Lâm Thâm Thâm nói dứt khoát lanh lẹ, không dông dài.

Ngay lập tức áp chế được tình trạng hỗn loạn ở phía dưới sân khấu, tất cả mọi người đều mang theo ánh mắt tò mò nhìn Lâm Thâm Thâm, muốn biết tiếp theo đây cô muốn tuyên bố tin tức gì.

Lâm lão phu nhân nhìn thấy Lâm Thâm Thâm đứng trên sân khấu, trong mắt thoáng hiện ra vẻ kinh ngạc, nhưng vẫn bình tĩnh chờ xem tiếp theo Lâm Thâm Thâm muốn làm những gì. Lâm Chấn Đình và Lục Đình Phương chỉ nghiêng đầu, đưa mắt nhìn nhau, đều không lên tiếng.

Duy chỉ có Lục Tương Nghi, cô ta nhìn Lâm Thâm Thâm đứng ở trên sân khấu, trong mắt hiện lên một tầng ý lạnh, khắc tinh và cơn ác mộng lớn nhất trong cuộc đời cô ta, đã trở lại... Hơn nữa còn phô trương thanh thế trở về như thế này!

Lâm Thâm Thâm vẫn giữ nguyên nụ cười mỉm, không nóng không lạnh mở miệng nói: "Tin tức tôi muốn tuyên bố với mọi người là, bắt đầu từ hôm nay, tập đoàn Lâm thị đón thêm một nhân viên mới gia nhập..."

Nghe đến chỗ này, những người đứng dưới sân khấu vốn đang mong đợi tin tức tốt, đều thể hiện rõ sự thất vọng trên mặt.

Lục Tương Nghi không nhịn được cười khẩy, châm chóc nghĩ, cô ta cứ tưởng cô trở về là mạnh mẽ trở về, không ngờ, lại giống như thằng hề, biểu diễn màn lừa vặt không qua nổi mắt người!

"Về phần nhân viên mới này, tôi nghĩ chắc mọi người đều rất quen thuộc..." Lâm Thâm Thâm nói tới đây, cố ý ngừng lại, rồi mới nâng cao giọng nói tiếp: "Anh chính là thiên tài điều hành trong giới kinh doanh ở thành Bắc Kinh này, là người đã đi vào huyền thoại trong giới kinh doanh, tiên sinh Cẩm Dương!"

Tin tức này của Lâm Thâm Thâm, giống như quả bom lớn, ầm ầm nổ vang bên tai, trong lòng tất cả mọi người.

"Cái gì, Cẩm Dương? Cậu thiếu niên được xưng là thiên tài điều hành?"

“Là Cẩm Dương đã đưa một công ty nhỏ không có tiếng tăm gì, trở thành công ty lớn vươn lên ở top đầu trong ngành?"

"Nghe nói có rất nhiều người đánh tiếng mời anh ta, nhưng anh ta đều phớt lờ, sao bây giờ Đại tiểu thư của tập đoàn Lâm thị lại mời được anh ta?"

Dưới sân khấu rào rào tiếng nói, tất cả mọi người châu đầu ghé tai với nhau, bàn luận sôi nổi.

Lục Tương Nghi ngàn nghĩ vạn nghĩ, cũng không thể ngờ được, một giây trước cô ta còn nghĩ Lâm Thâm Thâm sẽ thất bại, mà một giây sau, cô lại tuyên bố một tin tức gây shock như vậy!

Trong nháy mắt, Lục Tương Nghi cảm thấy tức giận đến dị thường, nhưng ngoài mặt, cô ta vẫn duy trì thần thái nhu nhược, giống như là lơ đãng, nhỏ giọng nói: "Chuyện này là thật hay giả vậy? Sao nghe chẳng có vẻ gì là đáng tin cả..."

Lục Tương Nghi nói không hề lớn tiếng, nhưng đủ để những người xung quanh cô ta nghe thấy rõ.

Những người đó nhanh chóng hoàn hồn lại từ trong rung động, hỏi Lâm Thâm Thâm đang đứng trên sân khấu: "Đúng vậy, Lâm tiểu thư, miệng nói không có bằng chứng, sao cô có thể chứng minh, cô đã mời được tiên sinh Cẩm Dương?"

Lâm Thâm Thâm vẫn bình tĩnh, cô đã sớm ngờ tới, có Lục Tương Nghi ở đây, cô tuyệt đối sẽ không thuận lợi thành công, cô khẽ mỉm cười, ung dung mở túi xách của mình ra, lấy tập hợp đồng mình đã ký kết với Cẩm Dương ra, giơ lên, mở ra ở trước mặt mọi người, nói: "Đây là hợp đồng tôi đã ký với tiên sinh Cẩm Dương, giấy trắng mực đen, điều khoản rõ ràng, mọi người có thể nhìn thấy rõ..."

"Ai biết được đó có phải là làm giả hay không?" Lúc Lâm Thâm Thâm còn chưa nói hết câu, Lục Tương Nghi đã ném ra một câu nói như vậy.

Cô ta nói xong, trong lúc bất chợt như nhận ra điều gì đó, nâng tay lên, nũng nịu che kín miệng mình…