Mà Thương Trăn nhìn thấy hắn ta, cô gắng gượng cơ thể đang suy yếu, không khỏi cười lạnh.

“Không có gì, chỉ là tôi thấy thể chất cậu ấy không được khỏe, sở lát nữa tôi cho cậu ấy dùng thuốc có tác dụng mạnh cậu ấy sẽ không tiêu hóa được, cho nên truyền ch cậu ấy một chút khí lực.


Lúc này, sau khi Tư Không Trường Sinh nhịn được sự đau đớn xuống, cũng khiếp sợ mở miệng, “Thật đấy! Tôi cảm giác được bản thân có lực hơn rất nhiều!”
Không những thế, lồng ngực cậu nóng bừng, giống như được rót vào một luồng sinh khí, cậu chưa từng có sinh lực như vậy!
Tư Không Trường Sinh hai mắt sáng lấp lánh nhìn Thương Trăn, trong mắt tràn đầy tôn kính!
“Chị thật là lợi hại!”
Thương Trăn áp chế sự suy nhược xuống, vỗ vỗ bờ vai cậu ấy.

“Yên tâm đi, chị nói muốn chữa khỏi cho em, nói được thì làm được.


Mà Vương Sâm vừa nghe được rằng lát nữa Thương Trăn sẽ dùng thuốc có tác dụng mạnh, ánh mắt hắn lóe lên.

Bệnh tình của Tư Không Trường Sinh bệnh bọn chúng đều hiểu rõ, vốn sinh ra đã yếu ớt, sau đó lại không được chăm sóc tốt, trừ phi thay đổi hết cả trái tim và ngũ tạng lục phủ đều, nếu không sẽ không có khả năng tốt lên!
Thương Trăn dám nói khoác không biết ngượng thì cũng thôi, thế nhưng lại còn dám dùng thuốc? Hơn nữa nghe giọng điệu của cô, còn muốn dùng thuốc có tác dụng mạnh? Đây là cô thực sự muốn bức Tư Không Trường Sinh tới đường chết!

Cho rằng biết một chút về châm cứu là có thể thiên hạ vô địch ư? Đợi lát nữa cho cô khóc luôn!
Thương Trăn hiện tại không nhìn đến ánh mắt của Vương Sâm, cô muốn Tư Không Trường Sinh nằm yên không nhúc nhích, sau đó lấy giấy trắng và bút vẽ, nhanh chóng viết ra một loạt thuốc, để Vương Sâm dùng lửa lớn sắc thuốc trong thời gian nửa giờ.

Vương Sâm tiếp nhận, vừa nhìn đọc thấy, hắn cố ý nói, “Cô Thương, cô là người cậu Phong thiếu mang đến, tôi không nên nghi ngờ cô, nhưng những loại thuốc này đều có tác dụng rất mạnh, chỉ sợ tiểu thiếu gia chịu không nổi đi……”
Thương Trăn biết hắn muốn nói cái gì, cô khẽ nâng hàm dưới tinh xảo, cười lạnh nói, “Xảy ra chuyện gì tôi sẽ chịu trách nhiệm! Còn không mau đi!”
Chính là muốn cô nói những lời này!
Vương Sâm thấy mười mấy cận vệ xung quanh đều nghe được, vội vàng cầm đơn thuốc đi xuống, nhà Tư Không hơi khác so với các nhà khác, dược liệu chồng chất như núi, thuốc trung y thuốc tây cái gì cần có cũng đều có, cho nên có thể nhanh chóng để người làm sắc thuốc.

Lúc đang sắc thuốc, hắn lại để bác sĩ thủ hạ của mình xem lại đơn thuốc trong tay.

