Ngay sáng ngày hôm sau, cảnh sát đã có mặt ở Diamond để điều tra, chuyện này làm cho Alice rất bất ngờ, bởi từ trước đến nay tập đoàn không hề làm chuyện gì phạm pháp cả.

" Anh cảnh sát, có phải là nhầm lẫn gì rồi hay không? Diamond trước nay đều làm ăn trong sạch, chúng tôi chưa bao giờ làm chuyện trái đạo đức!" Cô ấy cau mày nhìn viên cảnh sát trưởng hỏi.

" Ở đây chúng tôi có bằng chứng, lại nói có người đã đến sở cảnh sát đầu thú, bây giờ chúng tôi cần cô hợp tác để điều tra!" Cảnh sát gương mặt vô cùng nghiêm túc, ông ấy nói xong thì những người phía sau lại chia nhau ra lục soát, đây là lần thứ hai bọn họ làm điều này ở đây.

Alice nhìn bằng chứng trên tay cảnh sát, cô siết chặt hai tay tức giận, nhưng cô không thể chống lại người thi hành công vụ được.

" Cô Alice, trước mắt chúng tôi đã có đầy đủ giấy tờ chứng minh Từ tiểu thư có liên quan đến vụ án tham nhũng và hối lộ, để nhập khẩu đá quý kém chất lượng về tiêu thụ! Ngoài ra còn có không ít dự án đang tiến hành thực hiện, nhưng hoàn toàn không được cơ quan cấp phép, tôi nói như vậy cô hiểu chứ?"


Thấy Alice đứng đó bán tính bán nghi, cảnh sát trưởng lại đến gần cô nói.

" Không thể nào, chuyện này không phải là sự thật! Cảnh sát trưởng, anh nhất định phải giúp chúng tôi điều tra rõ chuyện này!" Alice kinh hãi kêu lên.

Cô suy nghĩ rất lâu cũng không biết là ai dám hãm hại Diamond và Từ Gia, không phải Từ Đình Bảo đã bị bắt đi rồi sao?

" Là ai chứ?" Trong lúc Alice đang vò đầu bứt tóc suy nghĩ, thì Cung Trạch bộ dáng kiêu ngạo bước vào trong đại sảnh.

Vừa thấy hắn ta đi vào, cảnh sát trưởng đã vội vàng bước đến tay bắt mặt mừng." Cung tổng, cảm ơn anh đã đến báo án! Nhờ có anh mà chúng tôi mới có bằng chứng, thật sự cảm ơn anh rất nhiều!"

" Không có gì! Thân là công dân tốt của nước A, thì đây là điều tôi nên làm!" Cung Trạch mỉm cười nhìn ông ta đáp.

Những lời này Alice đều nghe rõ mồn một. Không, cô không tin mà tròn mắt nhìn hắn, đây rốt cuộc có phải là Cung Trạch mà cô biết vào nửa năm trước hay không?

Đến đây thì cô ấy nhớ ra rồi, dự án chưa được cấp phép mà xây dựng, là hắn đã mang hợp đồng đến để Từ Thiên Phương ký vào, hắn đã lừa cô ấy. Còn chuyện tham nhũng này, chắc chắn là hắn lợi dụng tên tuổi của Từ Thiên Phương mà làm. Alice lúc này mới cảm thấy bản thân ngu muội, vì cô vô dụng nên mọi chuyện mới trở nên thế này.

" Cung Trạch, chúng tôi đã làm gì anh mà anh lại đối xử với chúng tôi như vậy? Đồ đểu cáng, mau trả lời đi! Tại sao hả?" Alice không giữ nổi bình tình, cô lao vào túm chặt cổ áo của Cung Trạch hỏi cho ra lẽ, đôi mắt tràn đầy phẫn nộ.

" Buông ra đi!" Hắn không những không cảm thấy tội lỗi, mà còn mạnh bạo hất tay cô ra.


Alice bị đẩy lùi về phía sau, cô thở mạnh trừng mắt nhìn hắn. Cung Trạch không để ý đến sắc mặt của cô, hắn nhẹ nhàng đưa tay chỉnh lại cà vạt.

" Tiểu thư của tôi vẫn chưa đủ khổ hay sao? Tại sao hết người này đến người khác đều muốn hại chết cô ấy vậy?" Alice đau đớn nói, cô khóc nấc lên giữa công ty.

" Đừng trách tôi, hãy trách các cô quá tin người mà thôi! Nên nhớ một điều, trên đời chẳng có ai tự nhiên tốt với cô cả, họ vì mục đích mà đến thôi!" Cung Trạch nhấc chân bước về phía Alice, hắn ghé sát tai của cô nói khẽ.

Những tưởng bao nhiêu đó là quá đủ với Từ Thiên Phương rồi, nhưng Đông Phương Ngọc Châu chính là đuổi cùng giết tận, cô ta không cho cô một lối thoát nào cả.

Từ Thiên Phương lúc này bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, cô từ từ mở mắt lên nhìn xung quanh, những chuyện ngày hôm qua cô không nhớ chút gì cả. Điện thoại trên bàn vẫn đổ chuông không ngừng, cô vội đưa tay bắt máy.

" Lưu Khải, anh gọi cho em làm gì?"

" Phương Phương, không hay rồi, công ty xảy ra chuyện rồi! Anh của em...anh ấy bị bắt đi rồi!" Bên kia một người phụ nữ nức nở lên tiếng, người này chính là vợ của Lưu Khải.

" Chị dâu, chị bình tĩnh lại đi! Nói rõ mọi chuyện cho em biết, là ai đã bắt anh ấy đi vậy?" Từ Thiên Phương trong lòng cuộn trào như sóng dữ, cô lo lắng hỏi.

" Là do...tút...tút...tút..." Chỉ là lời còn chưa có nói hết thì điện thoại đã bị ngắt.

" Chị, chị nghe em nói không? Chị dâu!" Từ Thiên Phương hốt hoảng kêu lên, nhưng bên kia đã không còn ai trả lời.


Cô khó khăn ôm bụng bầu đứng lên, rồi men theo vách tường đi ra ngoài, cô cần tìm Alice để bàn bạc.

Chiếc maserati quen thuộc dừng lại trước cổng biệt thự, Alice ba chân bốn cẳng chạy vào trong." Tiểu thư, xảy ra chuyện không hay rồi!"

" Là chuyện gì? Có phải liên quan đến anh Lưu Khải hay không? Mau nói đi!" Từ Thiên Phương vì lo lắng đã trở nên cáu gắt.

" Cung Trạch, hắn tiếp cận tiểu thư chính là muốn hại cô!" Alice thở dốc nói, cô thuật lại tất cả những gì mình đã chứng kiến ở công ty.

Từ Thiên Phương nghe xong sắc mặt đã trắng bệch không còn một giọt máu, cô ôm bụng lớn ngồi thụp xuống ghế trầm mặc.

" Alice, cô đi tìm Lưu Khải đi, trước khi cảnh sát đến đây bắt giữ người! Mọi chuyện ở đây cứ giao lại cho tôi, tôi sẽ giải quyết chuyện này!" Mất một lúc lâu, cô mới thấp giọng lên tiếng.