Hỗn Độn Cảnh quả thực là chuyện khó tin!  

Triệu Khả Hân biết được tin tức, lập tức gấp trở về thăm vị con dâu này, mà biết được Hồng Nguyệt sinh quái bệnh như vậy, nàng nhìn ra ngoài một hồi, sau đó kéo Chu Hằng đến trong phòng.  

Nàng vẻ mặt cổ quái nói: – Các ngươi không phải đã cùng phòng?