“Cậu nhìn xem đơn thuốc này đi, nếu Tư Không Trường Sinh uống vào, sẽ như thế nào?”
Sau khi bác sĩ nhìn một lúc, mở to hai mắt nhìn!
“Đây là tên lang băm nào kê đơn thế? Tư Không Trường Sinh uống vào nhất định sẽ hộc máu mà chết! Sức khỏe thân thể cậu ấy yếu như vậy, sao có thể chịu nổi loại thuốc này? Đây không phải cứu người, mà là mưu sát!”
“Hử!”
Vương Sâm kéo người sang một bên, âm trầm nói.

“Sợ cái gì? Đây là vị tiểu thư nhà họ Thương kê đơn! Lúc cô ta đến, Tư Không Cẩn đã nói, tùy ý để cô ta dùng cách của cô ta chữa bệnh! Nói cách khác, chữa thành chết người cũng không liên quan tới chúng ta, chúng ta chỉ là nghe lệnh hành sự mà thôi!”
Hắn ta dừng một chút, núp vào trong góc phòng thuốc, thì thầm hỏi.


“Tôi hỏi anh, uống thuốc này vào, nhất định sẽ chết người đúng không? Có thể may ra không?”
“Tuyệt đối không!” Bác sĩ kia rất khẳng định nói, “Bệnh tình của Tư Không Trường Sinh, theo như sách cổ viết, là do kinh mạch không thông, thuốc càng mạnh đối với cậu ấy mà nói càng là thuốc độc! Chén thuốc này mà uống vào nhất định sẽ chết! Nếu anh không yên tâm, thay đổi đơn vị đo liệu một chút xem sao, nhưng mà đừng thay đổi quá nhiều, tránh cho bị người ta phát hiện.


Vương Sâm lúc này mới yên tâm, “Được, cậu giỏi lắm, chờ đến lúc lật đổ được Tư Không Cẩn, tôi sẽ nhớ đến công lớn của cậu!”
Bác sĩ nghe vậy, có chút chần chờ, “Chẳng may chữa trị chết người thật, chẳng lẽ cậu Phong chẳng sẽ chỉ vì một người phụ nữ mà đối địch Tư Không Cẩn sao?”
Vương Sâm cười lạnh một tiếng, “Tốt nhất là để bọn họ đấu nhau đi, cho dù không đối địch, mượn đao làm Tư Không Trường Sinh chết, đối với Tư Không Cẩn mà nói, cũng là một đả kích lớn!”
“Như thế…… Đến lúc đó chúng ta sẽ có cơ hội.


Thuốc nhanh chóng được bưng lên, mà lúc này, Tư Không Trường Sinh rất khó chịu, cơ thể cậu ấy nóng bừng, hơn nữa nhiệt độ này lại trải rộng khắp người, vừa nãy thì còn tốt, hiện tại lại cảm thấy cả người đều đau! Loại đau đớn này, giống như từ trong xương cốt thẩm thấu ra không bằng, nhưng mà cậu cố nén không rên một tiếng, bởi vì cậu cảm giác được, Thương Trăn không giống với những bác sĩ trước đó cậu từng gặp.

Vương Sâm bưng thuốc đứng nhìn một bên, cười lạnh nói, “Cô Thương, thuốc sắc xong rồi.


Thương Trăn tiếp nhận bát thuốc, ngửi ngửi, phát hiện Vương Sâm quả nhiên là đã tăng thêm liều lượng thuốc, không khỏi lắc đầu cười nhạo một tiếng, sau đó để cho Tư Không Trường Sinh uống thuốc.


Thuốc đen như mực, không chỉ đắng, mà còn rất khó ngửi, cũng may Tư Không Trường Sinh rất ngoan, chịu đựng đau đớn khắp người, một ngụm uống hết bát thuốc, sau đó chật vật lộ ra sắc mặt tươi cười.

Thương Trăn mỉm cười, “Ngủ đi, ngủ một giấc là được.


Tư Không Trường Sinh đột nhiên rất tin phục Thương Trăn, cậu nắm tay áo Thương Trăn, không hề chớp mắt nhìn cô, “Nếu như em thật sự tốt lên, ta có thể cùng chị đi học ư? Em…… trước nay em không chưa từng đi học……”
Trong mắt cậu nảy sinh khát vọng, làm người ta cảm động.

Thương Trăn không khỏi gật đầu, “Có thể.


Tư Không Trường Sinh nghe vậy liền cười, vừa định nói chuyện, lại phun ra một ngụm máu màu tím!
Lần này, toàn bộ đám cận vệ đều kinh động!
Nhưng còn chưa hết, Tư Không Trường Sinh liên tiếp hộc máu, sau đó ngã thẳng xuống ghế nằm, bất tỉnh nhân sự!
Người ở đây đều sợ đến ngây người, có người gấp gáp chạy té ngã đi tìm Tư Không Cẩn, mà Thương Trăn lúc này, lại giống như người không có việc gì, lạnh lùng nhìn về phía Vương Sâm, thâm ý trong ánh mắt làm người ta dựng tóc gáy.

“Hình như anh rất vui?”
Giọng cô bình tĩnh, không có một chút sợ hãi.

Vương Sâm kinh ngạc nhìn Thương Trăn, Tư Không Trường Sinh cũng đã hộc máu gần chết! Mà cái người này lại tự nhiên giống như không có việc gì, cô không sợ hãi, hay là đầu óc có bệnh, không biết sợ?

Nếu như trước đó Thương Trăn vẫn còn hơi nghi ngờ, thì hiện tại bây giờ cô đã khẳng định, nếu Vương Sâm là người của Tư Không Cẩn, căn bản hắn ta sẽ không thay đổi liều lượng thuốc, hơn nữa với bất luận một người trung thành nào, nhìn thấy thuốc như vậy dược sẽ không để cô tùy ý cho Tư Không Trường Sinh uống, chỉ có một cách giải thích duy nhất, chính là Vương Sâm không phải người của Tư Không Cẩn.

Có phải có ý nghĩa là, kiếp trước Vương Sâm tới bắt cô, không phải do Tư Không Cẩn lật lọng, mà là Vương Sâm nghe theo mệnh lệnh của người khác? Tỷ như Thương Thanh Thanh?
Rốt cuộc khi đó, thanh danh Thương Thanh Thanh đã nổi tiếng, nếu Vương Sâm có ham muốn gì Thương Thanh Thanh, cũng không phải không có khả năng.

Nghĩ đến người anh trai mà Tư Không Trường Sinh miêu tả, Thương Trăn đột nhiên cảm thấy, Tư Không Cẩn tuy rằng không phải người tốt gì, nhưng cũng không phải là người lật lọng.

Chẳng lẽ, cô hận sai người rồi?
“Cô Thương, ngươi đúng là không sợ chết, cô có biết rằng tiểu thiếu gia đối với đại thiếu gia mà nói, có ý nghĩa thế nào không?”
Thuận theo lời nói của Vương Sâm, đám cận vệ xung quanh đã bao vây lấy Thương Trăn, sợ cô chạy!
Bác sĩ đang trên đường tới đây, nhưng mà sắc mặt tiểu thiếu gia đã trắng đến mức dọa người! Chỉ sợ đã không cứu được nữa!
Thương Trăn ngồi trên thành ghế nằm, sắc mặt bình tĩnh hướng về phía Vương Sâm ngoắc ngón tay.

“Anh lại đây.


Vương Sâm không rõ nguyên nhân, nhưng vẫn đi qua, hắn thật sự muốn xem, Thương Trăn muốn làm cái gì!
Lại thấy Thương Trăn lấy ra từ trong ngực ác một khẩu súng, giây tiếp theo, cô bắn một phát súng vào chân Vương Sâm!
Pằng một tiếng cùng với tiếng kêu thảm thiết của Vương Sâm! Lập tức mười mấy khẩu súng sau đó nhắm ngay Thương Trăn!.